Hoa
Lục Ly vừa ra tay liền chấn kinh bốn phía, ngay cả Thất tiểu thư đều đảo mắt nhìn sang. Năm ngàn vạn Huyền Tinh người trong này không phải không bỏ ra được, nhưng chỉ áp một cửa lại rất không thường thấy. Nếu trúng cửa số sáu, sòng bạc phải đền trả ba ức Huyền Tinh.
Thần sắc Lục Ly hờ hững như thường, căn bản không nhìn Thất tiểu thư, quay mắt về phía tên quản sự nói:
- Mở!
Quản sự mặt không đổi sắc, chỉ là như có thâm ý nhìn Lục Ly một cái, sau đó lướt qua người quanh bàn tròn một lượt, hỏi:
- Còn ai đặt cược nữa không? Nếu không còn ai ta liền mở.
Lần này không ai đặt cược, đều nhìn chằm chằm bát xúc xắc, thần sắc Lục Ly bình tĩnh dị thường, tay bưng chén nước trà dửng dưng không nhìn bát xúc sắc.
Quản sự mở ra bát xúc xắc, đúng sáu điểm! Quanh bàn lập tức ồ lên một trận huyên náo, Thất tiểu thư đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, thấy hắn vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà, bộ dạng sâu không lường được.
Quản sự để người bồi Huyền Tinh, còn hắn thì lại tiếp tục lắc động bát xúc xắc, lắc một lát sau đó đặt xuống, nói:
- Được rồi, chư vị có thể đặt cược.
Lục Ly thả chén trà xuống, hờ hững nói:
- Tiếp tục áp sáu điểm, đặt một ức!
Phụ cận lại ồ lên một mảnh xôn xao, trong mắt Thất tiểu thư không ngừng chớp động dị sắc, mở miệng nói:
- Ta đặt theo hắn, cược hai ngàn vạn, sáu điểm.
Những người còn lại không dám đặt cược theo, quản sự hỏi dò một phen, lần nữa mở ra bát xúc xắc, kết quả vẫn là sáu điểm.
Toàn trường lập tức sôi trào.
Sau khi mở ra thấy là sáu điểm, ánh mắt người bên bàn nhìn Lục Ly không khỏi có chút dị thường. Lục Ly còn phát hiện có mấy đạo thần niệm cường đại quét tới, chẳng qua rất nhanh liền tan biến.
Ánh mắt Thất tiểu thư nhìn Lục Ly càng là không giấu được vẻ kinh dị, nàng phát hiện Lục Ly vẫn chẳng hề có ý nhìn mình, thế là bèn chậm rãi đứng dậy, đi đến ngồi xuống bên người Lục Ly, mỉm cười hỏi:
- Ngươi tên gì? Sao trước kia chưa từng thấy qua, ta tên Đồ Kỳ.
Lúc này Lục Ly mới quay mắt nhìn vào Thất tiểu thư, khẽ gật đầu nói:
- Chào Thất tiểu thư, ta chỉ là một tên tiểu võ giả bình thường trong Ngoại đường gia tộc. Họ tên không cần nói cũng được, đại chiến khắp khai màn, nói không chừng trời sáng liền sẽ bị phái đi ra tử chiến.
- À?
Nét mặt Thất tiểu thư hơi có chút kinh động, lại không phải bởi vì thân phận Lục Ly vừa nói ra, cũng không phải cách đặt cược liều mạng vừa rồi của Lục Ly. Mà là thần thái của hắn, một tên tiểu võ giả gặp được nàng, lại không đứng dậy hành lễ, thần sắc không kiêu ngạo không tự ti, hoàn toàn hờ hững như mặt hồ.
Nhìn tròng mắt trắng đen phân minh, lại nhìn bàn tay có chút ngăm đen, khí độ ung dung tự tin của Lục Ly, Thất tiểu thư đột nhiên cảm thấy Lục Ly thuận mắt hơn xa hai tên thư sinh ở bên người.
Dạ Tra giúp Lục Ly cải trang, bề ngoài nhìn chừng hơn ba mươi tuổi, loại khí chất đại thúc nhìn có vẻ khá dọa người. Chỉ là nàng ăn quen thịt cá đến phát ngấy, giờ gặp được loại rau dại như Lục Ly không khỏi bị câu lên hứng thú.
