Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 890 - Chương 890: Cảm Giác Bay Lượn

Bất Diệt Long Đế Chương 890: Cảm giác bay lượn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bộ dạng Cơ Mộng Dao và Dương Vũ đều rất thảm, thương thế trên người Dương Vũ đã chuyển tốt, dù sao cũng là Quân Hầu Cảnh, năng lực hồi phục tương đối mạnh.

Chỉ là giờ đây hai người đều đang hữu khí vô lực nằm dựa trên vách đỉnh, đầu tóc tán loạn, ánh mắt ảm đạm, nhìn không khác gì hai đứa ăn mày, đến cả sức lực để cử động tay chân đều không có.

Cơ Mộng Dao càng thảm hơn một chút, ôm gối co quắp trong góc, mắt khép hở, mái tóc cháy đen che khuất nửa mặt. Trong mắt toàn là vẻ chán chường, nhịp hô hấp rất chậm, tựa hồ có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

- Ha ha!

Lục Ly lại chẳng có chút thương hương tiếc ngọc nào, đối với loại nữ tử tâm địa rắn rết này, trừng phạt như thế còn là nhẹ. Sợ hai người chết đói, hắn lấy ra một ít lương khô và nước uống ném vào.

Ầm!

Hai túi nước tử và năm sáu miếng thịt khô ném vào, Cơ Mộng Dao và Dương Vũ bừng tỉnh. Hai người theo bản năng thoáng khẽ giật mình, trong mắt sáng lên một tia sáng nhỏ yếu, thần niệm quét qua, lập tức tròng mắt cả hai bỗng chợt sáng rực lên.

Thời gian dài như vậy không ăn không uống, hai người đã suy nhược vô cùng, mong mỏi lớn nhất trong lòng chính là được ăn uống no nê một bữa.

Hưu!

Dương Vũ tung người vồ tới, như chó đói lao đến chỗ đồ ăn và thức uống. Cơ Mộng Dao theo bản năng cũng muốn xông đến, song rất nhanh lại nổi giận nhìn lên trên nắp đỉnh, cười lạnh nói:

- Lục Ly, làm sao? Sợ chúng ta chết ở trong này? Ta còn tưởng ngươi to gan lắm chứ?

Lục Ly khẽ cười lạnh, nói vọng vào bên trong:

- Ta ném đồ là để cho Dương Vũ ăn, ngươi đừng nghĩ nhiều. Có cốt khí thì cứ đói chết trong đó, ta không ép.

Nói xong Lục Ly liền không để ý tới Cơ Mộng Dao nữa, ăn hay không thì tùy. Bên trong Dương Vũ đã bắt đầu nhai nuốt ngấu nghiến, lâu vậy rồi chưa có thứ gì bỏ bụng, đói đến hoa hết cả mắt, có chút thịt khô mà ăn còn ngon hơn cả sơn hào hải vị.

Ừng ực, ừng ực!

Nhìn thấy mấy miếng thịt khô lần lượt bị Dương Vũ xử lý, đã có quá nửa thịt khô xuống bụng, Cơ Mộng Dao không ngừng nuốt nước bọt, thấy Dương Vũ vẫn không có ý dừng lại, tiếp tục nhai nuốt không ngừng, Cơ Mộng Dao cuống lên, phẫn nộ quát:

- Dương Vũ, ngươi muốn chết à...

Thấy Cơ Mộng Dao nhìn mình chằm chằm, Dương Vũ hồi thần lại, ném qua túi nước, còn vứt thêm một miếng thịt khô. Cơ Mộng Dao không chút để ý hình tượng, cầm túi nước lên tu ừng ực một trận, sau đó lại nắm lấy thịt khô nhai ngấu nghiến.

Rất nhanh miếng thịt khô liền bị ăn xong, nhưng vẫn chưa hết đói, Cơ Mộng Dao thấy bên chỗ Dương Vũ còn có một miếng, lập tức hung dữ nói:

- Dương Vũ, ném qua đây.

Dương Vũ có chút tiếc rẻ ném đi qua, Cơ Mộng Dao lại nhai ngấu nghiến. Lát sau sắc mặt Dương Vũ chợt hơi biến, ôm bụng tiến vào trong góc.

Lâu ngày không có gì ăn, đột nhiên nuốt vào nhiều thứ như vậy, dạ dày tự nhiên khó chịu, chỗ này lại không có nhà xí, đành phải giải quyết ngay tại chỗ.

- Dương Vũ, ngươi muốn chết....

