Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế là bèn cười lạnh đáp:
- Từng có một vị tiểu thư của Cơ gia các ngươi, tên là Cơ Mộng Điềm muốn hại ta, đến sau bị ta hành hạ mấy tháng, muốn sống không được muốn chết không xong. Giờ còn đang lưu vong ở Huyết Giới, không biết sống chết thế nào? Cơ tiểu thư, hi vọng ngươi đừng phạm phải sai lầm, Lục Ly ta không phải là người thương hương tiếc ngọc đâu.
Lúc nói mấy lời này, ánh mắt Lục Ly một mực khóa chặt thần sắc trên mặt Cơ Mộng Dao, không ngoài dự liệu của hắn, nét mặt Cơ Mộng Dao bỗng chốc trầm xuống, sâu trong mắt toàn là sát ý.
Chẳng qua lòng dạ Cơ Mộng Dao rất sâu, chẳng mấy chốc liền đã nở nụ cười, vỗ vỗ ngực, tỏ vẻ sợ hãi nói:
- Lục công tử, ngươi đừng làm ta sợ, lá gan người ta nhỏ lắm, lần này ta tới đây chỉ để du ngoạn. Chuyện giữa U Châu và Vân Châu các ngươi, ta không quản.
- Lá gan của ngươi đúng là rất nhỏ!
Lục Ly nhìn tay ngọc Cơ Mộng Dao đang vỗ vỗ lên ngực, không chút nể mặt nói:
- Chẳng qua ngực ngươi lại không nhỏ chút nào, ai cũng bảo nữ nhân ngực lớn không não, hi vọng Cơ tiểu thư không phải người như thế.
- Ha ha ha!
Gần trăm người bên phía Thiên Lang Sơn bật cười ha hả, ánh mắt nhìn chằm chằm bộ ngực sung mãn của Cơ Mộng Dao, rất nhiều nam tử Huyền Vũ Điện cũng theo bản năng nhìn lại Cơ Mộng Dao.
- Ngươi, vô sỉ...
Cảm nhận được vô số ánh mắt không chút kiêng dè nhìn mình chằm chằm, nghe được tiếng cười phóng túng dâm tà từ đám võ giả Vân Châu, Cơ Mộng Dao không cách nào giữ được nét mặt bình tĩnh nữa.
Nàng vạn vạn không nghĩ tới Lục Ly lại chẳng có chút nào khí độ của công tử đại gia tộc, ngược lại còn hạ lưu vô sỉ như hạng vô lại đầu đường xó chợ, nhất thời không biết nên đối đáp thế nào mới phải.
Mặc dù Lục Ly là công tử đại gia tộc, nhưng hắn xuất thân bần hàn, không có quá nhiều cố kỵ. Trong mắt hắn Cơ Mộng Dao không phải đại mỹ nhân liễu yếu đào tơ, mà là một nữ tử rắn rết không khác gì Cơ Mộng Điềm. Nếu đã là kẻ địch, vậy cần gì phải cấp thể diện.
- Chúng ta ra ngoài thành đi!
Cơ Mộng Dao bay vụt lên, mang theo mấy tên công tử trẻ tuổi bay nhanh ra ngoài thành.
Đến ngoài thành, Cơ Mộng Dao mới cười lạnh nói:
- Lục Ly, xem ra ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh bắt nạt nữ tử thôi. Hôm nay chúng ta không nhúng tay vào chiến sự giữa Vân Châu và U Châu, chúng ta đứng ngay ngoài này xem kịch hay, để xem các ngươi bị võ giả U Châu đồ sát ra làm sao.
Thanh âm Cơ Mộng Dao rất lớn, lại nói ngay trước mặt người toàn thành, thoáng chốc liền vứt sạch mọi liên can. Tỏ rõ việc này không liên quan gì đến các nàng, các nàng chỉ là cơ duyên xảo hợp đụng phải, đứng ngoài xem kịch hay mà thôi.
- Bày trận!
Lời này của Cơ Mộng Dao chẳng khác gì hạ lệnh tấn công, Long Dương cư sĩ lập tức sờ lên đầu trọc, ánh mắt lấp lánh dị quang đảo qua trên thân Lục Ly, khiến Lục Ly bất giác nổi cả da gà.
Vù vù!
