Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 820 - Chương 820: Ngươi Có Thể Làm Mồng Một, Ta Không Thể Làm Mười Lăm?

Bất Diệt Long Đế Chương 820: Ngươi có thể làm mồng một, ta không thể làm mười lăm?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trường cảnh này khiến Lục Ly rất lúng túng, trộm tình bị người bắt gian ngay giữa hiện trường, chuyện như thế có đổi lại thành bất cứ người nào cũng đều sẽ xấu hổ lúng túng.

Chỉ là Lục Ly căn bản không nghĩ tới tán tỉnh Thất tiểu thư, càng không nghĩ tới hoan lạc với nàng, thế nên cảm giác tội ác trong lòng không đến nỗi quá mạnh.

Chuyện đã xảy ra rồi tự nhiên phải được xử lý, nhưng xử lý thế nào lại khiến Lục Ly có chút khó xử. Người tới là công tử Vưu gia, nếu làm lớn chuyện, Lục Ly đừng hòng nghĩ toàn thân trở ra. Nhưng không đại náo, người này tuyệt đối sẽ không bỏ qua, chẳng lẽ cứ đứng đấy cho người ta chẻ chết?

Thất tiểu thư cũng có chút bối rối, bất kỳ nữ nhân nào trộm tình bị trượng phu bắt được đều không cách nào bình tĩnh. Chẳng qua Thất tiểu thư lại phản ứng rất nhanh, ôm lấy chăn che đi phần thân thể lõa lồ, ngồi dậy nói:

- Vưu Dực, có cần phải làm vậy không? Năm đó ngươi đùa bỡn nữ nhân còn ít? Ngươi có thể làm mồng một, ta không thể làm mười lăm? Ngươi đừng quên, năm đó chính là ngươi đi trêu chọc Thánh Nữ, cuối cùng bị Thánh Nữ phế đi vận mệnh. Nếu ngươi không làm ra những việc đó, ta há lại biến thành bộ dạng như hôm nay? Làm lớn chuyện, ta thì không sao, nhưng mặt mũi Vưu gia các ngươi sẽ mất sạch.

- Ta giết ngươi!

Vưu Dực bị Thất tiểu thư bóc trần thương sẹo, không khỏi càng thêm giận dữ. Nam nhân đều thích sĩ diện, chuyện khó nói bị người công khai vạch trần, còn nỗi nhục nhã nào hơn thế?

Lập tức, hắn vung lên trường kiếm trùng trùng chém tới Thất tiểu thư, Thất tiểu thư lại bỡn cợt nhìn hắn, không tránh không né mà bình thản nói:

- Giết đi, ngươi giết ta, để xem ngươi ăn nói thế nào với Đồ gia chúng ta?

Lời này của Thất tiểu thư khiến sắc mặt Vưu Dực khẽ biến, trường kiếm rốt cục chệch sang một bên, chặt đứt giường, một tay khác trùng trùng quét qua, tát bay Thất tiểu thư.

- Hừ, ta trước giết tên tiện nam này, sau đó lại ngược sát ngươi.

Thân hình Vưu Dực hơi lắc, sát khí đằng đằng nhìn sang Lục Ly, trường kiếm vung lên giũ ra mấy đạo kiếm hoa, chụp lấy đầu Lục Ly.

Vưu Dực là Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, chút chiến lực ấy ở trong mắt Lục Ly căn bản không đáng là gì, lúc này sắc mặt Lục Ly đã trầm như nước.

Vừa rồi hắn cũng đã nghĩ thông, hắn không có lòng trộm tình với Thất tiểu thư, bởi thế chẳng việc gì phải cảm thấy tội lỗi. Vưu Dực đã từng định khinh nhờn Lục Linh, đó chính là kẻ thù sinh tử với hắn, thế nên hắn cũng chẳng mấy cố kỵ.

Thần niệm cường đại cuốn tới như thủy triều, thoáng chốc liền xâm nhập vào trong Hồn Đàm Vưu Dực, chấn nhiếp linh hồn đối phương. Bàn tay hắn thò ra như rắn độc, nhẹ nhàng túm lấy cổ Vưu Dực, giơ lên giữa không trung.

- A...

Thất tiểu thư bị tát bay, lại quên đi đau đớn và thân hình lõa lồ, lo lắng nhìn về phía Lục Ly, không ngờ cục diện bỗng chốc biến chuyển.

Chỉ thấy thân hình Lục Ly hơi lắc, chớp mắt sau đó đã nhẹ nhàng nắm lấy cổ Vưu Dực, đồng thời tay còn lại đoạt lấy trường kiếm, gác lên cổ Vưu Dực.

