Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hồ Lang cũng chưa từng nghe qua, nhưng lấy hiểu biết của hắn, Long Dương cư sĩ tuyệt không khả năng am hiểu loại trận pháp kiểu này. Loại trận pháp như thế vô cùng nghịch thiên, hẳn là mật trận thượng cổ, kỳ trận đó chỉ những đại gia tộc siêu cấp mới có thể nắm giữ.
Nói cách khác trận pháp này hoặc là đến từ Luân Hồi Cung, hoặc là đến từ U Minh Giáo.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của hai người chứ không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh trận pháp đến từ Luân Hồi Cung U Minh Giáo.
Thân hình Lục Ly khẽ ngừng lại, tròng mắt thoáng lấp lánh, quay sang liếc nhìn Hồ Lang, ánh mắt hai người giao lưu một phen, sau đó Lục Ly đột nhiên quay người lui lại, phất tay với gần trăm Quân Hầu Cảnh đi theo.
Hồ Lang khẽ gật đầu, toàn bộ gần trăm Quân Hầu Cảnh lập tức hành động theo Lục Ly. Hồ Lang thì lại phóng vút tới chỗ Long Dương cư sĩ. Ý Lục Ly là để hai người chia nhau hành động, Hồ Lang tấn công Long Dương cư sĩ, còn Lục Ly thì đi phá đại trận. Đại trận này là do người tạo thành, chỉ cần giết đi một vài người trong đó, đại trận tự nhiên sẽ bị phá.
Vù vù
Gần trăm Quân Hầu Cảnh chia làm ba đội, như ba thanh lợi kiếm phóng về cùng một hướng. Mặc dù tốc độ bọn hắn đều bị hạn chế, nhưng ai nấy đều là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, tốc độ vẫn rất nhanh, thoáng chốc liền đã áp sát lại gần mấy người tạo thành đại trận.
Ông!
Mấy người kia đột nhiên di động, tốc độ cực nhanh. Khiến người ta kinh ngạc chính là, sợi dây nối liền bọn họ lại với nhau vẫn không đứt gãy, hơn ngàn người đồng loạt di chuyển theo hướng thuận chiều kim đồng hồ, nhanh đến chóng mặt.
Ông!
Từng luồng chấn động vô hình phát ra từ trên thân những người kia, hệt như là những người này phóng ra sóng khí, cuốn thẳng về phía đám người Lục Ly.
- Ách?
Một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong đánh ra Huyền lực, lại bị sóng khí này trực tiếp bắn ngược hất văng đi. Một tên Quân Hầu Cảnh khác không tin tà, tung người lao đến, lập tức bị sóng khí đẩy ra, căn bản không cách nào áp sát đám võ giả tổ thành đại trận.
- Thật lợi hại!
Lục Ly âm thầm cả kinh, đại trận này đúng là thần hồ kỳ kỹ, tấn công tới đều bị bật ngược trở ra? Tròng mắt hắn lóe lên, điều khiển một ít phân thân phóng tới.
Kết quả những phân thân kia đều bị sóng khí chấn ngược trở về rồi sau đó sụp đổ. Lục Ly hét lên một tiếng với Tiểu Bạch trong tay áo:
- Tiểu Bạch, lao ra.
Hưu!
Tiểu Bạch hóa thành một đạo bóng trắng phóng vút ra, kết quả cũng vẫn tương tự, bị sóng khí chấn cho bắn ngược trở về.
Sóng khí cách chỗ hắn đứng chừng trăm trượng, cự ly xa như thế, Lục Ly tin tưởng dù có là lực hút từ Man Thần Đỉnh cũng không hút Quân Hầu Cảnh vào được. Huống hồ những Quân Hầu Cảnh kia giờ còn đang cấp tốc di động.
Hưu!
Lục Ly đích thân điều khiển Mệnh Luân xung kích ra ngoài, song vẫn bị bắn ngược trở về. Cả đám cứ thế bị vây khốn giữa không trung, loại chuyện như vậy nếu không phải tận mắt nhìn thấy, liệu có ai dám tin tưởng?
Hây hây!
Rất nhiều người vẫn không tin, dồn dập tung ra đòn công kích cường đại nhất của mình, song không một ngoại lệ đều bị bắn ngược trở về, sau đó tiêu tán giữa hư không.
