Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 941 - Chương 929: Bí Thuật Thượng Cổ

Bất Diệt Long Đế Chương 929: Bí thuật thượng cổ

- Được!

Hồ Lang biết lực công kích của Lục Ly rất hung tàn, đã từng dùng một chiêu suýt chút nữa đánh chết Long Dương cư sĩ. Thân hình hắn lấp lánh, vây quanh khôi lỗi thú, dẫn dắt lực chú ý của khôi lỗi thú.

- Grào...

Lục Ly khống chế mấy cái phân thân nhích tới gần khôi lỗi thú, khôi lỗi thú lập tức vung liệm chùy đánh tan từng cái phân thân. Lục Ly thấy vậy không còn kiêng kỵ nữa, tìm được một cái cơ hội, vung long đế thần binh liên tục nện xuống đầu khôi lỗi thú.

Hai mươi bảy làn sóng chấn động mãnh liệt đánh vào, đôi mắt Hồ Lang trở nên vô cùng nóng bỏng, chờ đợi khôi lỗi thú ầm ầm ngã xuống đất.

Nhưng mà...

Thân thể khôi lỗi thú không có đung đưa, thậm chí không có bất kỳ cảm giác bị công kích nào, nó vung liệm chùy ném về phía Lục Ly, tốc độ cực nhanh. Lục Ly vừa mới tấn công xong nên không có biện pháp né tránh, bị liệm chùy nện bay ra ngoài, lúc người ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi...

- Lục công tử!

- Ly thiếu!

Vệ Nguyên và đám người Cổ Mẫn cực kỳ hoảng sợ, nếu như Lục Ly xảy ra chuyện, hai người cũng xong đời.

Sắc mặt các trưởng lão Cổ gia cũng không tốt, hiện tại Cổ gia đã nương tựa vào Vân Vũ đế quốc, Lục Ly chết rồi Cổ gia có thể sống tốt sao?

Hồ Lang sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán, hắn không có lựa chọn đi cứu Lục Ly, mà cầm cự phủ đột nhiên ném về phía khôi lỗi thú, nện bay khôi lỗi thú đang muốn một búa đánh chết Lục Ly.

- Ta không sao...

Lục Ly lộn một vòng trên mặt đất rồi lại đứng lên, toàn bộ y bào phía sau lưng hắn vỡ vụn, vai trái có một miếng thịt bị cạo xuống, máu tươi trong miệng vẫn còn tuôn ra, nhưng không có bị thương quá nặng. Bởi vì hắn mặc nhuyễn giáp Thánh giai, hộc máu là vì bị lực lượng cường đại chấn tổn thương nội tạng mà thôi.

- Đám khôi lỗi thú này quá tà môn rồi!

Hắn đứng dậy lau máu tươi trên miệng, lấy ra một viên đan dược nuốt vào, trong con ngươi đầy vẻ nghi hoặc.

Vệ Nguyên nói khôi lỗi thú có linh hồn, có tàn hồn Huyền Thú cường đại bị phong ấn ở bên trong, từ linh trí khôi lỗi thú biểu hiện ra, Lục Ly cảm thấy quả thực nó có linh hồn.

Nhưng vừa rồi hắn dùng dao động khủng bố chấn động vào, lại không tìm được bất kỳ linh hồn nào tồn tại trong đầu khôi lỗi thú. Trong đầu khôi lỗi thú toàn là kim loại kỳ lạ, đây chính là một cái đầu sắt, không có linh hồn tồn tại.

- Chẳng lẽ linh hồn giấu ở chỗ khác?

Đôi mắt Lục Ly hơi phát sáng, ánh mắt khóa chặt cái mai rùa đen sau lưng khôi lỗi thú, hắn trầm tư chốc lát rồi nói với Hồ Lang:

- Hồ Lang, đợi lát nữa chúng ta phối hợp, sau khi ta tấn công, ngươi lập tức nện bay khôi lỗi thú.

Hồ Lang dùng thần niệm quét tới, sau khi xác định Lục Ly không có gì đáng ngại thì gật đầu. Đám người Vệ Nguyên muốn nói gì, nhưng thân thể Lục Ly lại bay lên lần nữa, biến ảo thành mười mấy phân thân.

- Hưu...

