Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Vệ Nguyên xem không hiểu, Lục Ly cũng không hiểu, sau khi Hồ Lang đánh ra hai mươi bảy đạo huyền lực thì ngừng lại, vậy mà một lát sau cánh cửa lại vô thanh vô tức mở ra.
Mọi người nhất thời vui vẻ, hai người phía sau Vệ Nguyên muốn xông đi vào theo bản năng, nhưng lại bị Vệ Nguyên ngăn cản. Vệ Nguyên cười nói:
- Hay là... Hồ đại nhân và Lục công tử đi vào trước đi? Một lát nữa chúng ta lại đi vào?
Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm tên Vệ Nguyên này thật biết trên dưới. Để hai người đi vào ý tứ rất rõ ràng, bên trong có thứ tốt để cho Lục Ly, Hồ Lang cầm trước đã, bọn họ đi vào chậm một chút rồi lại chia.
Hai người phía sau Vệ Nguyên lặng lẽ bĩu môi, giống như có chút bất mãn với quyết định của Vệ Nguyên. Có điều Lục Ly không chiếm cái lợi ích này, nhún vai nói:
- Cùng nhau đi vào đi, các ngươi đi theo phía sau chúng ta.
Mặc dù bên trong không có khí tức sinh mệnh truyền đến, cũng không có cảm giác nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn rất cẩn thận, Lục Ly còn phân ra mấy cái phân thân đi vào trước thử dò xét, Hồ Lang dùng thần niệm quét nhìn xung quanh.
Bước vào bên trong điện, tinh thần mọi người đồng thời chấn động, bên trong rất nhỏ, ở chính giữa đặt một cái quan tài màu hoàng kim, phía trước quan tài bày biện một cái bàn, phía trên đặt ba cái không gian giới phong cách cổ xưa!
Trừ những thứ này ra, bên trong không có bất kỳ vật gì, điều này nói rõ tất cả bảo vật đều ở bên trong ba cái không gian giới này.
Trong mắt hai người Vệ gia nhất thời lộ ra vẻ tham lam, bọn họ thầm nghĩ trong lòng, xung quanh đây đều là địa bàn Cửu U Đảo, phát hiện bảo vật tự nhiên thuộc về Vệ gia.
Vệ Nguyên không động tới, mỉm cười nói:
- Lục công tử xem trong ba cái giới chỉ có gì?
Lục Ly không khách khí, cùng Hồ Lang đi tới, phân biệt cầm lấy một cái không gian giới, dùng thần niệm quét vào.
- Bí thuật?
Bên trong không gian giới Lục Ly cầm chỉ có một quyển da thú phong cách cổ xưa, phía trên viết chi chít chữ cổ. Thần niệm Lục Ly dừng ở trên những chữ cổ kia, rất nhanh linh hồn chấn động kịch liệt, bởi vì trên sách cổ viết... Khôi Lỗi Thú Luyện Chế Thuật.
Khôi lỗi thú cường đại như nào, vừa rồi Lục Ly đã tự mình thể nghiệm qua rồi, nếu như hắn không có Toái Hồn Bí Thuật, đoán chừng Nhân Hoàng cũng không thể hủy diệt nó?
Nội tâm của hắn hết sức kích động, nhưng mặt ngoài lại như không có chuyện gì xảy ra, bên cạnh Hồ Lang đặt không gian giới xuống, nói:
- Nơi này có một cái thú trảo! Dường như là thú hoàng chi trảo.
Đám người Vệ Nguyên vây quanh tới, Hồ Lang liền đưa không gian giới cho Vệ Nguyên, hắn lại cầm lấy một cái giới chỉ khác, rất nhanh đôi mắt sáng lên nói:
- Cái này có rất nhiều bảo vật, huyền khí Thánh giai, linh tài, linh đan, ừm... giá trị tầm mười mấy triệu Tử Huyền Tinh.
- Mười mấy triệu?
Ánh mắt tham lam của hai người Vệ gia lập tức khóa chặt giới chỉ trong tay Hồ Lang, ngay cả hô hấp của Vệ Nguyên có một chút dồn dập, mười mấy triệu Tử Huyền Tinh, cho dù là đối với Vệ gia mà nói cũng không phải là con số nhỏ.
