Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chứ nếu là người tiểu gia tộc đi ra chạy loạn, lập tức sẽ bị xem là gian tế chém giết đương trường.
Thất tiểu thư quay về đổi một thân váy dài màu đen, ngồi xuống bên người Lục Ly lo lắng chờ đợi. Một canh giờ sau, thị nữ kia trở về, lại không nghe ngóng được quá nhiều tin tức.
Chỉ nói ngoài Vân Thủy Thành tới mấy trăm vạn đại quân, cường giả như mây. Phía Vân Thủy Điện phái rất nhiều quân đội đi lên tường thành, đồng thời mở ra đại trận, còn lại thì đều không quá rõ ràng.
Lục Ly sớm đã phát hiện đại trận ngoài thành được bóc mở từ lúc hừng đông. Như một chén khổng lồ bán trong suốt màu lam úp ngược lên thành trì, cũng không biết sức phòng ngự như thế nào.
Lục Ly không dám tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể ngồi ở trong sân yên tĩnh chờ đợi. Thất tiểu thư đứng ngồi không yên, đi tới đi lui trong tiểu viện, nét mặt mấy tên thị nữ cũng trắng bệch. Nếu thành bị phá, Vân Thủy Điện đại bại, kết cục của thị nữ như các nàng thường thường sẽ rất bi thảm, bị làm nhục gần như là điều hiển nhiên.
Bầu không khí trong thành bỗng chốc trở nên đè nén dị thường, cũng may đại đa số bình dân đều sớm được đưa ra ngoài, trong thành cũng chưa từng xuất hiện rối loạn, hết thảy vẫn còn đang trong tầm khống chế của Vân Thủy Điện.
Thời gian từ từ trôi đi, đại quân lại chậm chạp không thấy tiến công, trong lòng Lục Ly không khỏi bồn chồn, xem ra ba đại thế lực hẳn đang tấn công hai thành trì còn lại.
Chẳng qua ngẫm lại thì thấy điều này cũng là bình thường, Vân Hỏa Thành và Vân Phong Thành ở ngay chính diện, nếu ba đại thế lực không nắm xuống hai thành kia trước mà trực tiếp tiến đánh Vân Thủy Điện thì sẽ rất dễ lưng bụng thụ địch. Theo lẽ thường mà luận thì hẳn nên từng bước thôi tiến, trước đánh hai thành kia cái đã.
Lục Ly một mực nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chờ đợi truyền tống trận trong thành mở ra, một khi ba đại thế lực tiến đánh hai thành trì kia, bên này nhất định phải phái cường giả tiếp viện. Bên ngoài bị đại quân vây kín, chỉ có thể thông qua truyền tống trận mới chuyển người qua được.
Ông
Đến lúc trời tối, chính giữa trong thành đột nhiên sáng lên một đạo quang mang xung thiên, tiếp đó lại có mấy đạo quang mang xung thiên nữa sáng lên, thần niệm Lục Ly lập tức quét ra, không chút nào cố kỵ. Lúc này dự tính rất nhiều cường giả trong thành đều sẽ quét ra thần niệm, nhiều thêm một đạo của hắn cũng chẳng mấy người để ý.
- Hay lắm!
Nhìn thấy vô số cường giả không ngừng tiến vào truyền tống trận, trong lòng Lục Ly không khỏi mừng thầm, sự tình đang phát triển theo chiều hướng mà hắn mong đợi. Ba đại thế lực quả nhiên chính đang tiến đánh Vân Phong Thành hoặc Vân Hỏa Thành, bên này đã phái người tăng viện.
Thần niệm Lục Ly yên ắng đảo qua trên thân những cường giả rời đi tiếp viện, thăm dò cảnh giới của bọn họ. Chỉ cần điện chủ Vân Thủy Điện rời khỏi chỗ này, hắn tùy thời đều có thể gọi đến Mông Thần cướp người.
Trong quảng trường quả nhiên có rất nhiều thần niệm, phỏng chừng tất cả cường giả trong thành đều đang thăm dò tình hình bên này, thần niệm Lục Ly không hề dẫn lên người khác chú ý.
- Không xuất động Nhân Hoàng?
