Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn nhất thời cực kỳ hoảng sợ, trên cái thế giới này lại có huyết mạch thần kỹ thần kỳ như thế? Cái này là thần kỹ huyết mạch thất phẩm sao? Tại sao lại biến thái như vậy!
- Hả?
Lục Ly vừa mới vòng qua mọi người, bay được mấy dặm quay đầu nhìn lại, thấy Hồ Lang vậy mà bị trói buộc rồi. Trong mắt của hắn hiện lên một chút kinh ngạc, sau đó giận tím mặt, cái tên Thạch Quân này tưởng mình có một ít bản lĩnh, là thành thiên hạ đệ nhất sao?
Tự nhiên hắn không có khả năng bỏ lại Hồ Lang, nếu không người U Minh Giáo chạy tới, Hồ Lang có thể sẽ bị giết chết. Cho nên Lục Ly giận dữ khống chế con thú hoàng to lớn bay trở lại đường cũ, hắn chỉ vào Thạch Quân cùng một đám cường giả hét lớn:
- Tiêu diệt bọn họ cho ta!
- Ngao...
Lam Sư ngửa mặt lên trời gầm to một tiếng, khiến mấy vạn quân sĩ phía trên thành trì sợ tới mức rơi xuống, rất nhiều màng nhĩ bình dân bên trong thành đều bị chấn phá, ôm lấy đầu quay cuồng gào thét trên mặt đất.
Ba con thú hoàng phóng ra thú uy khủng bố bên trong thân thể, giờ khắc này toàn thành cảm giác như rơi vào hầm băng, ngay cả thở mạnh cũng không dám, người nhát gan thì sợ tới mức ngất đi.
- Xì xì...
Chín cái xúc tu của bạch tuộc vương đập tới như tia chớp, cuốn lấy từng đám Bất Diệt cảnh Quân Hầu cảnh lơ lửng ở giữa không trung, dứt khoát ném vào bên trong miệng rộng cắn nuốt.
Lam Sư há mồm phun ra một ngụm hàn khí, dòng nước lạnh phân tán ra, những nơi đi qua đều bị đông lại. Có mấy tên Quân Hầu cảnh muốn chạy trốn, bỗng chốc bị dòng nước lạnh đông lại, biến thành tượng đá, đứng sừng sững ở giữa không trung.
- To gan!
Thạch Quân giận dữ gầm lên, trên cổ hắn lấp lánh tia sáng, từng con nhện hiện ra, mạng nhện vô hình bắn về phía ba con thú hoàng, muốn trói buộc ba con thú hoàng lại.
- Xì xì...
Cái sừng trên đầu Hải Hoàng Xà dưới chân Lục Ly sáng lên, tiếp theo từng đạo sương trắng theo cái sừng này tràn ngập ra, phân tán vào cái mạng nhện đang bay tới.
Sự tình quỷ dị xuất hiện, sau khi khói trắng và mạng nhện va chạm, bộc phát ra dao động không gian khủng bố, tiếp theo khói trắng và mạng nhện đều nhanh chóng tan rã, hiển nhiên tiêu hao triệt tiêu lẫn nhau rồi.
- Đóng băng hắn lại!
Lục Ly thấy một màn như vậy, cũng không có chuẩn bị sử dụng Thăng Long Thuật nữa. Hắn chỉ vào Thạch Quân rồi rống to lên với Lam Sư, thân thể Lam Sư chợt lóe lên bay tới phía trước Thạch Quân, há mồm phun ra một dòng nước lạnh, Thạch Quân không kịp né tránh, bị đóng băng lại, biến thành tượng đá.
- Cuốn lấy hắn!
Lục Ly lại chỉ vào Thạch Quân rồi rống to lên với bạch tuộc vương, xúc tu của bạch tuộc vương vạch phá trường không, phá vỡ băng cứng nhanh chóng cuốn lấy thân thể Thạch Quân, một vòng lại một vòng. Xúc tua bắt đầu co bóp lại, dùng lực lượng khủng bố ý đồ bóp chết Thạch Quân.
- Oanh!
Cổ Thạch Quân lại sáng lên, mắt Hải Hoàng Xà dưới chân Lục Ly loé sáng, bắn ra hai cột sáng, chìm vào trong đầu Thạch Quân. Cái này rõ ràng là công kích linh hồn, Hải Hoàng Xà có được hai đại thần thông, công kích linh hồn cũng không yếu.