Đối với Lục Ly mà nói Huyền Tinh căn bản không có lực hấp dẫn, trên người hắn còn có mười tám triệu Tử Huyền Tinh đây này. Thấy vẻ mặt hai tên Quân Hầu cảnh Vệ gia như thế, tâm niệm Lục Ly hơi chuyển, nội tâm lập tức có kế hoạch.
Hắn tiện tay ném giới chỉ cho Hồ Lang nói:
- Ở đây có một quyển bí thuật, xem ra nơi đây chỉ có những bảo vật này, lần này vận khí không tệ, tự nhiên đi vào lại nhặt được một ít bảo vật.
Lục Ly nói như vậy, khiến hai người Vệ gia càng cảm thấy khó chịu. Hai người này cũng không biết rõ thân phận của Lục Ly, đôi mắt đã bị bảo vật và lòng tham che mất, nếu như không phải Hồ Lang là Nhân Hoàng cảnh, phỏng chừng hai người đã động thủ cướp đoạt.
Vệ Nguyên tương đối lý trí, hắn nghe thấy Lục Ly nói, quan sát khóe miệng Lục Ly có một nụ cười nhàn nhạt, thì lập tức đoán ra Lục Ly đang nói bóng gió, vội vàng cười nói:
- Lục công tử nói đùa, làm sao có thể là tự nhiên nhặt chứ? Nếu như không phải các ngươi xuất lực, căn bản không chiếm được những bảo vật này, nếu muốn nói nhặt thì đó là nhóm ta nhặt.
- Ha ha!
Lục Ly nhận lấy ba cái không gian giới từ trong tay Hồ Lang, dùng thần niệm quét vào trong cái không gian giới chứa mười mấy triệu linh tài kia, sau khi tra xét rõ ràng một lần, xác định đều là linh tài huyền khí thì tiện tay ném giới chỉ cho Vệ Nguyên, nói:
- Địa bàn là của các ngươi, cho dù chúng ta không giúp đỡ, Vệ gia các ngươi tùy tiện phải tới một ít Nhân Hoàng cũng có thể lấy lại. Mười mấy triệu linh tài bảo vật này không cần phân ra, ta chỉ cần cái bí thuật này và thú trảo này là được, linh tài Huyền Tinh ta không thiếu.
- Như vậy sao được?
Vừa rồi Vệ Nguyên cũng dùng thần niệm quét qua không gian giới chứa bí thuật, biết bên trong chỉ có một quyển bí thuật, thế nhưng vì cổ ngữ nên hắn không biết là bí thuật gì.
Thượng cổ bí thuật rất đáng tiền, nhưng thượng cổ bí thuật cũng rất khó cảm ngộ, hơn nữa một ít thượng cổ bí thuật chỉ thích hợp chủng tộc đặc thù tu luyện, nhân tộc căn bản không cách nào tu luyện. Cho nên nếu cầm bí thuật này đi đấu giá, đoán chừng cũng chỉ có thể bán được một hai triệu Tử Huyền Tinh.
Trong cái giới chỉ còn lại là một cái thú trảo không biết tên, thoạt nhìn rất khủng bố, khả năng bên trong còn có bổn nguyên tinh huyết, nhưng coi như là bổn nguyên tinh huyết của thú hoàng thì có thể bán được bao nhiêu Huyền Tinh?
Ban đầu nói là phân chia năm năm, nếu như Lục Ly chỉ cần bí thuật và thú trảo thì bọn họ chiếm lợi lớn rồi. Vệ Nguyên vốn muốn để Lục Ly làm chủ, lấy lòng hắn một chút, tại sao lại biến thành hắn làm chủ rồi?
- Có cái gì không được sao? À, phiền toái chuyển lời tới quý tộc trưởng, Lục mỗ sùng kính hắn đã lâu. Lần sau tới Trung Châu... hi vọng bái phỏng hắn một cái.
Lục Ly tiện tay thu hai cái không gian giới vào, thậm chí không có xem xét thú trảo là thú trảo gì. Hắn một lòng muốn nắm bắt bí thuật luyện chế khôi lỗi thú tới tay, giá trị vật này không cách nào đo lường được.