Hơn ngàn Quân Hầu Cảnh từ bốn phương tám hướng vọt tới lập tức tản ra, đứng thẳng theo một phương vị hết sức cổ quái. Lục Ly và Hồ Lang ngấm ngầm đề phòng, Long Dương cư sĩ chỉ bằng vào chút người này mà muốn lưu lại bọn hắn, chẳng lẽ còn có mưu ma chước quỷ nào khác?
Trên thân Hồ Lang tràn ra khí tức Nhân Hoàng cường đại, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Long Dương thất phu, ngươi nhất định phải muốn là địch với Vân Châu chúng ta?
Long Dương cư sĩ âm u cười nói:
- Huyền Vũ Điện đưa ra cái giá trên trời với lão phu, đã lấy tiền tài, tự nhiên phải trừ tai họa giúp người ta chứ.
- Ha ha
Lục Ly và Hồ Lang liếc nhau, sau đó đồng loạt cười lạnh. Tiền tài Long Dương cư sĩ cầm không phải của Huyền Vũ Điện, mà là của Luân Hồi Cung. Nếu không phải Luân Hồi Cung mời hắn xuống núi, làm sao Long Dương cư sĩ dám có gan đối địch với Vân Châu?
Không thể không nói chiêu này của Cơ Mộng Điềm rất tuyệt, mời đến một nhân vật thậm chí đặt ở Trung Châu cũng rất nổi danh. Trước kia người này lại không có bất kỳ quan hệ gì với Luân Hồi Cung U Minh Giới. Dù hôm nay Lục Ly có chết ở đây, điện chủ Thí Ma Điện cũng không thể giận chó đánh mèo, trách phạt Luân Hồi Cung U Minh Giáo được.
- Giết!
Hồ Lang và Lục Ly đồng thanh quát lớn, mặt ngoài hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh đã bày trận chờ sẵn, nếu phá vây, khoan nói hai người có thể đào thoát được hay không, gần trăm Quân Hầu Cảnh mang theo tuyệt đối sẽ chết sạch.
Nhưng Hồ Lang và Lục Ly không tin, bằng vào một mình Long Dương cư sĩ lại thật có năng lực nghiên ép hai người. Chỉ cần bọn hắn chém giết lão già biến thái kia, thế cục vẫn cứ nằm trong tầm khống chế của bên này.
- Phân thân!
Trên người Lục Ly lấp lánh bạch quang, huyễn hóa ra mấy chục Lục Ly, phân thân bay khắp đầy trời, phóng vút ra bốn phương tám hướng. Chân thân hắn thì lại hòa cùng Hồ Lang và mười mấy giả thân bắn thẳng về phía Long Dương cư sĩ.
- Kết trận!
Long Dương cư sĩ quát lớn, hơn ngàn Quân Hầu Cảnh đồng loạt đánh ra từng đạo Huyền lực như lụa mỏng.
Khiến Hồ Lang và đám người Lục Ly chấn kinh chính là, những đạo Huyền lực kia không tấn công bọn hắn, mà lại hòa lẫn với nhau. Giống như có một chỉ nối hơn ngàn đạo Huyền lực liền cùng một chỗ.
Ông.
Trên thân đám Quân Hầu Cảnh sáng rực quang mang, dải lụa đánh ra không tan biến mà thật xâu chuỗi lại. Trên bầu trời hiện ra một hình bát giác khổng lồ, đám người Lục Ly chính bị vây trong hình bát giác kia.
- Không hay!
Hồ Lang và Lục Ly đều cảm giác được một cỗ lực lượng vô danh bao phủ lên người, khiến tốc độ bọn hắn bỗng chốc giảm đi phân nửa.
Sắc mặt hai người không khỏi đại biến, đây là đại trận gì? Sao lại quỷ dị thế này, quả thực chưa từng nghe qua bao giờ.
Cấm chế trận pháp Lục Ly không hiểu mấy, nhưng những trận pháp cấm chế mà hắn từng tiếp xúc qua đều cần phải bố trí, cần có trận thạch, hơn nữa còn là bố trí ở dưới đất, chứ chưa từng thấy có trận pháp nào lại bố trí ra được giữa không trung.
Bây giờ không thấy có bất kỳ trận thạch nào, cũng không thấy bố trí gì cả, chỉ dựa vào hơn ngàn người trực tiếp ngưng tụ đại trận giữa không trung. Hơn nữa còn khủng bố dị thường, thoáng chốc liền áp chế khiến tốc độ bọn hắn giảm nửa, chuyện quỷ quái như thế quả thực chưa từng nghe qua.