Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một khi trong đầu Long Dương cư sĩ hình thành ý nghĩ này, liền có thể sẽ không phóng thích vực trường, mà bỏ mặc cho Lục Ly tới gần, sau đó tùy tiện khóa chặt chân thân Lục Ly, nhẹ nhàng bóp chết hắn!
Đương nhiên, hết thảy mới chỉ là phỏng đoán của Lục Ly, nếu Long Dương cư sĩ không mắc lừa, mà đợi sau khi Lục Ly tới gần liền mở ra vực trường, như vậy Lục Ly chỉ còn nước bó tay chờ chết.
Lục Ly lựa chọn đánh cược, lấy tính mạng bản thân đi đặt cược.
Mấy phân thân đi đầu phóng tới Long Dương cư sĩ, Long Dương cư sĩ lại vẫn không bóc mở vực trường, mà chỉ vung vẩy cánh tay còn lại, đánh ra mấy đạo quyền ảnh, chấn vỡ đám phân thân.
- Hay lắm!
Thấy cảnh này, trong lòng Lục Ly lập tức cuồng hỉ, phân thân và chân thân đồng loạt hóa thành cuồng long phóng thẳng tới.
Năm trăm thước, ba trăm thước, trăm thước!
Lúc xông vào phạm vi bán kính trăm thước, Lục Ly phát hiện Long Dương cư sĩ vẫn không móc mở vực trường, lập tức kích động đến độ cả người run rẩy.
Long Dương cư sĩ quá khinh thường hắn, khinh địch chính là trí mạng.
Hưu!
Lục Ly và ba bốn phân thân đồng thời vung lên thần binh Long Đế, nhắm đầu Long Dương cư sĩ trùng trùng chém xuống.
- Hừ, sâu kiến cũng nghĩ lay trời, tiểu tạp chủng, ngươi mơ mộng quá rồi!
Tay cầm thiết côn của Long Dương cư sĩ vẫn tiếp tục nện xuống, thậm chí không nhìn Lục Ly lấy một lần, khóe miệng nhếch lên ý cười chất đầy vẻ khinh miệt. Cánh tay còn lại đột nhiên biến dài biến lớn, như thiểm điện chộp tới cổ Lục Ly.
Hắn không phóng thích quyền ảnh mà để tay mình biến dài, phóng thích một loại bí thuật ý đồ bắt sống Lục Ly. Thực ra ngay từ sớm hắn đã phát hiện Lục Ly thân phận không tầm thường, có thể đối thoại với Cơ Mộng Dao, thậm chí khiến Cơ Mộng Dao phải kiêng dè, không dám động thủ, nếu nói Lục Ly chỉ là một tên Bất Diệt Cảnh bình thường, đánh chết Long Dương cư sĩ cũng không tin.
- Hay lắm!
Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, cơ hội tốt như vậy mà không nắm lấy, chẳng phải hắn thành kẻ ngu? Thế là lập tức quát lớn:
- Tiểu Bạch!
Hưu!
Tiểu Bạch và Lục Ly phối hợp rất ăn ý, thân hình lóe lên bay vụt ra từ trong tay áo Lục Ly, chui lên trên bàn tay to lớn của Long Dương cư sĩ, nhắm cổ tay hắn hung hăng táp mạnh.
- Hả?
Long Dương cư sĩ thoáng quét mắt tới, trong tròng mắt hiện lên một tia thống khổ và phẫn nộ, ánh mắt hắn khóa chặt Tiểu Bạch, chỉ thấy da thịt trên cổ tay mình đang bị Tiểu Bạch gặm nhấm với tốc độ cực khủng khiếp, sát khí trên thân lập tức cuộn trào.
- Chết đi!
Lục Ly bạo rống, thần binh Long Đế ầm ầm nện lên đầu Long Dương cư sĩ. Long Dương cư sĩ cảm nhận được hàn khí truyền đến từ thần binh Long Đế, đầu trụi lủi bóng loáng đột nhiên lấp lánh quang mang, có khí lưu màu vàng óng vờn quanh, một vòng hộ tráo hiện ra.
Sở dĩ hắn mặc cho thần binh Lục Ly đánh xuống là vì hắn có được thủ đoạn phòng ngự rất cường đại, bằng không ai lại để mặc cho người khác dùng binh khí bổ xuống đầu mình?
- Không đúng!
