Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lục Ly, tỷ không phải đang nằm mơ đúng không? Ngươi... Mấy năm nay ngươi sống thế nào? Làm sao tìm được tới Vân Châu?
- Hắc hắc
Lục Linh khôi phục ký ức, Lục Ly không giấu được vui sướng trong lòng, xấu hổ cười nói:
- Tỷ, ngươi không nằm mơ, suốt hơn hai năm qua ta một mực đi tìm ngươi. Toàn bộ Trung Châu đều tìm khắp cả, lại vẫn không thấy người. Đến sau nhờ cơ duyên xảo hợp, trong một tiểu thế giới của ta có thông đạo nối liền với U Châu, ta bèn phái người đi U Châu tìm ngươi, nhờ đó mới biết được tin ngươi ở Vân Châu.
- Toàn bộ Trung Châu đều tìm khắp cả?
Lục Linh nhíu mày hỏi:
- Ngươi trở về Trung Châu, trở về Lục gia?
- Đúng!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta đã trở về Lục gia, chẳng qua... Giờ ta không còn là con em Lục gia nữa, ta bị trục xuất. Gia gia trúng độc, đến nay vẫn đang hôn mê bất tỉnh, đại quyền Lục gia nằm hết trong tay đại gia gia. Ta bị Lục Toan hãm hại, dù được Thái Thượng trưởng lão cứu, nhưng Lục gia cũng đã ra thông cáo trục xuất ta khỏi Lục gia.
- Hả?
Nét mặt Lục Linh thoáng chuyển lạnh, trong mắt sát khí đằng đằng, cả giận nói:
- Lục gia dám đối xử với ngươi như thế? Để sau này tỷ tỷ dẫn người về lại Lục gia, giúp ngươi tìm về công đạo!
Lục Linh không đợi Lục Ly lên tiếng đã quan tâm hỏi tiếp:
- Mấy năm nay ngươi sống thế nào? Đã gặp phải những chuyện gì, kể hết lại cho tỷ tỷ nghe. Ai khiến ngươi chịu ủy khuất, tỷ tỷ sẽ giúp ngươi báo thù.
Lục Ly thấy bộ dạng sát khí đằng đằng đó của Lục Linh, cánh mũi bất giác chua xót, thoáng ngừng một lát mới bắt đầu kể lại một lần những chuyện gặp phải trong mấy năm qua, thậm chí bao gồm cả chuyện Thí Ma Điện, không hề có chút giấu diếm nào.
Ở trong lòng Lục Ly, Lục Linh là người thân thiết nhất của hắn trên thế giới này, đối với Lục Linh hắn không có bí mật.
- Giờ ngươi là Đại Đế Bắc Mạc? Chiến lực còn có thể quét ngang Quân Hầu Cảnh?
Nghe xong cố sự của Lục Ly, thần sắc Lục Linh không giấu được vẻ cả kinh, hai năm nay những chuyện Lục Ly trải qua còn đặc sắc hơn cả nàng, còn phải chịu nhiều cực khổ như vậy. Nàng vừa kiêu ngạo lại vừa có chút thương tiếc vuốt ve mặt Lục Ly nói:
- Ta biết đệ đệ của ta không phải người bình thường, là rồng nhất định sẽ thăng thiên. Là tỷ vô dụng, để ngươi chịu khổ bao năm nay.
- Tỷ, đừng nói thế!
Lục Ly lắc đầu an ủi:
- Là ta vô dụng, để ngươi lưu lạc bên ngoài lâu như vậy, chịu khổ nhiều như vậy. Tỷ, sao ngươi khống chế được đám Nhân Hoàng kia?
- Khống chế bọn hắn rất đơn giản!
Trên mặt Lục Linh chớp qua một tia hàn khí, nói:
- Ta là Hỏa Phượng Thiên Thai, trong thân thể có Hỏa Phượng chân nguyên, Vưu Bình Đồ Nghịch đều muốn có được Hỏa Phượng chân nguyên này. Bởi thế hai người một mực bồi dưỡng ta, muốn đợi Hỏa Phượng chân nguyên dị biến thành Hỏa Phượng Thiên Viêm lại cưỡng chiếm thân thể ta, hấp thu Hỏa Phong Thiên Viêm. Hỏa Phượng Thiên Viêm có tác dụng cực lớn đối với võ giả, có thể giúp cho võ giả thoát thai hoán cốt, có cơ hội rất lớn để xung kích Địa Tiên.