Lục Ly là Bất Diệt Cảnh sơ kỳ, Vưu Dực lại là Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, dù Vưu Dực là tên công tử quen sống an nhàn sung sướng, chiến lực cũng tương đối thấp. Nhưng có thể bị nắm xuống nhẹ nhàng như vậy vẫn khiến Thất tiểu thư rất là cả kinh.

Nắm xuống Vưu Dực thì đơn giản, nhưng xử lý hậu sự thế nào lại tương đối khó.

Lục Ly đảo mắt nhìn sang Thất tiểu thư hỏi:

- Giết Vưu Dực, trong thời gian ngắn sẽ có phiền phức gì không? Ý ta là chỉ trong vòng mười ngày, đợi khi đại chiến phát sinh thì đây chỉ còn là chuyện nhỏ.

- Không được!

Thất tiểu thư lắc đầu nói:

- Vưu Dực là đệ tử trực hệ của Vưu gia, có bản mệnh ngọc phù ở Vưu gia, một khi bỏ mạng Vưu gia sẽ lập tức biết được.

- Ừm, đúng là không thể giết bây giờ.

Lục Ly nhướng mày, nghĩ nghĩ rồi nói:

- Vậy trước cứ giam lại, chờ khi đại chiến diễn ra thì ném hắn ra ngoài thành, để người ba đại thế lực giải quyết giùm.

Thất tiểu thư nhíu mày, trong lòng kinh nghi bất định, chuyện đã đến nước này, nàng cũng không biết phải làm sao. Giết khẳng định là không thể giết, còn nếu cầm tù... một khi bị Vưu gia phát hiện, sự tình sẽ rất phiền phức. Chỉ là nếu thả Vưu Dực... hắn lại làm lớn chuyện, tình thế càng khó xử.

- Ngươi trước mặc lại quần áo tử tế, để thị nữ đóng cửa lại, đồng thời dặn bọn họ không được tiết lộ tin tức ra ngoài.

Lục Ly lạnh lùng nói, ngữ khí khiến người không dám nghi ngờ. Thất tiểu thư ngây ra một lúc, sau đó cấp tốc mặc lại quần áo, đi ra ngoài dặn dò mấy câu với đám thị nữ. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, mấy tên thị nữ bên ngoài đều chưa kịp phản ứng, cũng may là không ai chạy đi tìm người cầu cứu.

Đợi sau khi Thất tiểu thư quay trở lại, Lục Ly đã thản nhiên ngồi trên ghế, Vưu Dực thì nằm sóng xoài trên đất, Thất tiểu thư bị dọa sợ, liên thanh hỏi:

- Ngươi giết hắn rồi?

- Không, chỉ đánh ngất thôi!

Lục Ly nhàn nhạt liếc Vưu Dực một cái nói:

- Trước giam lại cái đã, đại chiến sắp khai màn, chờ chiến đấu bóc mở lại thả ra, như vậy chẳng ai để ý hắn cả. Nếu thành phá, hắn có chết hay không đã không quan trọng.

Trong lòng Thất tiểu thư vốn đang rối như tơ vò, thấy Lục Ly bình tĩnh như thế, tựa hồ tìm được chủ tâm cốt. Nàng dần hồi thần, ngẫm lại thì thấy cũng đúng, thế là gật đầu nói:

- Đúng đúng, nếu thành phá, chúng ta liền chạy ra, Vưu Dực có chết hay không đã chẳng liên quan gì đến chúng ta nữa. Chỉ mấy ngày nữa là đại chiến bóc mở, chúng ta trước cứ giam hắn lại rồi tính.

Tâm tình Lục Ly cũng triệt để ổn định lại, chỉ cần đại chiến khai màn, một khi tình hình chiến đấu khả quan hắn liền có cơ hội nhận nhau với Lục Linh, nếu tình hình chiến đấu không ổn hắn liền cường hành mang theo Lục Linh đào tẩu, Vưu Dực chết sống thế nào hắn căn bản không thèm để ý.

Lập tức, Lục Ly lấy ra Tù Ma Liên trói lại Vưu Dực, ném vào trong một gian phòng khác. Chính hắn lại không dám rời đi, vạn nhất Vưu Dực đào tẩu, hoặc là được cứu đi, hắn sẽ bị người Vưu gia truy sát.

Trầm tư thoáng chốc, hắn quyết định mấy ngày nay sẽ ở lại trong biệt viện này, một là để canh chừng Vưu Dực.

Bình Luận (0)
Comment