Khắc trước, Long Dương cư sĩ còn đang tính làm sao giết chết Tiểu Bạch, nhưng khắc này sâu trong linh hồn hắn lại truyền đến báo động trí mạng, hắn lập tức không chút nghĩ ngợi phóng thích vực trường, ý đồ phong ấn Lục Ly.
Ầm!
Một tiếng nổ vang trầm muộn, thần binh Long Đế trong tay Lục Ly bổ lên trên đều Long Dương cư sĩ, hơn hai mươi đạo sóng chấn động đâm xuyên vào trong đầu Long Dương cư sĩ. Đồng thời còn có mười mấy đạo linh hồn chấn đãng theo sát ngay sau, ùn ùn lao tới trong Hồn Đàm Long Dương cư sĩ.
Nửa năm trước, lực lượng sóng chấn động Lục Ly đã đạt đến mười tầng, đến sau một mực lĩnh hội bí thuật này, lực lượng sóng chấn động giờ đã lên đến hai mươi nảy tầng, sóng chấn động linh hồn cũng tu luyện đến mười hai tầng.
Đây là lực độ công kích vô cùng khủng bố, chẳng qua có thể một chiêu chấn vỡ Hồn Đàm Long Dương cư sĩ hay không, Lục Ly vẫn không dám chắc.
Hai mươi sáu tầng lực lượng cường đại không ngừng chấn động tiến vào, sau khi đến được Hồn Đàm, từng tầng từng tầng tóe ra, liên tục xung kích Hồn Đàn Long Dương cư sĩ.
- Ách?
Tròng mắt Long Dương cư sĩ đột nhiên co rụt lại, sâu trong con ngươi hiện ra một tia hoảng sợ, Hồn Đàm, đó là nơi trọng yếu nhất của con người, bởi vì linh hồn chính ở trong đó. Nếu Hồn Đàm nổ tung, người cũng sẽ hồn phi phách tán, mới đầu hắn còn định trước bóp nát Tiểu Bạch, sau mới quay đầu chém giết Lục Ly, nhưng lúc này hắn đã không cố được nhiều như vậy, lập tức nhắm mắt nội thị não hải, phòng ngự Hồn Đàm.
Ầm ầm ầm ầm
Lực lượng cường đại không ngừng chấn động Hồn Đàm, không một khắc ngừng nghỉ, cảm giác hệt như một người đứng dưới thác nước, mặc cho dòng chảy xung kích mãnh liệt lên người.
Tốc độ phản ứng của Long Dương cư sĩ cực nhanh, thoáng chốc liền điều tập Huyền lực hình thành nên một đạo bảo hộ bên ngoài Hồn Đàm, đương cự lại với sức tấn công từ lực lượng sóng chấn động của Lục Ly. Đáng tiếc sóng chấn động của Lục Ly quá cường đại, nhẹ nhàng chấn vỡ đạo phòng ngự hắn ngưng kết ra, tiếp tục công vào Hồn Đàm.
Trong Hồn Đàm truyền đến đau nhức kịch liệt, linh hồn đều bị chấn động, tựa như bị xé toạc ra, Long Dương cư sĩ thiếu chút từ bỏ kháng cự, mặc cho lực lượng Lục Ly xung kích vào.
Long Dương cư sĩ đã sống suốt năm trăm năm, tâm tính rất cường đại, lúc này mặc dù linh hồn bị thương, song hắn vẫn cắn răng tiếp tục ngưng tụ Huyền lực chống lại xung kích từ Lục Ly.
Mười tầng, hai mươi tầng, hai mươi sáu tầng!
Vẻn vẹn một hơi, hai mươi sáu tầng lực lượng sóng xung kích đánh tới, Long Dương cư sĩ lại cảm giác như đã qua hai mươi sáu năm.
Hồn Đàm hắn bị chấn ra một vết rách to lớn, cũng may còn chưa nổ tung, bằng không lúc này sợ rằng hắn đã đi đứt.
Ngay lúc hắn âm thầm thở phào, sóng chấn động linh hồn của Lục Ly lại kéo tới.
Thân là Nhân Hoàng, làm sao có thể không có bảo vật phòng ngự linh hồn? Bên ngoài Hồn Đàm Long Dương cư sĩ tự nhiên cũng có một kiện bảo vật, đó là một hạt châu có thể hấp thu công kích linh hồn.
Chỉ là...