Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thời điểm trời sắp sáng, nơi xa vang lên một tiếng xé gió, đánh thức Lục Ly và Hồ Lang. Hai người mở mắt, thấy một vị trưởng lão Cổ gia toàn thân là máu chạy nhanh đến, thất thời cảm thấy không ổn.
- Đã xảy ra chuyện!
Từ xa trưởng lão Cổ gia đã kêu to:
- Bên trong địa cung có khôi lỗi thú và cấm chế lợi hại thủ hộ, tam công tử và các trưởng lão còn lại đều bị vây ở bên trong, xin Ly thiếu và Hồ đại nhân nhanh tới hỗ trợ.
- Khôi lỗi thú, đây là thượng cổ kỳ thuật mà!
Trong mắt Hồ Lang hiện lên một chút ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong địa cung an táng một vị tuyệt thế cường giả viễn cổ? Nếu không làm sao có khôi lỗi thú trấn thủ lăng mộ?
- Tiểu Bạch, trở lại!
Lục Ly hét lớn một tiếng với Tiểu Bạch, đáng tiếc tiếng sấm rền quá to, Tiểu Bạch giống như không nghe được, hoàn toàn không để ý đến Lục Ly.
Lục Ly hét to mấy tiếng, Tiểu Bạch vẫn không có nghe được, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ để vị trưởng lão này ở lại, ngộ nhỡ Tiểu Bạch không tìm được hắn chạy loạn thì phiền toái.
- Đi!
Hồ Lang là Nhân Hoàng trung kỳ, thực lực bản thân Lục Ly cũng không kém, lần này Cổ gia lập công, tự nhiên không thể trơ mắt nhìn đám người Cổ Mẫn chết. Lục Ly và Hồ Lang một người phóng thích Mệnh Luân, một người phóng thích bản mạng châu, khiến tốc độ đạt tới cực hạn, phóng về hướng đông bắc.
Lấy tốc độ của hai người khoảng cách vạn dặm, chỉ tốn thời gian một nén nhang mà thôi. Còn chưa tới gần đã có thể thấy trong một tòa hải đảo nhỏ có ánh sáng xung thiên, và huyền khí dao động rất rõ ràng.
- Hưu hưu hưu...
Sau khi một vài tiểu gia tộc trên hải đảo xung quanh và quân đoàn hải tặc nhận được tin tức đều chạy tới bên này. Thế nhưng bên ngoài đảo đã bị quân đội Cửu U Đảo bao vây rồi, người bình thường không cho phép đi vào.
Cho nên lúc này trên dưới hải đảo và trong các hoang đảo bên cạnh đều ẩn núp rất nhiều võ giả. Bọn họ đều là võ giả những thế lực gần đây, nhưng không dám vọt vào địa cung đoạt bảo.
Trừ phi có cường giả có năng lực chém giết người Cửu U Đảo, không để lộ ra bất cứ tin tức gì, nếu không ai dám làm xằng làm bậy, ngày sau sẽ bị thế lực lớn dưới trướng Đại Phật Tự truy sát.
- Hai vị, nơi đây đã bị giới nghiêm rồi, đảo chủ Cửu U Đảo chúng ta có lệnh, bất kể là ai cũng không được đi vào!
Lục Ly và Hồ Lang bị cản lại, thế nhưng khí tức Nhân Hoàng mạnh mẽ của Hồ Lang, khiến mười mấy người cản đường phía trước bị áp lực rất lớn, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ta là Lục Ly, ngươi đi bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, hắn sẽ cho ta đi vào, ta có mấy thuộc hạ vẫn còn ở trong đấy.
- Vậy sao? Hoá ra là Lục công tử, mời hai vị vào!
Lục Ly vừa báo tên, đám quân sĩ này lập tức không dám ngăn trở, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính. Hồ Lang cười cười với Lục Ly, giống như đang nói hiện tại danh tiếng của Lục Ly thật to, không người nào không biết.
