Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 882 - Chương 882: Không Bằng Cầm Thú

Bất Diệt Long Đế Chương 882: Không bằng cầm thú

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Đuổi kịp rồi?

Lục Ly đại hỉ, vội vàng phóng đến chỗ Hồ Lang, kết quả nhìn thấy Hồ Lang chính đang đuổi theo ba bóng người, chính là ba tên nam tử khi trước.

- Ha ha!

Lục Ly không đuổi theo Hồ Lang nữa mà cười lạnh một tiếng, thần niệm quét nhìn xung quanh. Lát sau hắn phát hiện trong một khe núi có cấm chế ba động nhỏ nhẹ, khóe miệng hắn chớp qua một tia giễu cợt, đưa tay đánh ra một đạo lưu quang về phía khe núi.

Ầm!

Cấm chế trong khe núi lấp lánh quang mang, tiếp đó cảnh sắc bỗng chốc biến dạng, một nữ tử tuyệt sắc bộ dạng đáng thương đứng ở bên trong, ngước mắt nhìn Lục Ly nói:

- Lục công tử cần gì đuổi tận giết tuyệt? Ta là tiểu thư trực hệ của Cơ gia, giết ta không lợi lộc gì cho ngươi cả!

- Ha ha.

Lục Ly khẽ cười lạnh, Cơ Mộng Dao chỉ là Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, đối với hắn mà nói thì hoàn toàn không chút áp lực. Lát nữa dự tính Hồ Lang cũng sẽ quay về, hắn không sợ Cơ Mộng Dao giở trò quỷ, thế là bèn mở miệng nói:

- Giết ngươi đúng thật không lợi lộc gì cho chúng ta, nhưng hôm nay ngươi thiếu chút hại chết ta, nếu không báo thù một phen, cục tức này ta nuốt không trôi, ngươi nói xem giờ phải thế nào?

Vẻ sợ hãi trên mặt Cơ Mộng Dao càng đậm, bộ dạng chân yếu tay mềm khiến bất cứ nam tử nào đều phải mềm lòng, hai tay nàng vòng ôm trước ngực, chen cho hai ngọn núi phong mãn kia càng thêm ngạo nghễ, đáng thương nhìn Lục Ly nói:

- Lục công tử, ngươi đại nhân có đại lượng, tha cho Mộng Dao lần này. Chỉ cần ngươi không giết ta, chỉ cần ngươi không ô nhục thân thể ta, còn lại yêu cầu gì ta cũng đều đáp ứng ngươi.

- Ô nhục thân thể?

Ý cười nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm mấy phần, nếu đổi lại thành nam tử nào khác, nghe được câu này sợ rằng sẽ lập tức đại phát thú tính, cưỡng bức Cơ Mộng Dao...

Trước đây hắn từng sập bẫy Cơ Mộng Điềm, bởi thế rất rõ ràng hai chị em nhà này đều là hạng lòng dạ rắn rết, giờ khẳng định cũng là đang diễn trò, mục đích chính là muốn hắn đi cưỡng bức nàng.

Thân thể mỹ nữ chính là lợi khí cực khủng bố, có thể giết chết rất nhiều anh hùng hào kiệt trong vô hình. Lục Ly tin tưởng Cơ Mộng Dao nhất định có hậu thủ, nếu hắn thú tính đại phát đi cường bạo nàng, không chừng sẽ bất minh bất bạch trúng chiêu mà chết.

Có khi nơi dưới háng kia của nàng có chứa kịch độc, chỉ cần đụng một cái liền bất tri bất giác chết đi

Điện chủ Thí Ma Điện ra mặt bảo vệ Lục Ly mười năm, mười hai Vương tộc Trung Châu không dám quang minh chính đại đánh chết Lục Ly, tương tự Lục Ly cũng không dám náo quá cương với mười hai Vương tộc.

Đánh chết đệ tử trực hệ của mười hai Vương tộc, làm vậy sẽ triệt để chọc giận bọn họ, tỷ như nếu giết Cơ Mộng Dao, Cơ gia nhất định sẽ phát nộ.

Đến lúc đó có lẽ sẽ không truy sát Lục Ly, nhưng phái người tới Bắc Mạc và Vân Châu giết một nhóm người để trả thù, việc này Cơ gia khẳng định làm ra được.

Bởi thế lúc này sát tâm trong lòng Lục Ly đã giảm bớt phần nào, song vậy không có nghĩa là sẽ bỏ qua Cơ Mộng Dao, hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lạnh giọng mở miệng nói:

- Cơ Mộng Dao, muốn ta không giết ngươi cũng được, cởi quần áo ra đi.

