Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại tổng quản tán đồng nói:
- Bình thường chúng ta đều không đi Trung Châu, dù muốn mua linh tài cũng là ủy thác người bên kia mua sắm giúp. Nếu Thượng tướng quân tới Trung Châu, tuyệt đối sống không quá ba ngày. Đại Quốc Sư, việc này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ an bài người đưa Huyền Tinh qua đó, trước kia Thánh Nữ từng hạ lệnh qua, nếu có tin tức về Bồ Đề Quả, không tiếc bất cứ giá nào đều phải mua về cho bằng được.
- Các ngươi sợ mười hai Vương tộc, nhưng ta lại không sợ!
Song Lục Ly vẫn lắc đầu nói:
- Ta quang minh chính đại đi Trung Châu, để xem ai dám động đến ta? Dù ta có tiến vào Luân Hồi Thành, người Luân Hồi Cung cũng chẳng dám làm gì, thậm chí còn sợ ta xảy ra chuyện ở trong đó.
- Đối với ta, việc này quá quan trọng, tuyệt không cho phép có nửa điểm sai lầm.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Ngươi đưa tin cho tỷ tỷ, nói ta phải đi Vạn Phật Thành, nếu nàng không đồng ý, ta sẽ đi một mình.
- Cái này...
Hồ Lang và Đại tổng quản đều khó xử, thấy Lục Ly kiên trì, Đại tổng quản đành phải phái người đưa tin. Lục Ly không quản, an tâm chờ tin tức ở hậu điện, nếu Lục Linh truyền tin về không cho phép đi, hắn đành phải đi một mình, dù có phải cướp hắn cũng phải cướp Bồ Đề tới tay cho bằng được.
Bạch Thu Tuyết đã bị đóng băng hai năm, một người bị đông cứng trong băng, linh hồn lại có thể suy nghĩ, thế giới của nàng là một màu đen kịt, bốn phía toàn là hàn băng vô tận, cuộc sống như thế, đổi lại người bình thường sợ rằng sớm đã điên mất.
- Phải đi Vạn Phật Thành!
Lục Ly rất kiên định, bất luận Đại Phật Tự có Bồ Đề Quả hay không, lần này hắn tất phải đi Vạn Phật Thành một chuyến.
Đưa tin cho Lục Linh, Lục Linh lại chậm chạp không thấy trả lời, đợi suốt bốn ngày mà vẫn không có tin tức truyền về. Điều này khiến Lục Ly không khỏi có chút gấp gáp, thiếu chút liền định lén đi một mình.
Quân tình tiền tuyến thì lại truyền về không ngừng, đại quân như gió thu quét lạ rụng cuốn sạch khắp U Châu. Ba tên Nhân Hoàng một tổ, chia nhau dẫn cường giả truyền tống qua đó, lấy tốc độ cực khủng bố công chiếm từng tòa đại thành, vẻn vẹn bốn ngày đã liên tục hạ mấy trăm thành.
Hai tên Nhân Hoàng còn lại bỏ chạy về cực nam, xem ra rất có thể sẽ đào thoát ra ngoài. Bởi vì hai tên Nhân Hoàng này không ngờ lại bắt đầu tẩy cướp các gia tộc lớn nhỏ ở U Châu.
Hai người muốn chạy, tự nhiên phải mang đi một ít linh tài Huyền Tinh làm vốn liếng cho ngày sau đông sơn tái khởi. Bọn hắn dám tẩy cướp các gia tộc lớn nhỏ U Châu, sau này hẳn là khó mà lăn lộn ở U Châu được nữa, bởi thế khả năng chạy đi ra đã cao đến chín mươi chín phần trăm.
Lục Linh lại không lập tức phái binh đi phục kích hai người, một là U Châu quá lớn, phải thôn tính từng bước, không thể rải ra quá nhiều người được. Hai là tính cách hai tên Nhân Hoàng này tương đối cương liệt, làm quá ác rất dễ dẫn đến cá chết lưới rách. Mặt khác, hai người này cướp đoạt các gia tộc lớn nhỏ ở U Châu, như vậy sau này quá trình nhất thống U Châu sẽ càng thêm dễ dàng.
