Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn không dám dừng lại, nhanh chóng ngồi lên Mệnh Luân bay đi, lão đầu râu tóc bạc trắng cũng không có xuất hiện qua.
Sau khi bay mấy ngàn dặm, Lục Ly tìm được một cái động trong núi nhỏ để ẩn nấp. Thương thế của hắn còn chưa có khôi phục, thân thể cần được điều trị tốt, đạt đến trạng thái đỉnh phong, mới có thể tiếp tục đi về phía trước, nếu không gặp phải nguy hiểm, hắn chỉ có thể bó tay chờ chết.
Lục Ly nghỉ ngơi ở đây năm ngày, một bên chữa thương, một bên tu luyện, thân thể mới hoàn toàn khôi phục.
Hắn bắt đầu lên đường bay về phía tây lần nữa, thời gian không còn nhiều lắm, trong vòng nửa năm hắn không đi vào được Trung Hoàng Giới, gia nhập Lãnh gia mà nói... Kịch độc ẩn nấp trong cốt tủy hắn sẽ ăn mòn toàn thân hắn, hắn sẽ biến thành một bộ xương đen nhánh, vĩnh viễn ở lại nơi đất khách quê người.
Lần này Lục Ly cũng rất bề bộn, khống chế Mệnh Luân bay sát sơn mạch, một khi cảm giác không đúng, sẽ lập tức đi đường vòng, vẻ mặt cũng vô cùng cung kính, sợ chọc giận lão quái tiềm ẩn trong Kim Ngục.
Phi hành sáu bảy ngày hết sức yên tĩnh, Lục Ly không biết mình đã tới địa phương nào rồi. Chỉ có thể mù quáng bay về phía tây, tìm kiếm dấu hiệu đặc biệt trên bản đồ phân biệt phương vị.
Ngày thứ tám!
Quá trình phi hành yên tĩnh bị phá vỡ, thế nhưng không phải là gặp phải kẻ địch, mà là Lục Ly phát hiện phía trước có người chiến đấu.
- Rầm rầm rầm...
Nơi xa truyền đến tiếng nổ rung trời, kim quang lấp lánh, thiên địa huyền khí hội tụ về bên kia, Lục Ly tùy ý liếc nhìn, cũng có thể cảm giác được ít nhất sáu bảy người đang giao chiến.
Chỉ nhìn một cái, Lục Ly đã không chần chờ, lập tức đi đường vòng bay sanh hướng bắc, thần tiên đánh nhau, hắn là một phàm nhân trêu chọc không nổi.
Từ trong lời nói của Lãnh Vô Hinh, Lục Ly biết rất nhiều bí mật mới, cũng đoán được một ít chuyện, mặc dù những chuyện này nghe có vẻ rất khó tưởng tượng.
Đầu tiên là Hỗn Độn Luyện Ngục, đây là một địa phương rất kỳ diệu, có được mười tầng hỏa mộc thổ thủy kim, băng phong ám hồn lôi. Nghe nói nếu xông qua tầng thứ mười là có thể bạch nhật phi thăng, đạp đất thành thần.
Hỗn Độn Luyện Ngục có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, chúng không có linh trí quá cao, nhưng lại có được thực lực khủng bố. Nếu như chỗ này truyền tới Đấu Thiên Giới, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Có lẽ Hỗn Độn Luyện Ngục nối liền rất nhiều giới diện?
Trung Hoàng Giới so với Đấu Thiên Giới càng thêm cao cấp, càng thêm cường đại hơn, Nhân Hoàng như chó, đoán chừng cường giả một số đại giới diện còn lại cũng nhiều như mây, tùy tiện đi ra mấy người là có thể quét ngang Đấu Thiên Giới.
Rõ ràng đám người Hạo Xuyên công tử tới từ giới diện còn lại, tuổi tác Hạo Xuyên không hơn lớn hai mươi, Lãnh Vô Hinh mười tám tuổi, nhưng tất cả đều là Nhân Hoàng, Lãnh Vô Hinh có cửu phẩm huyết mạch, một thân bán thần khí...
