Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 878 - Chương 878: Kiến Hôi Lay Trời

Bất Diệt Long Đế Chương 878: Kiến hôi lay trời

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ha ha ha, Hồ Lang, để ta giết sạch người của ngươi trước, sau đó sẽ chầm chậm ngược sát ngươi!

Long Dương cư sĩ không đi truy sát Hồ Lang, thiết côn màu hoàng kim tiếp tục vươn dài biến lớn, lần nữa quét ngang về phía đám Quân Hầu Cảnh.

Xung quanh bị đại trận bao vây lại, bọn hắn bằng với biến thành cá châu chim lồng, ba ba trong hũ, Long Dương cư sĩ thì lại hóa thân thành thợ săn bắt ba ba, nhẹ nhàng săn giết từng con mồi một.

Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra được vẻ ngưng trọng trong mắt người kia. Tốc độ Long Dương cư sĩ quá nhanh, hai người căn bản không cách nào tiếp cận, chẳng lẽ chỉ biết trơ mắt nhìn xem gần trăm Quân Hầu Cảnh bị giết?

Lục Ly lo lắng cho đám Quân Hầu Cảnh, Hồ Lang lại lo lắng cho Lục Ly.

Hiện tại Lục Ly đang đại biểu cho võ giả Vân Châu, Long Dương cư sĩ thì là người được thế lực U Châu thu mua, đây là tranh đấu giữa các châu với nhau, điện chủ Thí Ma Điện cũng không tiện nhúng tay.

Nói cách khác dù Long Dương cư sĩ giết Lục Ly, điện chủ Thí Ma Điện có thể sẽ không ra mặt. Lui một vạn bước mà nói, dù có ra mặt cũng sẽ chỉ chém giết Long Dương cư sĩ, chứ không giận chó đánh mèo, liên lụy luôn cả Luân Hồi Cung U Minh Giáo.

Luân Hồi Cung U Minh Giáo nhà lớn nghiệp lớn, không dám quang minh chính đại đánh giết Lục Ly.

Long Dương cư sĩ lại chỉ là một tên quang can tư lệnh, nhất định đã được đến lợi ích to lớn nào đó từ Luân Hồi Cung U Minh Giáo, hắn khả năng sẽ không có nhiều băn khoăn như vậy.

Thậm chí Long Dương cư sĩ có thể không biết chuyện điện chủ Thí Ma Điện bảo vệ Lục Ly mười năm, bởi thế khả năng hắn hạ đòn sát thủ là rất lớn.

Ầm!

Thiết côn chẻ dọc quét ngang, lại mấy tên Quân Hầu Cảnh bị nện chết tươi, mưa máu phiêu tán đầy trời, nhuộm đỏ cả người Lục Ly.

Phanh! Phanh! Phanh!

Từng tên Quân Hầu Cảnh bị nện thành thịt vụn, sắc mặt Lục Ly và Hồ Lang càng lúc càng khó coi. Hồ Lang vốn tưởng rằng hành động lần này sẽ rất nhẹ nhàng, tuỳ tiện mang theo Lục Ly đi đồ sát một vòng liền hoàn thành nhiệm vụ, lại không ngờ cục diện sẽ biến thành như thế.

Một trăm Quân Hầu Cảnh mang theo chết sạch không có gì đáng tiếc, nhiệm vụ thất bại cũng không sao, thậm chí chính mình chết cũng được, nhưng Lục Ly tuyệt đối không thể chết.

Hồ Lang hiểu rất rõ Lục Linh, con người Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, không chút lưu tình. Nếu Lục Ly chết ở chỗ này, toàn tộc hắn đều phải bồi táng theo, không có bất kỳ chút huyền niệm nào.

Hắn cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, quét mắt nhìn hơn ngàn tên Quân Hầu Cảnh tổ thành đại trận vây xung quanh. Sau đó đột nhiên thả ra một đại thủ ấn hướng vỗ tới thiên không bên trái, hắn muốn lấy lực phá trận, chỉ cần đại trận bị phá mở, Lục Ly liền có thể nhẹ nhõm trốn đi.

Oanh

Đại thủ ấn và sóng khí đụng nhau, không ngờ vẫn bị bắn ngược, chẳng qua sóng khí cũng phản chấn trở về, xem ra công kích của Hồ Lang vẫn rất cường đại.

Ông!

