Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mông Thần mở miệng đáp:
- Ừm, chúng ta đã tìm khắp khắp các nơi, bên trong quả thực không ai. Chẳng qua có thể khẳng định một điểm, đoạn thời gian trước còn có người ở bên trong, bởi vì nơi đó sót lại một ít hạt linh quả có thể ăn được, ngoài ra còn có một số vết tích sinh hoạt qua rất rõ ràng. Ta phỏng chừng người bên trong mới rời đi chưa đến một tháng.
- Một tháng?
Lục Ly và Lục Linh đều khẽ nhíu mày, một tháng trước Lục Nhân Hoàng còn ở dưới vực sâu? Một tháng nay Lục Ly lại không ở Bắc Mạc, hắn vừa khéo đi Vân Châu tìm Lục Linh.
- Trở về!
Tròng mắt Lục Ly bất chợt sáng lên, nói không chừng Lục Nhân Hoàng đã tới Linh Đế Thành. Lục Phi Tuyết đang ở ngay trong Linh Đế thành, sau khi rời đi Lục Nhân Hoàng há lại không tìm hiểu tin tức? Chỉ cần tùy ý hỏi thăm một chút, hắn nhất định sẽ tới Linh Đế Thành chờ Lục Ly trở về.
Lục Linh nghĩ nghĩ liền khua tay nói:
- Lục Ly, chỉ hai chúng ta đi Linh Đế Thành thôi, Khuất Thừa, các ngươi chờ ở ngoài này.
Mẫu thân đã chết đi từ mười mấy năm trước, giờ có bi thương cũng chẳng nghĩa lý gì, hiện tại vẫn nên trước đi tìm phụ thân mới phải. Chí ít có thể hỏi rõ tình hình cụ thể, có thể gặp mặt Lục Nhân Hoàng cũng tính là chút an ủi.
- Tử Hoàn Kiều!
Lục Ly trầm giọng hét lớn, Tử Hoàn Kiều từ nơi xa bay vụt đến, Lục Ly dẫn theo Lục Linh bay đi, quay đầu về phía Mông Thần và Dạ Tra nói:
- Mông Thần, ngươi dẫn theo bọn hắn đi về Hoang giới trước. Nhớ đừng làm lộ hành tung, Dạ Tra giúp bọn hắn dẫn đường, chúng ta về lại Linh Đế Thành một chuyến.
Có Tử Hoàn Kiều ra mặt, thân phận Lục Ly và Lục Linh được đến bảo mật. Tử Hoàn Kiều trực tiếp lệnh cho võ giả phụ cận quảng trường trong thành lui ra, tất cả cường giả trong thành đều được cảnh cáo không phải phóng thích thần niệm, ai dám phóng thích thần niệm liền sẽ bị tính là gian tế, trực tiếp giết chết.
Lục Ly và Lục Linh gấp gáp quay về Linh Đế thành, bởi thế trên đường đều là ngồi truyền tống trận. Tử Hoàn Kiều trước một bước truyền tống tới Thiên Vũ thành, sau khi bố trí ổn thỏa mới truyền tống trở lại để Lục Ly Lục Linh đi qua.
Truyền tống đến Thiên Vũ Thành, trong quảng trường sớm đã trống rỗng, không một bóng người. Cũng không có bất kỳ thần niệm nào quét tới, năng lực bố trí của Tử Hoàn Kiều rất không sai.
Tiếp đó Tử Hoàn Kiều lại truyền tống đến Linh Đế thành, tìm tới Yên phu nhân an bài sự tình trong Linh Đế Thành. Sau gần nửa canh giờ, Tử Hoàn Kiều quay lại, Lục Ly và Lục Linh cùng truyền tống đi Linh Đế thành.
Quảng trường Linh Đế Thành cũng sớm đã trống rỗng, chẳng qua lần này lại có thần niệm dò xét tới, trong Linh Đế Thành rõ ràng còn có thám báo của các thế lực đối địch.
Vù vù
Ngay khi mấy đạo thần niệm thăm dò kia vừa lộ ra, Minh Vũ Vũ Hóa Thần lập tức dẫn theo hai tên trưởng lão Thanh Loan Tộc lao vút mà đi. Vừa rồi Yên phu nhân đã hạ nghiêm lệnh, ai dám dùng thần niệm thăm dò liền giết không cần luận. Mấy tên kia hẳn là thám báo từ các thế lực Trung Châu, nhất định phải giết chết.
Lục Ly và Lục Linh không quản, việc này tự có bọn Minh Vũ xử lý. Hắn dẫn Lục Linh tiến vào trong hoàng cung, Yên phu nhân mang theo đám người Bạch Lãnh sớm đã chờ sẵn từ trước.