Lục Ly không có tâm tư nói đùa với Hồ Lang, bay vụt vào trong đảo, dùng thần niệm quét nhìn một phen, vừa nhìn thấy cảnh tượng liền giật mình. Khắp nơi trong đảo đều là thi thể nám đen, có lẽ là thành viên gia tộc bị lôi bạo tàn phá.
Trong đảo nứt ra một khe sâu khổng lồ, nhất định là kim quang từ trong khe sâu phát ra, Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét xuống phía dưới, nhưng không dò xét được tới đáy, xem ra vết nứt này vô cùng sâu.
Đảo chủ Cửu U Đảo mang theo một nhóm người đứng ở bên cạnh vết nứt, thấy Lục Ly bay tới, cung kính hành lễ nói:
- Lục công tử khoẻ, lão hủ là Vệ Nguyên, tộc trưởng nhà ta là Vệ Thiên Địch!
Lục Ly căn bản không biết ai là Vệ Thiên Địch, thế nhưng biết Cửu U Đảo là của Vệ gia, Vệ gia là một cái thất phẩm gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự.
Hắn hơi gật đầu, hỏi:
- Tình huống phía dưới thế nào?
Vệ Nguyên là một tiểu lão đầu, thực lực Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cau mày nhìn xuống phía dưới nói:
- Cái địa cung phía dưới không lớn, trong ngoài chỉ có hai điện, nhưng ngoại điện vô cùng nguy hiểm. Lúc đầu ta phái xuống mấy trăm người, đã có hơn phân nửa bị giết.
- Vừa rồi chúng ta cùng đám người Cổ gia đi xuống, nhưng cũng không địch nổi khôi lỗi thú bên trong, ta cùng Tứ trưởng lão Cổ gia và ba người khác trốn ra được, những người còn lại vẫn bị vây ở bên trong. Bên trong có hai con khôi lỗi thú, lực phòng ngự quá kinh khủng, lấy chiến lực của ta không cách nào hủy diệt. Lục công tử, xin phiền vị đại nhân này hỗ trợ xuất thủ, nếu như có thể đào được bảo vật, mỗi người chúng ta một nửa, được không?
Vệ gia rất mạnh, ở dưới trướng Đại Phật Tự coi như là thất phẩm gia tộc xếp hạng trước ba, cường giả Vệ gia như mây, ngay cả Địa Tiên cũng có.
Thế nhưng Vệ gia cũng không khống chế được đại cuộc, Vệ gia không hề chiếm ưu thế ở đây. Xung quanh có nhiều võ giả ẩn nấp như vậy, khả năng tin tức đã sớm ngoài truyền ra ngoài, nói không chừng rất nhanh sẽ có cường giả chạy tới, có lẽ không có cường giả Vệ gia đến giúp, bảo vật sẽ bị cướp đoạt.
Cho nên Vệ Nguyên đưa ra điều kiện một nửa bảo vật, nhất định là hi vọng Hồ Lang toàn lực ứng phó, lập tức đánh hạ địa cung, đoạt lấy bảo vật bên trong.
Đương nhiên vì thân phận Lục Ly cao quý, hắn cũng có ý lấy lòng. Hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng hắn nghe nói, lão chủ trì Đại Phật Tự đã gặp Lục Ly.
Đây chính là một tín hiệu vô cùng rõ ràng, cho dù Khương Vô Ngã tới cũng không thể nhìn thấy vị lão chủ trì sống mấy ngàn năm kia.
Nếu lão chịu gặp Lục Ly, như vậy đã nói rõ sau này Lục Ly chính là khách nhân tôn quý nhất của Đại Phật Tự, làm sao Vệ Nguyên có thể không nịnh bợ Lục Ly?
- Đi!
Lục Ly không thèm để ý có bảo vật hay không, hắn chỉ quan tâm đám người Cổ Mẫn, hắn vung tay lên mang theo Hồ Lang gào thét đi vào bên trong vết nứt.
Chuyện này doạ cho Vệ Nguyên ngơ người, mặc dù thân phận tôn quý Lục Ly, nhưng thực lực cũng chỉ có Bất Diệt cảnh đỉnh phong, hắn đi xuống không phải là muốn chết sao?