Lục Ly đợi đến sốt ruột trong Vân Thủy Thành, mãi ba ngày sau, tin trả lời của Lục Linh cuối cùng mới được đưa đến. Lục Linh cho phép Lục Ly đi Vạn Phật Thành, chẳng qua Lục Ly phải mang theo Hồ Lang, đồng thời Lục Linh còn đưa cho Hồ Lang một phong tin mật và một bản bí tịch.
- Súc Cốt thuật!
Hồ Lang lướt qua một lượt, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn. Lục Ly cũng tiến lại đảo mắt nhìn thoáng qua, không khỏi cảm thấy có chút quen mắt, mãi lúc sau mới nhớ ra, hỏi:
- Đây chẳng phải bí thuật của Mông Thần ư?
Lần đầu lúc Mông Thần đi theo Lục Ly đến Vân Châu liền từng sử dụng Súc Cốt Thuật, biến thành bộ dạng như một người bình thường.
Lục Ly phần nào hiểu được ý tứ của Lục Linh, để Hồ Lang học Súc Cốt Thuật, như vậy liền có thể biến hóa ngoại hình, cùng theo Lục Ly tới Trung Châu sẽ không dễ dàng bị người nhận ra.
- Tỷ tỷ ta để ngươi âm thầm theo gót?
Tròng mắt Lục Ly khẽ chớp chớp, lên tiếng dò hỏi, thấy Hồ Lang gật đầu, Lục Ly tính là hiểu ra sách lược của Lục Linh.
Hồ Lang học Súc Cốt Thuật, bí mật lẻn vào Trung Châu, âm thầm bám theo Lục Ly. Như thế các đại gia tộc Trung Châu sẽ không biết Hồ Lang và Lục Ly là cùng một nhóm, chỉ tưởng là Nhân Hoàng Trung Châu, an toàn của Hồ Lang cũng sẽ được bảo đảm.
Đương nhiên...
Lục Ly càng rõ ràng, mục đích Lục Linh để Hồ Lang đi theo chính là vào lúc then chốt sẽ chết thay cho Lục Ly. Chắc hẳn trong tin mật Lục Linh đưa cho Hồ Lang có dặn dò điểm này.
Lục Ly trầm tư thoáng chốc, sau đó lấy ra địa đồ chỉ vào Vạn Phật Thành hỏi:
- Chúng ta tới chỗ này, lấy tốc độ nhanh nhất thì cần mất bao lâu?
Hồ Lang nghĩ ngợi một lúc mới đáp:
- Nếu một đường truyền tống với tốc độ nhanh nhất, chưa đến mười ngày là sẽ đến, nếu bí mật đi đường vòng, sẽ mất chừng khoảng trên dưới nửa tháng.
- Nửa tháng? Vậy cũng được!
Cách thời điểm Vạn Phật Thành đấu giá còn có một tháng rưỡi, Lục Ly phất tay nói:
- Hồ Lang, ngươi sao chép lại một phần Súc Cốt Thuật, ta cũng lĩnh hội thử, để xem có thể biến hóa ngoại hình được không, chúng ta tận hết khả năng đê điệu chút, như vậy sẽ càng an toàn.
- Được... Đa tạ Đại Quốc Sư!
Trên mặt Hồ Lang chớp qua một tia cảm kích, Lục Ly làm vậy cũng là suy nghĩ cho hắn, đê điệu đi đường, như vậy Lục Ly càng không dễ xảy ra chuyện, hi vọng hắn sống sót được cũng sẽ càng lớn. Bằng không một khi Lục Ly xảy ra chuyện, hắn chỉ còn cách bại lộ thân phận, khả năng bị giết sẽ rất cao.
Hồ Lang chép một bản Súc Cốt Thuật đưa cho Lục Ly, sau đó vùi đầu tham ngộ, đây là bí thuật thượng cổ, muốn cảm ngộ được khẳng định sẽ tương đối khó, phải tiêu tốn chút thời gian. Lục Ly cho hắn thời gian hai mươi ngày để cảm ngộ, hai mươi ngày sau bất luận có thành công hay không, hai người đều phải lên đường.
Lục Ly trở lại trong thành bảo, trầm tư suy nghĩ một lúc về chuyến đi Trung Châu lần này, đột nhiên nhớ tới trong Man Thần Đỉnh còn đang nhốt hai người. Hắn vội vàng lấy ra Man Thần Đỉnh, tra xem tình hình bên trong, hắn sợ Cơ Mộng Dao và Dương Vũ chết đói từ lúc nào mà mình không hay.