Lục Ly còn thử phóng thích thần niệm, nhưng thần niệm cũng không thể đâm xuyên sóng khí.
- Ha ha ha
Nơi xa truyền đến tiếng cười như chuông bạc, Cơ Mộng Dao mang theo mấy tên công tử lơ lửng ở ngoài thành, trong mắt đầy vẻ mỉa mai và giễu cợt. Tựa hồ như khán giả trong trường đấu thú, nhìn xem đám dã thú vùng vẫy giãy chết trong lồng.
Oanh
Phía sau truyền đến tiếng nổ vang trầm muộn, Hồ Lang vừa bị trường côn trong tay Long Dương cư sĩ đánh trúng, cả người bay ngược ra sau.
Lục Ly quay đầu nhìn lại Long Dương cư sĩ, chỉ thấy tốc độ hắn hoàn toàn không bị hạn chế, liền biết đại trận này không có hiệu quả với hắn. Mặc dù cảnh giới Hồ Lang và Long Dương cư sĩ tương đương nhau, nhưng tốc độ Hồ Lang bị áp chế phân nửa, bị một côn quất bay cũng là điều dễ hiểu.
Hây!
Long Dương cư sĩ như tia chớp tóe bắn mà đến, trường côn trong tay đột ngột biến lớn biến dài, hóa thành cự côn kinh thiên. Trên cự côn lấp lánh quang mang hoàng kim, khí lưu màu ám kim lưu chuyển, rõ ràng là Huyền khí Thánh giai, thậm chí còn không Huyền khí Thánh giai tương đối bất phàm.
- Tránh ra!
Lục Ly chợt quát, lập tức điều khiển Mệnh Luân tránh sang bên cạnh. Hắn có thể bay, nhưng số Quân Hầu Cảnh còn lại thì không được may mắn như vậy, vừa rồi cả đám tụ lại cùng một chỗ, tốc độ bị áp chế, trong khi tốc độ Long Dương cư sĩ lại khủng bố dị thường, làm sao mà có thể né tránh cho được?
Ầm!
Tùy ý nện tới một côn liền đánh cho bốn năm tên Quân Hầu Cảnh hóa thành thịt vụn, cả người nổ tung giữa trời, chân cụt tay đứt tung toé, máu tươi lả tả đầy trời.
- Tản ra!
Lục Ly thấy cự côn kình thiên không có vẻ gì là sẽ dừng lại, rất nhanh liền lần nữa quét ngang đến, vội vàng gầm lên, bọn hắn đứng quá dày đặc, tuỳ ý quét qua đều có thể nện chết mấy người, uy năng của Nhân Hoàng Cảnh, Quân Hầu Cảnh sao mà đỡ nổi?
Vù vù
Chúng nhân cấp tốc tản ra, đáng tiếc vẫn có hai người phản ứng không kịp, bị thiết côn hung hăng đập trúng, cả người nổ tung thành mưa máu.
- Đây không phải đòn tấn công bình thường!
Lục Ly nhíu mày, nhìn chằm chằm thiết côn khổng lồ kia, nếu chỉ là một đập bình thường, cùng lắm sẽ chỉ bị nện chết, chứ làm sao có thể nện đến cả người bỗng chốc nổ tung được?
- Long Dương thất phu, đối thủ của ngươi là ta!
Hồ Lang phẫn nộ gào thét lao lên, đáng tiếc tốc độ hắn bị áp chế kịch liệt, còn chưa áp sát lại gần Long Dương cư sĩ thì đã bị đối phương né tránh, trường côn co rút lại, hung hăng nện tới Hồ Lang.
Ầm!
Năng lực phòng ngự của Hồ Lang không sai, chiến giáp trên người tuyệt đối là chiến giáp Thánh giai. Dù tốc độ bị áp chế, không cách nào né tránh, song vẫn không bị tổn thương quá nặng, khóe miệng không thấy có máu tươi tràn ra.
Hắn có chiến giáp Thánh giai, nhưng những người khác thì lại không có, đương nhiên Lục Ly cũng mặc một kiện nhuyễn giáp Thánh giai. Đây là bảo vật Lục Linh sớm đã chuẩn bị sẵn cho hắn, Lục Ly không thích mặc chiến giáp nên chỉ khoác một kiện nhuyễn giáp bên trong áo bào.