Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Những con này gọi là Hỗn Độn Thú!
Lãnh Vô Hinh thuận miệng giải thích:
- Đều là kỳ thú do Hỗn Độn Luyện Ngục thai nghén ra, khác biệt Huyền Thú, linh trí của bọn chúng rất thấp. Thú uy của ngươi rất mạnh, đáng tiếc không có hữu dụng đối với những Hỗn Độn Thú này!
Cuối cùng Lãnh Vô Hinh cười hai tiếng, giống như đang đùa cợt Lục Ly, trong mắt toàn là vẻ chế nhạo. Thấy sắc mặt Lục Ly có chút khó coi, nàng lại tiếp tục nói:
- Như thế nào? Không phải ngươi muốn trốn sao? Tại sao không trốn nữa rồi? Bổn tiểu thư nói lời giữ lời, chỉ cần ngươi có thể chạy trốn ra khoảng cách vạn trượng, ta sẽ để ngươi trở về. Không, ta sẽ tự mình đưa ngươi trở về, như thế nào?
Lục Ly trợn mắt, vạn trượng? Hắn sợ là năm trăm trượng cũng không đi được. Khó trách Lãnh Vô Hinh không hề trói buộc hắn, nàng căn bản không sợ hắn chạy trốn.
- Tại sao địa phương quỷ quái này lại nhiều thú hoàng cấp Hỗn Độn Thú như vậy?
Lục Ly bĩu môi thầm nói.
- Ha ha!
Lãnh Vô Hinh cười nhạt nói:
- Hỗn Độn Luyện Ngục, tổng cộng có mười tầng, Hỏa Ngục của các ngươi chỉ là tầng thứ nhất, nơi này là tầng thứ ba. Nếu như ngươi đi lên tầng sáu trở lên, ngươi mới biết được cái gì gọi là khủng bố. Nếu không trốn được, vậy thì ngoan ngoãn đi theo ta đi.
Lãnh Vô Hinh nói xong xoay người đi lên phía trên, căn bản không để ý tới Lục Ly. Lục Ly chỉ có thể cắn răng nhanh chóng đuổi theo, không đi theo nàng, chẳng lẽ ở lại chờ chết?
- Hỗn Độn Luyện Ngục? Rốt cuộc đây là nơi nào?
Trong đầu Lục Ly tràn đầy nghi hoặc, Hỏa Ngục là tầng thứ nhất? Tầng thứ hai là rừng rậm, chẳng lẽ là mộc ngục, nơi đây toàn là cát vàng, chẳng lẽ là thổ ngục? Không phải phía trên còn thủy ngục, Kim Ngục chứ?
Rốt cuộc vị tiểu thư lai lịch thần bí, một thân toàn là bảo vật này có địa vị gì? Tại sao nàng lại xuất hiện ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, tại sao lại đi Hỏa Ngục? Hiện tại nàng muốn đi đâu?
Có màn hào quang do hạt châu của Lãnh Vô Hinh bao phủ, Lục Ly ung dung đi lên thông thiên sơn. Sau khi đi lên tầng mây, thế giới lại thay đổi lần nữa, bọn họ xuất hiện ở trong biển rộng mênh mông vô bờ.
- Quả nhiên là thủy ngục!
Lục Ly trợn mắt, nhìn quanh bốn phía mấy lần, trầm giọng dò hỏi Lãnh Vô Hinh:
- Có phải tầng tiếp theo là Kim Ngục hay không? Tầng thứ sáu tên là gì?
- Không sai!
Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, không có ý tứ giấu giếm, thuận miệng giải thích:
- Hỏa mộc thổ thủy kim, băng phong ám hồn lôi. Đây chính là mười ngục hỗn độn, nếu như ngươi có thể tiến vào tầng thứ mười, đồng thời lên thông thiên lộ mà nói. Ngươi sẽ có thể phá toái hư không, bạch nhật phi thăng. Động tâm không? Nếu không một mình ngươi xông vào một lần xem?
Xông vào một lần?
Lục Ly ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, Lãnh Vô Hinh nói mười ngục hỗn độn một tầng so với một tầng càng khủng bố hơn, hắn ở tầng thứ ba đã sống không nổi, còn đi lên tầng thứ mười làm gì? Chuyện này và lão thọ tinh treo ngược có gì khác biệt sao?
Hỏa mộc thổ thủy kim, băng phong ám hồn lôi!
