Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chúc mừng Cơ thí chủ!
Tru Tà lần nữa hướng về phía Liên Hoa Đài của Cơ Mộng Điềm khom người, sau đó chỉ vào một tên tăng nhân bưng lấy hộp ngọc nói:
- Giờ bắt đầu cạnh tranh linh quả áp trục tiếp theo, Bồ Đề Quả. Bồ Đề Quả không dễ lớn lên, mấy trăm năm mới kết quả một lần, Bồ Đề Thụ lại được xưng là Ngộ Đạo Thụ, bên trong Bồ Đề Quả cất chứa đạo vận tự nhiên, có phụ trợ rất lớn đối với cảm ngộ áo nghĩa, ngoài ra còn có năng lực giải độc cường đại, các loại diệu dụng rất nhiều. Cách dùng và diệu dụng cụ thể, sau khi đấu giá xong trong chùa tự nhiên sẽ báo cho chư vị, hiện tại bắt đầu đấu giá Bồ Đề Quả, giá đáy một ức Tử Huyền Tinh.
- Bồ Đề quả còn có trợ giúp đối với cảm ngộ áo nghĩa?
Lục Ly muốn lấy được Bồ Đề Quả là để giúp Bạch Thu Tuyết giải độc, lại không ngờ quả này còn có các loại công hiệu thần kỳ khác. Chẳng qua nghĩ đến thứ này có thể được đặt đấu giá ở vị trí thứ hai đếm ngược, tự nhiên không thể là linh quả bình thường, giá đáy một ức cũng chứng minh thứ này rất có giá trị.
Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút kích động, ngoài mặt lại vẫn bất động thanh sắc, cũng không kêu giá, mà căng thẳng theo dõi tình hình bên ngoài.
Có vẻ Bồ Đề Quả không được hoan nghênh cho lắm.
Bởi vì sau khi Tru Tà giới thiệu qua, chỉ vẻn vẹn mỗi Khiếu Thiên Cung kêu giá một ức, sau đó không còn ai lên tiếng gì thêm, Lục Ly bất giác càng thêm kích động, chẳng lẽ tất cả mọi người tại trường đang chờ để tranh đoạt Long Tiên Quả sau cùng, cho nên mới không muốn lãng phí Huyền Tinh vào Bồ Đề Quả?
- Hai ức!
Một người trung niên đột nhiên cất tiếng, vô số ánh mắt quét tới, trên Liên Hoa Đài kia viết một chữ “Tất”. Rất nhiều người không biết đây là người gia tộc nào đang kêu giá, nhưng có thể xác định không phải Vương tộc.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn áp sát lại gần thấp giọng giải thích nói:
- Đây là Tất gia ở đông nam bộ Trung Châu, một đại thế gia vạn năm, gia tộc thất phẩm. Từng có một thời gian tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu, chỉ lầ mấy năm gần đây hình như xảy ra chút chuyện.
Người Khiếu Thiên Cung lần nữa kêu giá:
- Hai ức năm ngàn vạn.
Lần này biên độ giá tăng không mãnh liệt, cũng không có Vương tộc nào khác cạnh tranh, Lục Ly thoáng có phần yên tâm, nhưng vẫn chưa có ý ra tay.
Dạ Lạc không kêu giá, tựa hồ cũng có ý định như Lục Ly, không kêu giá thì thôi, đã kêu liền trực tiếp nắm xuống.
- Ba ức!
Người Tất gia lần nữa tăng giá, ngữ khí kiên định lạ thường, tựa hồ sẽ không tiếc bất cứ giá nào nắm xuống cho bằng được.
Thấy ngữ khí Tất gia kiên định như thế, phía Khiếu Thiên Cung bỗng chợt trầm mặc, mãi không thấy tiếp tục kêu giá, có vẻ như đã chuẩn bị từ bỏ cạnh tranh Bồ Đề Quả.
Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly vẫn không ra tay, hắn đang chờ Dạ Lạc xuất thủ giúp mình. Rốt cuộc hiện tại hắn đang ngồi trong nhã các, thân phận lại chỉ là con em của Cổ gia cỏn con, nếu kêu giá sẽ khiến rất nhiều người chú ý.
- Ba ức lần một, ba ức lần hai!
Lúc Tru Tà hô đến lần hai, phía Dạ Lạc thấy Lục Ly không mở miệng, Dạ Vũ cuối cùng cất tiếng:
- Bốn ức!