- Cởi quần áo?

Cơ Mộng Dao hơi ngớ, lát sau mới vừa thẹn vừa giận nói:

- Lục Ly, ngươi định làm gì? Dám ô nhục thân thể ta, ta có làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ha ha!

Lục Ly bật cười ha hả, lúc này hắn đã có thể xác định trăm phần trăm... Cơ Mộng Dao đang cố ý đang câu dẫn mình, cứ luôn mồm cường điệu đừng làm ô nhục thân thể nàng, thật ra trong lòng lại chỉ muốn hắn cường bạo, trong này mà không có quỷ kế, đánh chết Lục Ly cũng không tin.

Sắc mặt Lục Ly chuyển lạnh, thần binh Long Đế hiện ra trong tay, quát lạnh nói:

- Chết, hay là cởi quần áo, chính ngươi chọn đi! Ta chỉ cho ngươi thời gian mười giây.

Tròng mắt Cơ Mộng Dao khẽ lấp lánh, nàng hi vọng Lục Ly cường bạo mình, nhưng không có nghĩa sẽ để mặc Lục Ly khi nhục. Nơi đây là hoang giao dã lĩnh, cởi trần như nhộng đứng ở chỗ này, một đại tiểu thư Cơ gia như nàng há có thể làm ra được?

Nàng nghĩ nghĩ rồi cắn răng ngà nói:

- Lục Ly, ngươi muốn giết cứ giết, nữ nhi Cơ gia dù chết chứ không chịu nhục.

Ông!

Lục Ly không khách khí, thần niệm cường đại khuếch tán ra, xung kích vào trong Hồn Đàm Cơ Mộng Dao. Không chút ngoài ý, bên ngoài Hồn Đàm nàng có bảo vật phòng ngự linh hồn, một quang tráo màu xanh lam bao phủ lấy linh hồn, ngăn cản không cho thần niệm Lục Ly xung kích vào.

- Hừ!

Bảo vật phòng ngự linh hồn này rất mạnh, song đối với Lục Ly lại chẳng mấy ý nghĩa. Hắn chuyển đổi phương thức thần niệm tấn công, biến thành từng đạo sóng linh hồn chấn đãng, trực tiếp chấn vào trong Hồn Đàm Cơ Mộng Dao, bắt đầu xung kích linh hồn nàng.

- A!

Linh hồn Cơ Mộng Dao bị xung kích, thoáng chốc liền truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, nàng ôm đầu ngồi xổm xuống, nét mặt tràn đầy thống khổ khua tay nói:

- Lục Ly, dừng tay, ta, ta cởi...

Lục Ly ngừng lại linh hồn xung kích, lạnh lùng đứng giữa trời, tựa như mèo đang vờn chuột. Cơ Mộng Dao thống khổ hừ hừ mấy tiếng, thấy Lục Ly có vẻ mất kiên nhẫn, lúc này mới vừa thẹn vừa giận đưa tay kéo xuống đai lưng ngang hông.

Nhìn nữ tử cởi quần áo không nghi ngờ là chuyện rất mỹ diệu, còn là một nữ tử tuyệt sắc, hiện trường còn là hoang giao dã lĩnh, nữ tử xấu hổ thoát bỏ quần áo, tuyệt đối sẽ khiến rất nhiều nam tử huyết mạch phình trương, thú tính đại phát.

Cơ Mộng Dao thần sắc ủy khuất u oán, đáng thương nhìn Lục Ly, tròng mắt to ưng ửng nước, tưởng như sắp rơi lệ. Nếu không phải Lục Ly biết nữ tử này là loại tâm địa rắn rết như Cơ Mộng Điềm, có lẽ sẽ bị nàng lừa gạt, trực tiếp nhào tới cường bạo.

Nương theo từng mảnh váy áo được cởi ra, một cỗ thân thể hoàn mỹ từ từ hiển lộ. Lúc này trên người Cơ Mộng Dao chỉ còn lại một cái yếm màu hồng phấn, bắp đùi thon dài, bả vai trơn bóng mượt mà hoàn toàn bạo lộ giữa trời, đôi song phong hùng vĩ cộm lên dưới lớp yếm, quá nửa lộ ra bên ngoài, tràn ra quang trạch óng ánh non mềm.

- Lục Ly, thế đã được chưa?

Bình Luận (0)
Comment