Mắt Thạch Quân lập tức trở nên mờ trắng, bạch tuộc vương tiếp tục dùng lực co thắt xúc tu lại, từng tiếng xương rạn nứt vang lên, một vài cái xương của Thạch Quân đã bị cắt đứt.
- Tộc trưởng!
Rất nhiều tiếng hô vang lên, một ít Quân Hầu cảnh và Bất Diệt cảnh nổi giận tiến tới, muốn giải cứu Thạch Quân ra. Nhưng Quân Hầu cảnh phổ thông đối với thú hoàng mà nói không khác biệt con kiến hôi, cái đuôi Hải Hoàng Xà đảo qua, mấy tên Bất Diệt cảnh đã bị nện thành thịt vụn lộn xộn, không chịu nổi một kích.
Lục Ly lạnh nhạt nhìn từng đám Bất Diệt cảnh Quân Hầu cảnh bị giết, trong lòng không có một chút gợn sóng. Bất kể là ai cũng phải vì quyết định sai lầm của mình mà gánh lấy hậu quả, nếu Thạch Quân lựa chọn là địch với hắn, vậy thì phải làm tốt chuẩn bị toàn tộc bị giết.
- Oanh!
Đúng lúc này, đột nhiên truyền tống trận bên trong thành loé sáng, tia sáng truyền tống bắn thẳng lên trời, chiếu sáng vô số gương mặt kinh hoàng.
Năm bóng người ngưng hiện ở trong truyền tống trận, sau khi năm người xuất hiện thân thể gần như không có ngừng lại, đồng thời bay lên trời, giọng nói nổi giận của một lão giả vang lên:
- Dừng tay, Lục Ly, ngươi muốn là địch với U Minh Giáo chúng ta sao?
- Địa Tiên?
Hồ Lang vừa mới thoát khỏi mạng nhện trói buộc, thần niệm đã quét qua năm người, sắc mặt lập tức thay đổi. Năm người này rõ ràng là cường giả U Minh Giáo, lão giả nói chuyện lại càng là Địa Tiên cảnh.
Một Lục Địa Thần Tiên, bốn nhân trung chi hoàng tới, nhưng Lục Ly vẫn không thèm để ý, lạnh lẽo quát lên với bạch tuộc vương:
- Ăn tên Nhân Hoàng này đi, cho ngươi bồi bổ!
- Răng rắc...
Xương toàn thân Thạch Quân đều bị cắt đứt, căn bản không thể nhúc nhích, bị bạch tuộc vương thuận miệng ném vào trong miệng rộng, nhai mấy cái nuốt xuống...
- Xoạt xoạt xoạt...
Sắc mặt mọi người thay đổi, Hồ Lang sợ tới mức hít một hơi lãnh khí. Lục Ly thật to gan, vậy mà dám tiêu diệt Thạch Quân ngay trước mặt Địa Tiên U Minh Giáo, đây là hắn chuẩn bị khai chiến cùng U Minh Giáo sao?
Sau khi Thạch Quân bị ăn, ánh mắt Lục Ly mới dời khỏi người bạch tuộc vương, nhẹ nhàng phất phất tay. Hồ Lang lập tức bay lên trên đầu Lam Sư, Lam Sư và bạch tuộc vương trở lại bên cạnh Lục Ly, một trái một phải song song đứng yên.
Lục Ly đứng ở trên đầu Hải Hoàng Xà, ánh mắt bình tĩnh nhìn phó giáo chủ U Minh Giáo nói:
- Ngươi là ai? Ta và U Minh Giáo có là địch hay không không quan trọng, ta chỉ muốn biết U Minh Giáo các ngươi muốn làm địch với Lục Ly ta? Hoặc là... Ngươi muốn giết ta à?
Lời nói của Lục Ly có một chút khó hiểu, nhưng mấy người U Minh Giáo vẫn hiểu ra, bên trong lời nói của Lục Ly toàn là uy hiếp, hắn dùng uy thế của điện chủ Thí Ma Điện ép U Minh Giáo.
Trước mắt bao người, làm sao U Minh Giáo dám giết Lục Ly?
Hiện tại Lục Ly chỉ giết tộc trưởng một cái tiểu gia tộc dưới trướng U Minh Giáo, cho dù giết trưởng lão U Minh Giáo, U Minh Giáo cũng không dám ở trước mặt mọi người giết Lục Ly.