Dò xét một lát, Lục Ly khẽ nhíu mày, người được phái đi tiếp viện đều là Quân Hầu Cảnh, không hề phát hiện thấy có cường giả Nhân Hoàng. Số lượng ngược lại không ít, tối thiểu phải đến mấy trăm người, dự tính đã điều tập hơn phân nửa cường giả trong thành đi tăng viện.
Ông
Ba nén hương sau, trong hậu viện Vân Thủy Điện, một đạo khí huyết như rồng như hổ lan tràn ra, nháy mắt liền bao phủ toàn trường. Tiếp đó mấy đạo bóng đen phóng vút lên trời, vọt thẳng vào truyền tống trận.
- Điện chủ Vân Thủy Điện!
Linh hồn Lục Ly khẽ chấn rung, điện chủ Vân Thủy Điện rốt cục xuất chiến. Chỉ cần hắn rời khỏi Vân Thủy Thành, như vậy đối với Lục Ly mà nói thành trì này đã hoàn toàn không còn gì đáng ngại, chỉ bằng hai người Mông Thần và Lục Ly liền có thể nhẹ nhàng quét ngang võ giả toàn thành.
Oanh!
Nhưng mà, một chuyện khiến Lục Ly và người toàn thành chấn kinh bỗng xảy ra.
Ngay khi điện chủ Vân Thủy Điện vừa mới truyền tống rời đi, một tên thống lĩnh Quân Hầu Cảnh trong quảng trường bất ngờ phóng thích công kích tới truyền tống trận, mấy nơi truyền tống trận lập tức nổ tung thành phấn vụn.
- Giết!
Từng đạo kêu giết kinh thiên vang lên, vô số bóng người bên ngoài Vân Thủy Thành bay lên không, phóng ra từng đạo quang ảnh đánh lên hộ tráo bên ngoài Vân Thủy Thành, trọn cả hộ tráo lập tức chấn rung kịch liệt.
- Hỏng bét, xảy ra chuyện...
Sắc mặt Lục Ly đại biến, bên ngoài có hai người khí huyết như rồng như hổ, tuyệt đối là Nhân Hoàng Cảnh. Rất rõ ràng đây là kế điệu hổ ly sơn, Vân Thủy Điện đã trúng kế, mục tiêu thực sự mà ba đại thế lực muốn công chiếm là Vân Thủy Thành, cục diện xấu nhất đã diễn ra.
Ầm!
Lục Ly nhấc chân giẫm nát đầu Vưu Dực, nháy mắt Vưu Dực liền tử vong, Lục Ly tung người lao ra như mãnh hổ. Vân Thủy Thành phát sinh kịch biến, hắn nhất định phải lập tức đi tới bên cạnh Lục Linh, dù chết hắn cũng phải chết chung với Lục Linh.
Hưu hưu hưu
Không chỉ mỗi Lục Ly xông ra ngoài, gần như tất cả võ giả trong thành đều bay lên không, trên mặt ai nấy chất đầy vẻ kinh hoảng.
Truyền tống trận bị hủy, những cường giả vừa truyền tống ra ngoài kia không cách nào quay trở về, trong đại quân ngoài thành lại có tận hai tên Nhân Hoàng, đại trận hộ thành liệu có thể kiên trì bao lâu?
Ba tòa đại thành Vân Thủy Vân Phong và Vân Hỏa hình thành nên thế tam giác, khoảng cách giữa các nơi không phải quá xa. Nhưng cái không phải quá xa kia chỉ là tương đối với cương vực bao la bát ngát của Vân Châu mà thôi, chứ khoảng cách giữa ba tòa thành thực tế không hề ngắn, dù là cường giả Nhân Hoàng toàn lực bay về cũng phải mất nửa canh giờ.
Trong thành không có Nhân Hoàng, bên ngoài lại có tận hai tên Nhân Hoàng, chờ khi hai vị Nhân Hoàng Vân Thủy Điện trở về, e rằng Vân Thủy Thành sớm đã biến thành tử thành. Một khi mấy trăm vạn đại quân bên ngoài đánh vào, ngàn vạn con dân trong thành đều sẽ biến thành dê lợn mặc người xâu xé.
Phanh phanh phanh
Phía quảng trường truyền đến một tràng tiếng nổ, nội gián phá hủy truyền tống trận lập tức bị giết, dù vậy trong thành vẫn khó tránh khỏi hỗn loạn, cảm giác khủng hoảng vô tận tràn ngập trong lòng con dân toàn thành.