Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vân Châu còn chưa triệt để ổn định, U Châu ở phía nam và Lương Châu ở phía bắc đều không có bất kỳ phản ứng nào, phía Trung Châu cũng không thấy có phản ứng, bởi thế hiện tại Lục Linh vẫn chưa thể rời khỏi Vân Châu.
Bắc Mạc cũng không có đại sự, Lục Ly dứt khoát ở lại đây tu luyện, chỉ sai Tam trưởng lão đi về truyền lời cho Dạ Tra, nói hắn về lại Bắc Mạc theo dõi tình hình.
Lại qua nửa tháng, Vân Châu triệt để thống nhất. Đoạn thời gian này Lục Linh bộn bề trăm công nhìn việc, nàng dự tính kinh doanh Vân Châu thành một chiếc thùng sắt, phàm là không nghe lệnh nàng, hoặc có ý ngỗ nghịch, nàng tuyệt đối sẽ giơ lên đồ đao không chút nương tay.
Lục Linh kiến lập Ảnh Đường, cơ cấu tổ chức và nhiệm vụ tương tự như Ám Tổ mà Lục Ly thiết lập ở Bắc Mạc, phụ trách giám thị toàn bộ Vân Châu. Nếu ai có chỗ bất mãn đối với tình trạng thống trị hiện tại, thứ chờ đợi bọn hắn sẽ là kết cục diệt tộc.
Mấy đại Nhân Hoàng trở thành phượng nộ của Lục Linh, chuyện này người bên ngoài đều không biết, Lục Linh cũng không giải thích. Rốt cuộc ngoài mặt vẫn là Đồ Nghịch làm Đại Đế, các Nhân Hoàng còn lại đều được phong làm Thượng Tướng Quân. Các gia tộc dưới trướng Vân Thủy Điện và ba đại thế lực đều có chút nghi hoặc và bất mãn, dù sao lần này kiến lập đế quốc, các phương đều không thu được lợi ích thực tế nào, gần như tất cả chỗ tốt đều giao nộp lên quốc khố, rơi vào trong túi Lục Linh.
Năm ngày sau, phía U Châu truyền đến tin tức tốt.
Đại vực xung quanh thông đạo tiến vào Hoang giới đã được hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung đánh xuống, hai người này lại không trực tiếp đứng ra làm vực chủ, mà nâng đỡ một thủ lĩnh thế lực bản địa làm vực chủ khôi lỗi, hai người núp trong bóng tối âm thầm khống chế.
Bên kia bắt đầu bí mật tu kiến truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành, sau này đám người Lục Ly muốn đi U Châu không cần phải đi đường nữa mà có thể trực tiếp truyền tống qua.
Lục Linh thông qua văn kiện gửi tin cho các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu thông báo chuyện kiếp lập Vân Vũ đế quốc. Không lâu sau, các đại thế lực ở hai châu kia đều phái sứ giả tới chúc mừng, Lục Linh không lộ diện mà để Đồ Nghịch đứng ra tiếp đãi.
Sau khi nhận được tin, Lục Ly càng thêm yên tâm, các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu công nhận Vân Vũ đế quốc, dồn dập phái sứ giả tới hòa hảo, hy vọng sau này sống chung hòa bình.
U Châu và Lương Châu đều không có đế quốc, tình trạng tương tự như Vân Châu trước đây, là do mấy đại thế lực chia đều thiên hạ. Vân Châu kiến lập đế quốc, bọn hắn không chỉ không có tâm tư ngấp nghé, ngược lại còn sợ hãi Vân Châu xâm lấn.
Trong thời gian ngắn Lục Linh không có ý định mở rộng lãnh thổ, có thể ở chung hòa bình, nước giếng không phạm nước sông chính là cục diện mà nàng muốn thấy.
Lại qua nửa tháng, Lục Linh và Lục Ly quyết định lên đường. Sự vụ Vân Châu đã được giải quyết ổn thỏa, giờ là lúc thích hợp để trở về Bắc Mạc, tiến vào Hàn Băng Thâm Uyên, giải cứu Lục Nhân Hoàng.