Then chốt nhất là khí chất của Lục Ly, Lục Ly quật khởi từ tay trắng, mang theo dã tính của võ giả xuất thân hàn vi, đến sau lại trở thành Đại Đế Bắc Mạc, có được khí thế của thượng vị giả. Mấy năm nay trải qua quá nhiều chuyện khiến hắn biến trở nên có chút tang thương, nhiều loại khí chất như thế kết hợp cùng một chỗ, khiến Lục Ly nhìn rất có mị lực.
Lục Ly nhìn Thất tiểu thư một cái liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm bát xúc xắc, tựa hồ không chút hứng thú đối với Thất tiểu thư.
Hắn tiếp xúc với Yên phu nhân tương đối nhiều, trước kia Khương Khinh Linh cũng là đãng phụ, bởi thế hắn rất có kinh nghiệm đối phó loại nữ tử phóng đãng thế này.
Dục cầm cố túng!
Chiêu này dùng để đối phó loại nữ tử như Thất tiểu thư tuyệt đối hữu hiệu, ngươi càng biểu hiện lạnh nhạt với nàng, nàng lại càng có hứng thú với hắn. Bởi vì đãng phụ đùa bỡn nam nhân nhiều lắm rồi, thứ dễ dàng vào tay đã không cách nào câu lên hứng thú trong lòng bọn họ.
Ngoài mặt Thất tiểu thư vẫn biểu hiện khá là dè dặt, nhìn thoáng qua bát xúc xắc, hỏi:
- Lần này đặt thế nào?
Lục Ly nhìn sang quản sự, khẽ mỉm cười nói:
- Một ức cửa tài.
Tê tê
Lục Ly vừa ra tay lại là một ức, dẫn lên rất nhiều người xung quang phát ra tiếng kinh thán, đám đông quanh chiếu bạc gần đó cũng bị hấp dẫn tới.
Thất tiểu thư nghĩ nghĩ rồi nói:
- Vậy ta theo ngươi, đặt năm ngàn vạn cửa tài.
Đổ khách ở các bàn còn lại dứt khoát không chơi nữa, mà xúm lại đây nhìn hai người đánh cược. Quản sự xác định không còn ai đặt cửa, mở bát ra, kết quả là bốn điểm, tài thắng.
Thắng liền ba ván, Lục Ly đã kiếm được mười ức Huyền Tinh, nếu Lục Ly chỉ là võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường, khẳng định sớm đã kích động đến độ cả người run rẩy.
Thế nhưng hắn vẫn điềm nhiên uống trà như không có việc gì, thần thái thản nhiên đó khiến ánh mắt rất nhiều người không khỏi lộ vẻ kinh nghi. Một tên võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường làm sao có thể bình tĩnh như vậy được?
Quản sự thấy trường diện có phần thất khống, khẽ liếc mắt nhìn sang một tên thị nữ, thị nữ kia lặng lẽ lui xuống, rất nhanh liền có một lão giả râu tóc bạc trắng đi tới, thay vào vị trí tên quản sự, hơn nữa trong tay hắn còn cầm ra một chiếc bát xúc xắc bằng bạch ngọc.
Rất rõ ràng!
Sòng bạc hoài nghi Lục Ly gian lận, nhưng lại không tìm được chứng cứ, đành phải thay người và thay luôn bát xúc xắc cao cấp hơn.
Hì hì!
Thất tiểu thư đột nhiên cười nói:
- Ngươi lợi hại thật đấy, bức ra được cả Chu đại sư.
Lão đầu râu bạc cười tủm tỉm tiếp lời:
- Có Thất tiểu thư ở đây, lại tới một vị quý khách, lão hủ không ra tiếp khách thì nói sao được.
Lục Ly và lão giả râu bạc liếc nhau một cái, trong lòng khẽ run lên, lão đầu này rất mạnh, không chỉ cảnh giới đạt tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong mà linh hồn cũng vô cùng cường đại.
Không sai!
Vừa rồi Lục Ly đã gian lận, chẳng qua hắn không đi thăm dò bát xúc xắc, vật đó thần niệm Lục Ly rất khó dò xét vào được bên trong. Nếu cường hành dò xét sẽ khiến sòng bạc chú ý, đến khi ấy hậu quả sẽ rất thảm.