Hồ Lang quyết định liều mạng, hắn nhìn sang Lục Ly một cái, trong tay hiện ra cự phủ, vung lên xoay tít như chong chóng. Thiên địa Huyền khí bất tận tụ tập về phía hắn, cả người lao vút lên không, tiếp đó, cự phủ ngừng xoay, nhắm chuẩn mấy tên Quân Hầu Cảnh mạn bên trái bất thần bổ tới.

Ô!

Hư ảnh một con cự thú ngưng kết giữa không trung, phát ra tiếng bạo rống kinh thiên, trên thân cự thú lấp lánh hắc quang, khí tức dọa người, tựa như bên trong cự thú ẩn chứa năng lượng khủng bố dị thường, có thể công phá bất cứ phòng ngự cường đại cỡ nào.

Hưu!

Long Dương cư sĩ thấy Hồ Lang muốn liều mạng, lập tức phóng thích áo nghĩa cường đại, thân hình chớp lóe, vung lên thiết côn nhắm tới lưng Hồ Lang ầm ầm nện tới.

Ông!

Khí lưu màu ám kim phun trào trên thiết côn, tựa như vô số đao nhỏ màu vàng xoay tròn xung quanh. Mặc dù Lục Ly không biết đây là áo nghĩa gì, nhưng có thể xác định đây là áo nghĩa hệ kim rất lợi hại.

Hồ Lang vừa mới phóng thích áo nghĩa, cần phải khống chế để cho hư ảnh cự thú không sụp đổ, cảm nhận được phía sau truyền đến sát chiêu, đành chỉ biết lấy thân ngạnh kháng. Bên ngoài cơ thể hắn hiện ra một đạo khí lưu màu xanh đen, xoay tròn vây quanh người, hình thành một tầng hộ tráo khá mỏng.

Hưu!

Lục Ly cũng động, huyễn hóa ra phân thân đầy trời, phóng vút về phía Long Dương cư sĩ. Vừa rồi Hồ Lang liếc mắt nhìn hắn, chớp mắt hắn liền đã hiểu ý, cũng đoán được Long Dương cư sĩ sẽ tấn công Hồ Lang.

Mệnh Luân xoay tròn, chỉ là tốc độ được khống chế, chỉ sáng ngang với Nhân Hoàng sơ kỳ. Lại bị đại trận áp chế thêm lần nữa, khiến cho tốc độ chỉ còn ngang với Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.

Ầm!

Thân thể Hồ Lang bị thiết côn to lớn ầm ầm nện trúng, hộ tráo bán trong suốt bên ngoài cơ thể bỗng chốc nổ tung, phần lưng bị thiết côn hung hăng nện vào, chiến giáp Thánh giai trên người phóng ra quang mang lóe mắt, cả người bay ngược ra sau, há mồm phun ra một búng máu tươi.

Hây!

Long Dương cư sĩ thấy hư ảnh cự thú Hồ Lang ngưng tụ ra vẫn chưa sụp đổ, lại lần nữa vung lên cự côn ầm ầm nện tới. Hắn có thể cảm nhận được bên trong hư ảnh cự thú này cất chứa năng lượng cường đại, nói không chừng sẽ làm nổ tung hất văng đám Quân Hầu Cảnh bên ngoài, dẫn đến đại trận tan rã!

Hưu!

Lục Ly cách Long Dương cư sĩ chỉ mấy trăm thước, tốc độ hắn bỗng chốc đề thăng đến cực hạn, vô số phân thân cũng đồng loạt tăng tốc, ùn ùn lao vút tới Long Dương cư sĩ.

Lục Ly rất rõ ràng, Long Dương cư sĩ nhất định có thể nhẹ nhàng nhìn ra chân thân của hắn, song hắn vẫn cố chấp phóng thích phân thân thần kỹ, mục đích chỉ có một!

Hắn muốn mê hoặc Long Dương cư sĩ, khiến Long Dương cư sĩ tưởng rằng đây là cơ hội có thể đánh chết hắn, để hắn áp sát lại gần.

Nhân Hoàng có vực trường, trong vòng phương viên trăm thước liền sẽ bị trấn áp, Lục Ly lại lấy phân thân đi mê hoặc đối phương, chính là muốn cho trong đầu Long Dương cư sĩ hình thành một ý niệm, rằng hắn chỉ là một tên Bất Diệt Cảnh rác rưởi, không biết lượng sức mình muốn tới đánh lén, còn ngớ ngẩn phóng thích một loại phân thân thần kỹ tự cho là rất lợi hại.

Bình Luận (0)
Comment