Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Bán Thần khí!
Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, chính hắn cũng có được bán Thần khí, trong tay Cơ Mộng Điềm cũng có bán Thần khí. Đối với bán Thần khí hắn hết sức quen thuộc, tự phù thần bí lấp lánh chính là đặc trưng mà chỉ riêng bán Thần khí mới có.
Dị biến xảy ra, một tên cường giả lạ mặt đột nhiên hàng lâm, trực tiếp nhúng tay can dự chiến cuộc. Lục Linh lại tựa hồ không hề ngạc nhiên, ngược lại trong mắt chớp qua một tia ý cười xen lẫn hưng phấn, hé môi lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên tới rồi…
Oanh!
Thánh quang và hai con cự long một xanh một đen lần lượt đánh lên thuẫn bài hoàng kim to lớn, lại không phát nổ mà chỉ thấy thuẫn bài không ngừng lấp lánh quang mang, khẽ chấn động một cái, sau đó hai con Cự Long nổ tung, Cự Long màu đen biến lại thành cự phủ bay ngược trở về, thánh quang do lão đầu râu bạc đánh ra cũng sụp đổ.
Tê tê
Chúng nhân tại trường dồn dập hít sâu một hơi khí lạnh, nhìn chằm chằm thuẫn bài hoàng kim to lớn kia, trên mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh. Đây là Huyền khí cấp bậc gì, làm sao có thể ngăn trở một kích chí mạng từ hai tên Nhân Hoàng?
- Khuất Long!
Trong đôi mắt hung tợn bạo ngược của điện chủ Vân Thủy Điện chất đầy vẻ phẫn nộ, lạnh giọng quát lớn:
- Thái Dương Cung các ngươi có ý gì? Chẳng lẽ lại muốn giúp ba đại thế lực chung tay đối phó Vân Thủy Điện chúng ta?
- Ha ha!
Phía sau thuẫn bài là một tên nam tử tráng niên cao lớn, hắn cười lạnh nhìn điện chủ Vân Thủy Điện nói:
- Đồ Nghịch, mấy ngày trước ta bị trục xuất khỏi Thái Dương Cung, giờ đã gia nhập Thiên Lang Sơn, bởi thế hiện tại ta chẳng còn mối quan hệ nào với Thái Dương Cung nữa cả. Ngươi muốn giết sơn chủ Thiên Lang Sơn, ta tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
- Được, được, được lắm!
Điện chủ Vân Thủy Điện Đồ Nghịch giận quá hóa cười, rất nhiều người Vân Thủy Điện tại trường cũng đều lộ vẻ bi phẫn. Thoát ly Thái Dương Cung gia nhập Thiên Lang Sơn, mượn cớ thế mà cũng nghe được? Sợ rằng đến cả trẻ nít ba tuổi đều không tin tưởng.
- Lão Vưu!
Đồ Nghịch rống giận:
- Nếu Khuất Long đã nói hắn thoát ly Thái Dương Cung, gia nhập Thiên Lang Sơn, vậy chúng ta không cần khách khí, hợp lực giết tên cẩu tặc này trước.
- Được!
Lão đầu râu bạc có được Thánh Quang áo nghĩa hét lớn, tung người bay vụt tới, kết hợp với Đồ Nghịch một trái một phải bắn thẳng về phía Khuất Long.
Khuất Long có thuẫn bài bán Thần khí, công kích từ xa đã vô hiệu, chỉ còn nước cận thân bác đấu.
Hơn nữa Khuất Long đang ở ngay bên ngoài Khốn Ma Trận, hai người rất sợ Khuất Long sẽ phá hư Khốn Ma Trận, thả ra hai người bọn sơn chủ Thiên Lang Sơn. Đến lúc đó cục diện thành là hai đánh ba, bọn hắn liền rơi xuống hạ phong.
Lục Ly không khỏi có chút căng thẳng, hắn hiểu tương đối rõ về Khốn Ma Trận, trận pháp này rất khó phá mở từ bên trong, nhưng muốn phá từ bên ngoài lại rất dễ dàng.
Hai người Đồ Nghịch có thể đánh giết Khuất Long trước khi hắn phá mở đại trận ư? Nếu không làm được, chiến cuộc liền sẽ lập tức biến chuyển.