Long đế thần binh vạch phá trường không, tầng tầng lớp lớp đập vào mai rùa đen phía sau lưng khôi lỗi thú. Tâm niệm Lục Ly đi theo lực lượng sóng chấn động và sóng chấn động linh hồn, dùng tâm cảm ứng xem bên trong có linh hồn gì đó tồn tại hay không.

- Quả nhiên có!

Nội tâm Lục Ly hơi động, hắn dựa theo sóng chấn động khẽ lướt qua bên trong, cảm ứng được một loại đồ vật kỳ lạ.

- Oanh!

Hắn lập tức lực khống chế lực lượng sóng chấn động tấn công mãnh liệt đoàn đồ vật kỳ lạ kia, sau đó sóng chấn động linh hồn cũng đi theo vào, tấn công đoàn năng lượng kỳ lạ này.

- Oanh...

Lục Ly vừa công kích xong, Hồ Lang cũng công kích tới, một búa đánh bay khôi lỗi thú. Ánh mắt Lục Ly lập tức quét tới, tầm mắt mọi người cũng khóa chặt con khôi lỗi thú này.

- Được rồi!

Thấy khôi lỗi thú ngã trên mặt đất không nhúc nhích như một đống sắt vụn, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, Vệ Nguyên hưng phấn hét lớn.

Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét qua, sau đó Lục Ly còn khống chế mấy cái phân thân bay qua, xác định khôi lỗi thú bất động, hai người mới như trút được gánh nặng.

- Ly thiếu, lợi hại!

Hồ Lang giơ ngón tay cái lên, vừa rồi hắn đã xác định lấy lực công kích của mình không cách nào hủy diệt khôi lỗi thú, vậy mà Lục Ly lại có thể ung dung hủy hoại, điều này làm cho hắn không thể không bái phục.

- Oanh...

Lục Ly bay đến, thu khôi lỗi thú vào trong không gian giới, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn. Ánh mắt của hắn chuyển sang con khôi lỗi thú ở lối ra, gật đầu nói với Hồ Lang:

- Diệt nốt con kia thôi.

- Hưu...

Lục Ly và Hồ Lang bay đi, Hồ Lang kiềm chế khôi lỗi thú, Lục Ly đánh lén tấn công, sau một vòng tấn công, thú hồn bên trong con khôi lỗi thú này cũng bị nhẹ nhàng đánh tan.

Thú hồn bên trong bị đánh tan, dĩ nhiên khôi lỗi thú không thể động được. Không có thú hồn khống chế, nó chính là vật chết, làm sao có thể tự mình hoạt động chứ?

- Lục công tử lợi hại!

Vệ Nguyên kích động đi tới, những người còn lại cũng dồn dập vây quanh cảm kích bái tạ, nếu như Lục Ly và Hồ Lang không vào, số người có thể chạy thoát tuyệt đối không cao hơn năm người.

- Các ngươi đi ra ngoài trước đi, chúng ta đi dò xét bên trong điện.

Nếu đã tiến vào, làm sao Lục Ly dễ dàng thối lui. Vệ Nguyên nói lấy được bảo vật mỗi người một nửa, hắn cũng không phải là thánh nhân, nơi này chính là phần mộ một vị cường giả viễn cổ.

Trên vách tường phía đông có một cánh cửa đen nhánh, một nhóm người nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Hồ Lang, Lục Ly, Vệ Nguyên và ba tên Quân Hầu cảnh hắn mang theo, Hồ Lang giơ cự phủ lên liên tục bổ vào cánh cửa.

- Phanh...

Cánh cửa phát ra âm thanh nặng nề, phía trên có ánh sáng màu đen lưu chuyển, mơ hồ có chữ cổ lấp lánh. Trong cánh cửa có cấm chế cường đại, dựa vào man lực mà nói... Rất khó phá mở.

Vừa rồi có khôi lỗi thú truy sát, không ai nghĩ đến chuyện tiến vào bên trong điện, lúc này tất cả mọi người mở ra thần niệm, tìm kiếm cơ quan.

- Tìm được rồi, vận khí không tệ, ta đã từng thấy cái cổ trận này!

Chỉ qua thời gian một nén nhang, hai mắt Hồ Lang liền sáng lên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm đồ án trên cửa, cười hắc hắc, liên tục đánh ra mấy đạo huyền lực, không ngừng oanh vào phù điêu cự thú trên cửa.

Bình Luận (0)
Comment