Ngửi được mùi thum thủm, thần niệm quét qua, thấy Dương Vũ đang ngồi xổm xuống đại tiện, thịt khô Cơ Mộng Dao vừa ăn vào thiếu chút thì phun ra sạch.

Chỉ là rất nhanh nét mặt nàng lại hiện vẻ lúng túng, bởi vì bụng nàng cũng bắt đầu khó chịu. Hai người đều thời gian dài không ăn không uống, đột nhiên đánh chén quá độ, có là dạ dày thần thánh đều không chịu được.

Cố nén một lúc, cuối cùng Cơ Mộng Dao nhịn hết nổi, xổm xuống trong góc xả nước ào ào. Nàng cảm nhận được một đạo thần niệm lặng lẽ quét tới, lập tức xấu hổ đến độ chỉ muốn đập đầu vào vách chết quách cho xong.

Nàng xuất thân đại gia tộc, ngày thường luôn ưu nhã và dè dặt, giờ đây lại đại tiểu tiện ngay trước mặt một tên nam tử, không phát điên mới là lạ.

Chỉ là với bộ dạng lúc này, nàng có thể phát nộ? Có thể “bay lượn” được ư?...

Cơ Mộng Dao chỉ có thể không ngừng chửi mắng ở trong lòng, ngấm ngầm nguyền rủa:

- Ác ma, ác ma, Lục Ly, ngươi chính là ác ma. Ngươi sẽ không được chết tử tế, không được chết tử tế!

Lục Ly ném lại Man Thần Đỉnh vào trong Không Gian Giới Chỉ, sau đó bắt đầu bế quan lĩnh hội Súc Cốt Thuật, Súc Cốt Thuật này tương đối phức tạp, chẳng qua còn chưa đến nỗi quá khó khăn.

Nguyên lý Súc Cốt Thuật là để cho xương cốt di động lệch khỏi vị trí vốn có, cơ bắp co rút lại. Như vậy tuy không ảnh hưởng tới hành động bình thường, nhưng một khi đối chiến với kẻ địch lại sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Bởi thế trước kia Mông Thần từng nói, một khi ra tay với kẻ địch liền sẽ bại lộ.

Như vậy tính ra lại rất thích hợp Lục Ly và Hồ Lang, bởi dù sao mục đích chuyến đi lần này của hai người cũng không phải giết người, mà là vì Bồ Đề Quả. Nếu có thể dùng Huyền Tinh đấu giá được, mọi chuyện liền sẽ diễn ra trong êm đẹp.

Điện chủ Thí Ma Điện ra mặt bảo vệ Lục Ly mười năm, trong khoảng thời gian đó mười hai Vương tộc Trung Châu tuyệt đối không dám động tới Lục Ly, nếu Lục Ly quang minh chính đại xuất hiện ở Vạn Phật Thành, sợ là Đại Phật Tự còn phải lo lắng Lục Ly xảy ra chuyện.

Bởi thế chỉ cần lần đấu giá này của Vạn Phật Tự có Bồ Đề Quả, Lục Ly lại đấu giá thành công, hắn hoàn toàn có thể lộ ra thân phận, khi đó liền không ai dám động đến hắn.

Tham ngộ vẻn vẹn mười ngày, Hồ Lang liền đã xuất quan, hắn cảm ngộ thành công. Tìm tới Lục Ly thương nghị một phen, sau đó một mình lén tới Trung Châu trước.

Hắn đi theo Lục Ly sẽ càng dễ bại lộ, bởi thế hắn định bí mật lẻn đến Trung Châu, trong bóng tối âm thầm bảo hộ Lục Ly, sớm đi ngày nào liền có thể chuẩn bị chu đáo thêm ngày đó.

Lục Ly tiếp tục tham ngộ Súc Cốt Thuật, năm ngày sau, cả người hắn đột ngột sáng lên bạch quang, tiếp đó cơ bắp xương cốt toàn thân bắt đầu cải biến. Người hắn đột nhiên phồng lên, cơ thịt trên mặt nhúc nhích, nét mặt đại biến dạng.

Bản thân Lục Ly không tính là người đặc biệt cao lớn, bởi thế xương cốt cơ bắp co rút một phen, biến thành một tên lùn tịt, nhìn rất khó chịu. Thế là dứt khoát về lại như cũ, sau đó để cơ bắp phồng lên, xương cốt biến lớn, chẳng mấy chốc đã biến thành một đại hán thô lỗ.

Bình Luận (0)
Comment