Hắn bất giác nhìn sang Lục Linh, thấy ánh mắt nàng vẫn cứ bình tĩnh như nước, trong lòng không khỏi an tâm phần nào. Song lại cũng có chút nghi hoặc, Lục Linh bình thản như thế, chẳng lẽ nàng còn có bố trí khác? Nhưng Vân Thủy Điện chỉ có hai vị Nhân Hoàng này, nàng còn có thể nặn ra được thêm một hai tên Nhân Hoàng nữa chắc?
Ầm ầm
Bên kia chiến đấu đã khai màn, hai người Đồ Nghịch điên cuồng tấn công Thái Dương Cung Khuất Long, nhưng Khuất Long không ngừng du tẩu vây quanh Khốn Ma Trận, một tay không ngừng bắn ra quang mang nện lên Khốn Ma Trận.
Chiến thuật của Khuất Long rất cao minh, bằng vào bán Thần khí ngăn trở đòn tấn công từ hai tên Nhân Hoàng, bản thân thì lại đi công kích Khốn Ma Trận. Chỉ cần phá mở Khốn Ma Trận, giải vây cho hai người đám sơn chủ Thiên Lang Sơn, thế cục lập tức nghịch chuyển, Vân Thủy Thành liền sẽ máu chảy thành sông.
Chiến đấu ở cấp bậc này, võ giả bình thường không cách nào nhúng tay, dù là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong đều không chen chân vào được, bởi vì Nhân Hoàng có vực trường, căn bản không thể tiếp cận lại gần.
Lục Ly lặng lẽ áp sát tới gần Lục Linh thêm một chút, chỉ cần tình huống không đúng, hắn sẽ lập tức chấn nhiếp linh hồn, cường hành mang nàng đi.
Tốc độ cực hạn của Lục Ly đã siêu quá Nhân Hoàng sơ kỳ, mấy tên Nhân Hoàng tại trường đều chỉ xấp xỉ Nhân Hoàng sơ kỳ, hẳn là đuổi không kịp, lại nói một nhân vật nhỏ như hắn thì ai để ý làm gì.
Rầm rầm rầm!
Khốn Ma Trận không ngừng chấn rung, công kích từ hai người Đồ Nghịch đều bị thuẫn bài bán Thần khí chặn lại. Thái Dương Cung Khuất Long còn trơn nhẵn hơn cả cá chạch, xung quanh lại đều là người của Vân Thủy Điện, hai người Đồ Nghịch khó mà xuống tay tận lực được.
Ánh mắt chúng cường giả Vân Thủy Điện dần trở nên ảm đạm, trên mặt không giấu được vẻ hoảng hốt, Khốn Ma Trận vừa vỡ, cuộc chiến giữa các Nhân Hoàng chuyển thành ba đánh hai, cục diện tựa hồ đã chú định. Vân Thủy Điện chỉ có hai vị Nhân Hoàng, tuyệt không khả năng có thêm viện quân nào nữa...
Oanh
Khốn Ma Trận này tuy cường đại, nhưng phá mở từ bên ngoài lại tương đối dễ dàng. Nương theo từng tiếng nổ vang kinh thiên, hộ tráo màu lam bên ngoài Khốn Ma Trận rốt cục nổ tung. Sơn chủ Thiên Lang Sơn và giáo chủ Thiên Liên Giáo như hai con nộ long thoát khốn bay vút lên.
Nhưng mà, một cảnh khiến chúng nhân kinh hãi lại diễn ra.
Sơn chủ Thiên Lang Sơn và giáo chủ Thiên Liên Giáo như thiểm điện lao vút mà lên, sau đó đồng thời phóng thích công kích mạnh nhất, đánh lên thân Thái Dương Cung Khuất Long.
Ầm!
Khuất Long chính đang ngăn trở đòn tấn công từ hai người Đồ Nghịch, mặc dù cảm ứng được sát cơ phía sau lưng, nhưng căn bản không cách nào tránh đi, cả người bỗng chốc nổ tung thành mưa máu...
Toàn trường ngây dại!
Tràng diện có chút hỗn loạn, ngay chính Lục Ly lúc này cũng đều sửng sốt, ngơ ngác chẳng hiểu gì!
Vân Thủy Điện và bại thế lực khai chiến, mới đầu Thái Dương Cung không can dự, rõ ràng là có ý chèn ép Vân Thủy Điện. Đến khi đại chiến phát sinh, sơn chủ Thiên Lang Sơn và giáo chủ Thiên Liên Giáo bị mai phục vây nhốt trong Khốn Ma Trận.