Lần này Lục Linh tính mạng theo bốn tên Nhân Hoàng, chỉ lưu lại hai tên Nhân Hoàng tọa trấn. Bọn hắn rời đi trong bí mật, chỉ cần không có thế lực bên ngoài xâm lấn, có Đồ Nghịch và Vưu Bình tọa trấn, hoàn toàn đủ khả năng chấn nhiếp toàn bộ Vân Châu.
Hưu
Nếu đã chuẩn bị rời đi, Lục Ly đương nhiên sẽ không lưu lại đám người Mông Thần, hắn để Lục Linh phái người bí mật tiếp nhóm Mông Thần vào Vân Thủy Điện, sau đó truyền tống tới truyền tống trận ở U Châu.
- Mông Thần, Kha Mang, để ta giới thiệu cho các ngươi biết.
Lục Ly thấy Mông Thần cảnh giác nhìn bốn tên Nhân Hoàng sau lưng Lục Linh, bèn khẽ cười nói:
- Đây là tỷ tỷ ta, Lục Linh, bốn vị này là thủ hạ của nàng.
- Hả?
Mông Thần và Kha Mang không biết rõ tình huống cụ thể ở trong thành, chỉ được đến Lục Ly truyền lời, nói sự tình đã được giải quyết, dặn bọn hắn không cần lo lắng. Lại không ngờ Vân Châu Nhân Hoàng đều đã bị Lục Linh thu nhập dưới trướng.
- Quái thai a!
Mông Thần và Kha Mang liếc nhau, không khỏi ngấm ngầm cảm thán, đệ đệ là quái thai, tỷ tỷ càng ghê gớm hơn, hai tên này đều quá biến thái.
U Châu, trong hang đá nằm chính giữa một tòa núi lớn, truyền tống trận lấp lánh quang mang, sáng trọn vẹn gần nửa canh giờ, một đám người dần ngưng hiện ra từ trong truyền tống trận.
- Tham kiến Thánh Chủ, tham kiến Đại Đế, tham kiến Đại Quốc Sư, tham kiến chư vị đại tướng quân!
Hai tên Quần Hầu Cảnh Thái Dương Cung thủ hộ truyền tống trận trong sơn động, người bên ngoài căn bản không biết đến sự tồn tại của truyền tống trận này, tất cả những ai từng tham dự kiến tạo truyền tống trận đều bị xử tử, chỉ riêng hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung là vẫn còn sống.
- Ừm!
Lục Linh khẽ gật đầu, không hề nhiều lời mà chỉ phân phó một câu:
- Lưu lại một người trông giữ truyền tống trận, người còn lại quay về chủ trì sự vụ trong vực thành. Các ngươi phải đảm bảo truyền tống trận này không lộ ra bên ngoài, nếu bị lộ, các ngươi đều phải tự sát tạ tội.
Lục Ly quay sang nhìn Dạ Hổ một cái, kẻ sau lập tức đi trước dẫn đường, rất nhanh liền tìm được thông đạo nối liền với Hoang giới. Lục Ly nhìn Mông Thần, Mông Thần tức thì phóng vút vào trong thông đạo, những người còn lại theo sát ngay sau, Lục Ly cũng kéo tay Lục Linh tiến vào.
Bạch quang chớp hiện, trời đất quay cuồng, qua một đoạn thời gian rất lâu, đám người Lục Ly đã xuất hiện ở trong Hoang giới. Mông Thần sớm tới trước, đứng sẵn một bên thủ hộ, thái độ rất là cung kính.
Dù Mông Thần không e sợ bất kỳ tên Nhân Hoàng nào được Lục Linh mang tới, nhưng Lục Linh là tỷ tỷ của Lục Ly, còn có được thế lực cường đại như thế, hoàn toàn đủ để giành được sự tôn kính từ hắn.
Đối với chuyện Lục Ly nắm giữ trong tay một đám thủ hạ dị tộc, Lục Ly không hề có chút biểu thị nào. Nàng cũng như Lục Ly, thậm chí càng thêm hộ đoản hơn cả Lục Ly. Dù Lục Ly có làm ra chuyện ác lớn bằng trời, nàng đều không để ý, mà sẽ còn giúp Lục Ly tiếp tục gánh lấy.
- Tỷ tỷ, đây chính là Hoang giới, nơi này có rất nhiều chủng tộc viễn cổ, hiện tại đã được thống nhất về một mối.