Phương thức Lục Ly gian lận rất đơn giản, chính lẽ lặng lẽ theo dõi biến động linh hồn của tên quản sự kia, hắn không trực tiếp thăm dò linh hồn người này, mà chỉ khe khẽ cảm ứng linh hồn ba động thôi.
Thất tiểu thư liên tục đặt cửa xỉu rất nhiều lần, ván đầu tiên quản sự định cho nàng thắng, Lục Ly mèo mù đụng phải chuột chết, trúng một lần.
Ván thứ hai linh hồn quản sự ba động rất mạnh, Lục Ly đoán quản sự muốn báo thù, bởi thế Lục Ly mới đặt cửa sáu điểm.
Người ngoài sòng bạc không thể gian lận, nhưng người trong sòng bạc nhất định có cách để gian lận.
Lục Ly một mực tin tưởng điểm này, nếu không sòng bạc làm sao kiếm lời? Vô số người táng gia bại sản là vì đâu mà thua?
Giờ đổi thành Chu đại sư, linh hồn đối phương mạnh như thế, Lục Ly căn bản không dám đi dò xét, bằng không liền sẽ bị tên đại sư này cảm ứng được.
- Đặt cửa nào? Đặt cửa nào?
Đợi Chu đại sư thả bát xuống, Thất tiểu thư lập tức hưng phấn nhìn sang Lục Ly. Lục Ly nhíu mày trầm tư không nói, lát sau hắn mới khẽ lắc đầu, nhìn Thất tiểu thư nói:
- Ván này ta không có cảm giác, Thất tiểu thư cho là sẽ ra mấy điểm?
Thất tiểu thư có chút thất vọng, thoáng suy nghĩ một cái rồi thuận miệng nói:
- Ta đoán ba điểm!
- Được, ta tin tưởng Thất tiểu thư!
Lục Ly đứng dậy khẽ cười, sau đó dồn tất cả thẻ đánh bạc đặt lên vào cửa ba điểm, khiến toàn trường không khỏi được một phen kinh hãi.
Lục Ly đổi một ức Huyền Tinh thẻ đánh bạc, tiếp sau liên tục thắng mấy ván, thẻ đánh bạc đã có hơn mười ức, chừng đấy cơ hồ bằng với toàn bộ tích súc của một gia tộc nhỏ.
Một tên võ giả Bất Diệt Cảnh cỏn con như hắn, không ngờ lại dám đặt cược mười ức một ván, hơn nữa còn là tùy tiện đặt cược theo lời Thất tiểu thư.
Thất tiểu thư hơi hoảng, hô hấp cũng trở nên gấp rút, bởi vì nàng căn bản cũng không có cảm giác, chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, lại không ngờ Lục Ly sẽ đặt hết.
Thất tiểu thư là tiểu thư trực hệ của Đồ gia, nhưng thân phận không đủ tôn quý, bằng không cũng sẽ không gả cho một tên công tử có nỗi khổ riêng. Thế nên thân giá nàng không tính dày, tuy mấy chục ức Huyền Tinh đối với nàng không tính là gì, nhưng để một hơi đặt cược mười ức thì nàng tuyệt đối không bỏ ra được.
Nàng vội bắt lấy tay Lục Ly nói:
- Đừng xung động thế, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Thấy Thất tiểu thư bắt lấy tay mình, Lục Ly biết mục đích tối nay thành công, đánh bạc thua hay thắng hắn không mấy để ý, thứ hắn để ý là Thất tiểu thư.
Hắn quay đầu thong dong cười nói:
- Ha ha ha, loại tiểu nhân vật như ta, nói không chừng sáng mai ra ngoài liền chết trận. Huyền Tinh giữ lại cũng chẳng được gì, ngược lại còn tiện nghi kẻ địch, cho nên mới tùy tiện chơi mấy ván. Nếu lần này có thể thắng, tất cả Huyền Tinh đều đưa cho Thất tiểu thư. Nếu thua cũng không sao, sau đại chiến lần này mà còn có thể sống sót, Thất tiểu thư mời ta uống bữa rượu là được. Mở đi!
Lục Ly hào khí can vân nói, nụ cười sảng lãng khiến ánh mắt Thất tiểu thư dần trở nên mê ly, bắt lấy tay Lục Ly đều không thu lại, căng thẳng nhìn chằm chằm bát xúc xắc.