Tất cả những chuyện này đều phá vỡ nhận thức của Lục Ly, trong đầu hắn có rất nhiều nghi vấn, vì sao ngoài Đấu Thiên Giới còn có nhiều giới diện như vậy? Vì sao các giới diện mạnh mẽ này không đi xâm phạm, nô dịch Đấu Thiên Giới? Nếu đám người Lãnh Vô Hinh, Hạo Xuyên xuất hiện ở Kim Ngục, Lãnh Vô Hinh còn đi Hỏa Ngục, như vậy xâm phạm Đấu Thiên Giới cũng là chuyện bình thường.
Còn có một cái nghi vấn là, Lục Ly không nhìn thấy bất kỳ nhân loại nào trong Hỏa Ngục Mộc Ngục Thổ Ngục Thủy Ngục, nhưng nhân loại trong Kim Ngục lại tương đối nhiều. Nếu Lãnh Vô Hinh có thể đi Hỏa Ngục, vì sao những người còn lại không đi xuống bốn tầng phía dưới?
Có rất rất nhiều nghi vấn, nhưng không ai giải đáp cho Lục Ly. Lục Ly biết một chút, người trẻ tuổi có thể xuất hiện ở trong Kim Ngục, ít nhất cũng là Nhân Hoàng, nơi đây có rất nhiều lão quái Địa Tiên, thậm chí có khả năng xuất hiện lão quái Hóa Thần cảnh.
Cho nên...
Hắn không trêu chọc nổi người ở nơi này, sau khi phát hiện ở nơi xa có đại chiến, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức chạy trốn sang bên cạnh.
Sau khi hắn bay một mạch mấy vạn dặm, lúc này mới dè dặt bay về phía tây, hắn muốn đi đến cửa vào Trung Hoàng Giới, thì chỉ có thể đi hướng tây.
Bay thêm mấy vạn dặm Lục Ly mới hoàn toàn yên tâm, tiếp tục dán vào sơn mạch phi hành. Sau khi bay mấy canh giờ, phía sau truyền đến một tiếng xé gió.
Hắn cảnh giác quay đầu nhìn quanh, thấy một đạo lưu tinh lấy tốc độ khủng bố bay đến chỗ hắn, hắn dùng thần niệm đảo qua phát hiện là một cô gái xinh đẹp toàn thân là máu.
- Cô gái thật đẹp!
Lục Ly nhìn thoáng qua lại có chút ngây dại, không phải là hắn chưa từng thấy mỹ nữ, Lục Linh, Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương người nào không phải đỉnh cấp mỹ nữ?
Nhưng cô gái đẹp này lại cho hắn cảm giác vô cùng khác biệt, thoạt nhìn tuổi tác cô gái không lớn, đoán chừng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng cảnh giới cũng đạt đến Nhân Hoàng sơ kỳ... điều này làm cho Lục Ly không biết nói gì, có phải Nhân Hoàng bên trong các siêu cấp đại gia tộc đều chạy đầy đất hay không?
Dáng người cô gái tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, không cao không thấp, cho người ta một loại cảm giác yếu đuối, cô gái mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, ngực bị nhiễm đỏ một mảnh.
Lục Ly chú ý chính là khuôn mặt cô gái kia, đó là một gương mặt vô cùng tinh khiết sáng sủa, không có một chút trang điểm nào, tinh khôi tự nhiên.
Lông mi cô gái vừa dài, vừa cong, tạo cho người ta cảm giác mềm mại đáng yêu, cái mũi xinh xắn thanh tú, mười phần linh khí. Khiến cho Lục Ly để ý nhất chính là ánh mắt của cô gái!
Sợ rằng đây là ánh mắt tinh khiết nhất, sáng nhất Lục Ly từng nhìn thấy, không mang theo một chút tạp chất, tựa như trẻ con thơ dại, vô cùng xinh đẹp.
Cô gái này cho Lục Ly cảm giác, tinh khiết, tựa như hoa sen trên đỉnh tuyết sơn, không nhiễm một chút bụi trần, tuyệt thế cô lập. Nhìn như thế nào cũng không giống thiếu nữ phàm trần, mà giống như là tiên nữ trên chín tầng trời.
Thế nhưng, tiên nữ gãy cánh rồi, khóe miệng còn đang chảy ra máu tươi, làm cho nàng có một vẻ đẹp thê mỹ khác.
- Không đúng...
Đột nhiên Lục Ly giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào con ngươi của cô gái mấy lần, phát hiện ra vấn đề.