- Ta lợi dụng tham niệm của bọn hắn, bí mật tu luyện Hỏa Phượng Thi Hồn Thuật, ngưng kết ra Hỏa Phượng Thi Hồn Đan. Bọn hắn không hiểu được sự lợi hại của Thi Hồn Đan, bị ta lừa ăn vào, sau đó linh hồn liền bị Thi Hồn Đan khống chế, trở thành phượng nô của ta.
- Sau đó ta dẫn theo hai người Đồ Nghịch và Vưu Bình, âm thầm đi tới địa bàn ba đại thế lực, bố cục lừa thủ lĩnh ba đại thế lực vào bẫy, lần lượt cho chúng ăn xuống Thi Hồn Đan. Tiếp sau lại đặt bẫy lừa giết Nhân Hoàng Thái Dương Cung, chuyện sau đó nữa thì ngươi cũng thấy rồi đấy.
- Lần này ta không ngờ quan hệ giữa Thái Dương Cung và Luân Hồi Cung lại sâu đến vậy, vừa khéo lại có một tên lão tặc Cơ gia cũng ở chỗ này, nếu không nhờ ngươi đi ra chấn nhiếp, sợ rằng kết cục đã khác.
Lục Linh nói rất nhẹ nhàng, rất tùy ý, nhưng Lục Ly có thể nghe ra được hung hiểm trong đó. Cũng may mọi chuyện đã qua, Lục Linh cũng không phải chịu thương tổn gì lớn, nội tâm hắn mới thoải mái ít nhiều.
- Tỷ, ngươi thật lợi hại!
Nghĩ đến Lục Linh một thân một mình, không nơi nương tựa, mới đến Vân Châu hơn hai năm, lại đã bất động thanh sắc khống chế năm tên Nhân Hoàng, bốn đại thế lực, hiện tại còn trở thành bá chủ Vân Châu. Lục Ly kiêu ngạo thay cho nàng từ tận đáy lòng, Lục Linh mưu lược mưu trí, Lục Ly cảm thấy mình có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Đại chiến Vân Thủy Thành hạ màn, nhưng đại chiến Vân Châu vẫn còn chưa triệt để kết thúc. Chỉ là toàn bộ Nhân Hoàng đều bị Lục Linh khống chế, chiến sự ở Vân Châu đã không có bất kỳ huyền niệm nào nữa.
Lục Ly phái người tìm đến Dạ Hổ, để hắn đi thông báo cho đám người Mông Thần về lại ẩn núp trong Vân Vụ Sơn. Sự tình lần này triệt để kết thúc, tự nhiên không cần thiết phải để Mông Thần lộ diện, nói thế nào đám người Mông Thần cũng là dị tộc.
Trận chiến này chết không ít người, trước trước sau sau tử thương tổng cộng chừng mấy chục vạn, Lục Ly thầm than Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, nếu đổi lại là hắn sợ rằng không dám bố cục cái bẫy đắt giá đến thế.
Đối với tính cách Lục Linh hắn lại có thêm được nhận thức mới, đối đãi bằng hữu thân nhân nàng sẽ không tiếc mạng sống, đối đãi địch nhân nàng lại lãnh huyết như băng hàn, đối đãi người không liên quan, dù có chết nhiều hơn nữa nàng cũng sẽ thờ ơ mặc kệ.
Ngay từ khi còn bé Lục Linh đã phải hứng chịu quá nhiều cực khổ, thế thái nóng lạnh đúc tạo nên tính cách như bây giờ của nàng. Từ nhỏ Lục Ly được Lục Linh bảo bọc che chở, không cảm nhận được quá nhiều, bởi thế so với Lục Linh thì tính cách ôn hòa hơn một chút.
Mấy đại Nhân Hoàng chia quân chinh chiến các thế lực còn chưa thần phục, Lục Ly thì bồi cùng Lục Linh ở lại trong Vân Thủy Điện.
Thật ra rất nhiều trưởng lão Vân Thủy Điện đều đã bị Lục Linh khống chế, nếu không Thất tiểu thư cũng đã không nói đám lão gia hỏa kia đều tín nhiệm Lục Linh. Hết thảy đều là phượng nô, há lại sẽ không nghe lời nàng?
Lục Linh để Lục Ly trước nghỉ ngơi một lát, chính nàng thì đi nghe báo cáo rất tin tức, ban bố một loạt mệnh lệnh, bố trí rất nhiều sự tình.