Dạ Vũ mới mở miệng, hiện trường bỗng chốc náo nhiệt lên. Vương tộc ra tay, vậy liền không khả năng chỉ kêu giá một lần, vốn tưởng rằng Bồ Đề Quả sẽ bị Tất gia nắm xuống, xem ra giờ có trò vui để nhìn rồi.
- Ha ha!
Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ cùng ngồi chung trong một Liên Hoa Đài, Liên Hoa Đài này khá là rộng rãi, đủ cho ba bốn người ngồi vào bên trong.
Ánh mắt Cơ Mộng Điềm xuyên qua quang tráo nhìn tới nhã các nơi Lục Ly đang ngồi, giễu cợt nói:
- Hồ Ly rốt cục lộ cũng lòi đuôi.
- Thật là Lục Ly?
Điệp Phi Vũ vẫn có chút nửa tin nửa ngờ, rốt cuộc vẻ ngoài Cổ Phong Lưu và Lục Ly thực sự quá khác biệt, nàng dò xét qua rất nhiều lần, đều không phát hiện Lục Ly có dấu hiệu cải trang, bởi thế mới không dám chắc.
- Chín không rời mười.
Cơ Mộng Điềm lần nữa khẽ cười nói, nếu Dạ Lạc không ra tay, Cổ Phong Lưu không ra tay, vậy thì nàng đoán sai. Nhưng giờ Dạ Vũ kêu giá, vậy liền không cần hoài nghi nữa.
Điệp Phi Vũ nghĩ nghĩ rồi nói:
- Thế ngươi định cạnh tranh Bồ Đề Quả, trả đũa Lục Ly?
- Không!
Cơ Mộng Điềm cười thần bí nói:
- Ta không ra tay, lại nói, ta cũng không có nhiều Huyền Tinh đến vậy, hô không được giá cách quá cao, ngươi cứ ngồi đấy chờ xem náo nhiệt là được.
- Ừm ừm!
Điệp Phi Vũ nghĩ nghĩ rồi nói:
- Oan gia nên giải không nên kết, Lục Ly là tên điên, tốt nhất đừng nên đắc tội hắn thì hơn.
- Ha ha!
Cơ Mộng Điềm khẽ cười thần bí, lại không nói gì thêm.
Sau khi Dạ Vũ hô lên bốn ức, Tất gia thoáng ngừng lại, tựa hồ đang ngập ngừng xem liệu có nên so liều với Dạ gia, trong lòng Lục Ly không khỏi căng thẳng. Nếu có thể lấy bốn ức Tử Huyền Tinh mua xuống Bồ Đề quả, vậy thì không còn gì tốt bằng.
Thời gian từ từ trôi qua, nội tâm Lục Ly càng lúc càng căng thẳng, chỉ mong Tru Tà lập tức nói đấu giá kết thúc. Lát sau Tất gia lại lần nữa kêu giá, mặc dù chỉ tăng giá một ngàn vạn, lại vẫn khiến Lục Ly giận đến muốn vung tay đập bàn.
- Đại ca ca rất muốn Bồ Đề Quả?
Bàn Nhược thấy thần tình căng thẳng của Lục Ly bèn hiếu kì hỏi.
Lục Ly khẽ gật đầu, Bàn Nhược có chút đáng tiếc nói:
- Bồ Đề Quả chỉ có một trái, hay là để ta hỏi sư phó lấy cho đại ca ca một trái.
Lục Ly không tâm tình hồi đáp Bàn Nhược, chỉ miễn cưỡng cười cười, Bàn Nhược lại lần nữa mở miệng nói:
- Đại ca ca, sao ngươi không ra giá? Hay là không đủ Huyền Tinh? Bàn Nhược có một ít, có thể cho ngươi mượn.
Trong lòng Lục Ly không khỏi dâng lên cảm giác ấm áp, nhưng không tiếp tục nói chuyện Bàn Nhược mà chỉ lắc đầu. Bàn Nhược không hiểu nội tình, hắn đi ra kêu giá, cục diện sẽ càng ác liệt, dù Bàn Nhược nói nàng có một ít Huyền Tinh, Lục Ly lại không mấy để tâm, một tiểu nha đầu năm sáu tuổi thì có được bao nhiêu Huyền Tinh?
- Năm ức!
Dạ Vũ chém đinh chặt sắt nói, tựa hồ bị Tất gia chọc giận, lộ ra khí thế phải muốn lấy cho bằng được.