Lục Ly nói, ván này mà thắng liền đưa hết cho nàng, đây chính là sáu mươi ức Huyền Tinh, chừng ấy đối với Thất tiểu thư đều không phải con số nhỏ.
Toàn trường nín thở, Chu đại sư từ từ mở bát, ánh mắt toàn trường lập tức ảm đạm. Bởi vì bên trong là năm điểm, Lục Ly thua, toàn bộ Huyền Tinh đều mất sạch.
- Ha ha ha!
Lục Ly đưa tay vỗ vỗ lên mu bàn tay Thất tiểu thư, thoải mái cười nói:
- Xem ra vận khí hai chúng ta đều không đủ tốt, Thất tiểu thư, ta thua sạch rồi, giờ về đi ngủ. Sau đại chiến không chết, nhớ mời ta uống rượu, ha ha ha!
Lục Ly cười lớn đi ra, khí độ phóng khoáng và bước chân vững chãi kia khiến rất nhiều người động dung, người ở chỗ này sợ là không có ai được nhẹ nhàng vô câu vô thúc như hắn.
- Chờ đã!
Lúc Lục Ly sắp ra ngoài, Thất tiểu thư rốt cuộc hồi thần lại, khẽ kêu nói:
- Ngươi thay Đỗ gia chúng ta bán mạng, bữa rượu này đáng nên mời ngươi. Không cần sau đại chiến, ngay tối nay đi, xem như Đồ Kỳ tiễn đưa ngươi.
- Cũng được, đa tạ Thất tiểu thư, vừa khéo Huyền Tinh ta dành mua rượu cũng hết sạch.
Lục Ly dừng bước, quay đầu cười nói, cá rốt cục mắc câu, hôm nay một ức Huyền Tinh kia xài ra rất đáng.
Nhìn ánh mắt lưu chuyển sóng tình, mặt đỏ như máu, bộ dạng ý xuân dạt dào của Thất tiểu thư, Lục Ly phát hiện mình tựa hồ là khắc tinh của đãng phụ...
Nơi uống rượu nằm ngay trong đổ trường, là một gian lầu các khá trang nhã.
Thất tiểu thư dù sao cũng là tiểu thư trực hệ của Đồ gia, còn thường xuyên đến đổ trường chơi, muốn mượn một gian nhã các uống rượu là điều quá đơn giản.
Ba mặt nhã các đều có cửa sổ, trên cửa sổ treo rèm mỏng màu hồng phấn, gió mát nhè nhẹ, rèm cửa dập dờn, ánh nến đong đưa. Vừa tiến vào Lục Ly liền cảm nhận được một cỗ khí tức ái muội, hắn phát hiện bên trong nhã các còn có thông đạo nối thẳng với một gian phòng khác, xem ra nơi này chuyên được thiết kế dành cho các đại nhân vật bí mật gặp gỡ.
Hai tên thị nữ quỳ dưới đất, chuẩn bị phục vụ cho Lục Ly và Thất tiểu thư. Trong đổ trường Thất tiểu thư có một bạn gái và hai tên công tử bạn trai, chẳng qua những người này đều không được mang vào, mà chỉ dẫn theo một tỳ nữ.
- Mời ngồi!
Thất tiểu thư chỉ vào đài hoàng kim phía đối diện, Lục Ly không chút khách sáo, nhanh chân đi đến, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Thất tiểu thư tiến tới đài hoàng kim còn lại, hai tên thị nữ quỳ dưới đất lập tức bắt đầu rót rượu.
Sau khi ngồi xuống, Thất tiểu thư khẽ cười nhìn Lục Ly hỏi:
- Giờ đã có thể cho ta biết tên ngươi rồi chứ?
- Ha ha!
Lục Ly cười sảng lảng nói:
- Tên chỉ để gọi mà thôi, dễ nghe đến mấy cũng không thú vị bằng người, đúng không nào? Ngươi ta bèo nước gặp nhau, không chừng qua tối nay sẽ không ngày gặp lại, cần gì phải cố chấp hỏi tên làm gì? Nếu Thất tiểu thư nhất định phải muốn xưng hô, vậy cứ gọi ta là Vô Danh!
Phốc phốc
Thất tiểu thư cười lên khanh khách, vui vẻ nói:
- Ngươi thật thú vị, đúng là diệu nhân.