Lục Ly âm thầm nhớ kỹ, phía trước là ngũ hành rất dễ nhớ, băng ngục phong ngục lôi ngục rất dễ hiểu, ám ngục và hồn ngục là cái gì? Chẳng lẽ ám ngục là một mảnh đen tối, hồn ngục có rất nhiều Hỗn Độn Thú hiểu công kích linh hồn sao?
Lôi ngục!
Đây là tầng tối cao trong hỗn độn luyện ngục, xông qua lôi ngục là có thể bạch nhật phi thăng, có được năng lực của thần sao? Thật ra Lục Ly cũng có một chút ước mơ với chuyện này, mục tiêu tối cao của võ giả không phải là phá toái hư không, đạp đất thành thần giống như Đấu Thiên đại đế sao?
- Lôi ngục sẽ khủng bố cỡ nào? Chẳng lẽ bên trong đều là lôi đình cuồng bạo? Và bên trong lôi đình thai nghén ra Diệt Thế Thần Thú sao?
Thời điểm Lục Ly trầm ngâm, Lãnh Vô Hinh đã phóng hoa sen ra, thân thể bay vọt lên, quay mắt nhìn Lục Ly một cái nói:
- Có đi không?
Lục Ly vội vàng phi thân lên, gật đầu nói:
- Đi!
Đây là thủy ngục, tầng thứ tư trong hỗn độn luyện ngục, tầng thứ ba đã kinh khủng như thế rồi, tầng thứ tư sẽ có bao nhiêu khủng bố đây? Lục Ly không cách nào tưởng tượng!
Cánh hoa khép lại, tiếp theo phát ra tia sáng nhanh chóng bay về nơi xa, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ mấy chục tức thời gian đã đạt được tốc độ của Địa Tiên cảnh. Có lẽ tốc độ nhanh nhất của hoa sen nên chính là như vậy, Lục Ly có thể nhìn ra Lãnh Vô Hinh muốn nhanh chóng trở về.
Cuộc sống sau đó lại là trầm mặc và tĩnh mịch, Lãnh Vô Hinh luôn luôn ngồi xếp bằng bế quan, mặc dù ngồi xếp bằng ở phía trước Lục Ly một trượng, Lục Ly giơ tay lên là có thể chụp chết nàng. Nhưng Lục Ly không dám động, hắn không có xúc động như vậy, không muốn uổng phí chịu chết.
Trong lòng hắn tin tưởng, chỉ cần hắn phóng thích một chút sát ý, sợ không kịp động thủ, Lãnh Vô Hinh đã lập tức biết. Toàn thân cô gái này đều là bảo vật, Lục Ly không có nắm chắc trong nháy mắt giết chết nàng.
Cô gái này vô cùng máu lạnh, trên tay nhuộm dần máu tươi, hơn nữa đối với nàng mà nói, Lục Ly chỉ là thổ dân một tiểu thế giới. Thử hỏi Lục Ly sẽ nhân từ nương tay với một tên thổ dân sao? Nếu như tên thổ dân này muốn giết mình, nhất định Lục Ly sẽ một chiêu giết hắn.
Cho nên Lục Ly không dám động!
Hắn rất quý trọng sinh mệnh của mình, hắn không hoàn toàn sống cho mình. Hắn còn sống vì Lục Linh, Bạch Thu Tuyết, Khương Ỷ Linh, Lục Phi Tuyết, vì Minh Vũ, Mông Thần, Mông Trí, Dạ Tra, Bạch gia, Tử gia, Vũ gia mà sống, vì vô số người có quan hệ với hắn.
Kỳ hạn mười năm sắp tới, đao phong tứ đại thế lực vẫn trực chỉ, Vân Châu, Bắc Mạc, U Châu, Hoang Giới cũng sẽ biến thành núi thây biển máu. Cho nên hắn phải nghĩ biện pháp sống sót, phải nghĩ biện pháp trở nên mạnh mẽ, phải nghĩ biện pháp trở về trước khi kỳ hạn mười năm đến!
- Trở về, ta nhất định phải trở về, bất kể có khổ sở, khó khăn bao nhiêu, ta cũng nhất định phải sống sót, ta muốn về nhà, về nhà!
Lục Ly âm thầm gào thét trong nội tâm, ép buộc chính mình khu trừ tạp niệm, bắt đầu toàn tâm toàn lực tu luyện. Hắn muốn đột phá Quân Hầu cảnh rồi, linh tài hắn có, hắn chỉ còn kém chút ít tích lũy.