- Cung nghênh Đại Đế, vị này là...
Yên phu nhân nhẹ nhàng thi lễ, hiếu kỳ nhìn về phía Lục Linh, mỹ nhân tuyệt sắc như thế khiến ngay cả Yên phu nhân đều không khỏi có chút đố kỵ. Dung mạo và khí chất Lục Linh thậm chí vượt trên cả Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, tính được là mỹ nhân đỉnh cấp.
- Sau này lại nói kỹ với ngươi.
Lục Ly không có ý giải thích, phất tay dẫn Lục Linh trực tiếp đi tới cung điện nơi Lục Phi Tuyết đang cư trú. Dạ Tra và Yên phu nhân rõ ràng không biết chuyện về Lục Nhân Hoàng, chứng tỏ Lục Nhân Hoàng dù đi ra cũng chưa từng quấy nhiễu tới bất kỳ kẻ nào, chẳng qua Lục Ly tin tưởng hắn nhất định sẽ đi tìm Lục Phi Tuyết.
Lục Ly dẫn Lục Linh vội vàng tiến vào cung điện Lục Phi Tuyết, Lục Phi Tuyết đang thản nhiên uống trà trong đại điện. Nhìn thấy Lục Ly dắt một nữ tử tiến vào, lập tức vui mừng nói:
- Lục Ly, ngươi về rồi à? Ồ... ngươi tìm đâu ra tiểu cô nương xinh đẹp thế này.
Lộp bộp
Lục Ly và Lục Linh khẽ liếc nhau, trong lòng lần nữa trầm xuống. Lục Ly phất tay để đám người Yên phu nhân đi theo sau lưng lui xuống, tiếp đó mới trầm giọng hỏi Lục Phi Tuyết:
- Tiểu cô, ngươi có gặp qua phụ thân ta không?
- Phụ thân ngươi...
Lục Phi Tuyết nhíu mày hỏi ngược lại:
- Sao hỏi thế? Chẳng lẽ phụ thân ngươi đi ra?
- Tỷ...
Lục Ly nhìn lại Lục Linh, hiện tại hắn có chút mơ hồ. Căn cứ theo như kết quả thăm dò của hai người Khuất Thừa, Lục Nhân Hoàng hẳn đã đi ra. Chỉ là nếu hắn đi ra rồi, làm sao lại không tìm hiểu tin tức. Làm sao có thể không tìm kiếm các nàng? Làm sao không tới gặp Lục Phi Tuyết?
Tròng mắt Lục Linh thoáng lấp lánh, dù là lấy trí tuệ của nàng cũng nghĩ không thông. Chẳng qua nàng phản ứng rất nhanh, hai gối quỳ xuống đất, dập đầu ba lượt với Lục Phi Tuyết, thổn thức nói:
- Chất nữ Lục Linh, gặp qua tiểu cô.
- Chất nữ Lục Linh?
Lục Phi Tuyết khẽ cả kinh, nhìn Lục Linh vài lần, tròng mắt thoáng chốc liền đỏ lên, vội vàng bước tới đỡ dậy Lục Linh, nghẹn ngào nói:
- Chất nữ ngoan của ta, mau dậy đi, mau dậy đi. Lục Ly, sao ngươi tìm được về tỷ tỷ? Quá tốt rồi, quá tốt rồi...
Lục Linh kể lại toàn bộ sự tình về Lục Ly cho Lục Phi Tuyết nghe, mấy năm qua Lục Phi Tuyết vẫn luôn nhớ mong Lục Linh, trong lòng rất tiếc thương và lo lắng cho đứa cháu gái này. Hôm nay rốt cục gặp được nhau, sao nàng không nghẹn ngào cho được?
Lục Phi Tuyết khóc không thành tiếng, giọng nấc cả lại, Lục Linh mím môi nhìn Lục Phi Tuyết, miệng khẽ mỉm cười. Chuyện về tiểu cô Lục Phi Tuyết Lục Ly sớm đã nói cho nàng, nàng cũng rất thương yêu vị cô cô này, dù sao cũng là muội muội duy nhất của phụ thân.
Lục Phi Tuyết kéo tay Lục Linh không ngừng hỏi thăm, Lục Ly đứng bên nhíu mày suy tư về chuyện Lục Nhân Hoàng. Theo như những gì hai người Khuất Thừa thăm dò được mà nói, phụ thân hắn hẳn đã đi ra trong đoạn thời gian hắn tới Vân Châu.