Đùa giỡn cái gì, bảo vật trân quý nhất của Trương Thiên Sư, này còn cần xem sao? Khẳng định vô giá, dựa vào cái gì lại tặng cho Trương Thần Hư.
Trương Thần Hư nhìn thấy, cũng biến sắc, nhất thời vọt lên.
Bang!
Trương Thần Hư cũng điên cuồng thúc giục bổ thiên thạch.
- Trương Thần Hư, không cần ngươi hỗ trợ, ngươi tránh ra đi!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Ngươi thối lắm!
Trương Thần Hư trừng mắt mắng.
Hai người toàn lực thúc giục bổ thiên thạch.
Nguyên thần Trương Thiên Sư hài lòng nhìn hai đứa cháu. Bỗng nhiên nguyên thần Trương Thiên Sư giống như cảm giác được gì, quay đầu nhìn Vương Khả.
- Ngươi đang làm cái gì?
Trương Thiên Sư trừng mắt nói.
- Trương Thiên Sư đừng trách, ta chỉ là nghiên cứu một chút!
Vương Khả nói.
- Nghiên cứu cái gì?
Trương Thiên Sư mắt lạnh nói.
- Không có gì!
Vương Khả lập tức lúng túng nói.
- Nó!
Trương Thiên Sư trừng mắt.
- Ách, bên ngoài đều nói rằng Trương Thiên Sư đã chết hơn hai trăm năm, bọn Trương Chính Đạo là sinh ra sau khi Trương Thiên Sư chết. Người còn nhận ra cháu gái, cháu trai cũng thật kỳ quái.
Ta đang xem có phải như Trương Chính Đạo đoán, trên đời này thật sự có quỷ, người là quỷ hồn của Trương Thiên Sư hiển linh!
Vương Khả cổ quái nói.
- Ngươi đoán ta không phải nguyên thần của Trương Thiên Sư mà là quỷ hồn của Trương Thiên Sư?
Trương Thiên Sư nhíu mày nhìn Vương Khả.
- Ách, bằng không, một nguyên thần không hỏi thế sự, vô căn vô bình, không thể nào có tư duy chặt chẽ như vậy!
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Ngươi làm sao phán đoán ta có phải là quỷ hay không?
Trương Thiên Sư bỗng nhiên tò mò nhìn Vương Khả.
- Vừa rồi Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư không phải đốt vàng mã rồi sao, ta xem thử trong túi ngươi có kim nguyên bảo bọn họ đốt hay không là được rồi!
Vương Khả nói.
Trương Thiên Sư trừng mắt nhìn Vương Khả: *... !"
Trên người ngươi mới có kim nguyên bảo, mẹ nó, hai đứa cháu này ta rốt cuộc kết giao với loại người gì?
Quay đầu lại, Trương Thiên Sư không muốn để ý đến Vương Khả, ngược lại nhìn hai đứa châu.
Vù vù! Bổ thiên thạch tỏa ra quang mang ngũ sắc, trong lúc nhất thời, bổ thiên thạch giống như lớn lên, muốn lấp lại cửa động phía dưới.
- Gừ, lão tạp mao, ngươi còn để lại hậu thủ, đáng chết!
Thanh âm của Long Hoàng truyền đến từ vực sâu.
- Mau, mau, mau, Long Ô, các ngươi xuống dưới cho ta!
Thanh âm của Long Hoàng mang theo một cảm xúc phiền toái.
ầm ầm ầm!
Nhất thời, năm long tu lôi kéo Tử Bất Phàm, Điền Sư Trung và ba nguyên thần xuống, kết giới dường như tùy lúc đều có thể vỡ nát.
- Hiện tại làm sao bây giờ? Tử Bất Phàm, có biện pháp nào phá giải long tu này không?
Điền Sư Trung gầm rú.
- Ba nguyên thần hợp vào nhau, hai nguyên thần của Như Lai Phật Tổ ở dưới, Hỏa Long Nguyên Thần của Chu Hồng Y ở trên!
Tử Bất Phàm quát.
Giờ phút này, mọi người không thể lựa chọn, nhất thời làm theo lời của Tử Bất Phàm.
Am! Khi ba nguyên thần hợp vào nhau, ba long tu chợt hóa thành một, biến thành long tu càng thô to, giống như xiên hồ lô, xuyên qua ba nguyên thần.
- A, ba long tu này dung hợp, ta cảm thấy lực kéo của long tu với nguyên thần càng mạnh hơn!
Điền Sư Trung kêu lên.
- Đúng vậy, càng mạnh, nhưng khi dung hợp làm một! Nguyên thần của ngươi ở phía dưới nhất, nguyên thần của ta ở giữa, nguyên thần của Chu Hồng Y ở trên hết, hiện tại có thể cứu một!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Cứu một cái gì?
Điền Sư Trung khó hiểu nói.
- Chính là như vậy!
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói Chợt nguyên thần ở giữa của Tử Bất Phàm mạnh mẽ phát lực, đẩy mạnh Hỏa Long Nguyên Thần ở phía trên nhất.
Gừi Hỏa Long Nguyên Thần kêu thống khổ thảm thiết.
- Ngươi làm gì? Hiện tại ba nguyên thần của chúng ta giống xiên hồ lô, nguyên thần của ngươi ở trung gian muốn đẩy Hỏa Long Nguyên Thần ở trên cao nhất ra khỏi phạm vi đâm của long tu?
Điền Sư Trung kêu gào.
- Đúng vậy!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
Nguyên thần của Tử Bất Phàm dùng mười cánh tay Như Lai, hai tay trong đó nắm chặt long tu ở ngực, không cho nó tiếp tục mọc dài, tám cánh tay khác giúp Hỏa Long Nguyên Thần.
- Tử Bất Phàm, ngươi làm gì vậy? Ngươi không tiếc trả giá lớn cứu Hỏa Long Nguyên Thần, nguyên thần của ta và ngươi làm sao đây?
Điền Sư Trung gầm rú.
- Còn muốn cứu cái gì? Nguyên thần của hai chúng ta đều đã bị hạ cấm chế, cho dù cứu được thì có tác dụng gì?
Tử Bất Phàm nói.
- Vậy nguyên thần của ngươi và nguyên thần của Chu Hồng Y hợp với nhau là được, vì sao còn cần xỏ xuyên nguyên thần của ta.
Điền Sư Trung trừng mắt nói.
- Phía dưới có đệm lưng, nguyên thần mới có thể sử dụng lực được, mới không đụng đến kết giới sắp vỡ!
Tử Bất Phàm nói.
- Tử Bất Phàm, ngươi biến ta thành cái đệm lưng, còn muốn cứu nguyên thần của Chu Hồng Y, ngươi, ngươi có bệnh sao?
Điền Sư Trung rống lên.
- Chu Hồng Y, nhanh lên đi, chàng dung hợp Hỏa Long Nguyên Thần, toàn lực giãy giụa khỏi long tu, do chính chàng, Hỏa Long Nguyên Thần, còn có ta và Điền Sư Trung hợp lực, nhất định có thể cứu được Hỏa Long Nguyên Thần của chàng!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
- Vậy còn ngươi?
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
- Ta có biện pháp rồi, nhanh đi!
Tử Bất Phàm kêu lên.
- Lão Chu, ngươi đừng lề mề nữa, đừng yêu đương trai gái nữa!
Vương Khả hô từ xa.
Chu Hồng Y trừng mắt nhìn Vương Khả, nhất thời nhắm về phía Hỏa Long Nguyên Thần của mình.
Trong nháy mắt, Chu Hồng Y và Hỏa Long Nguyên Thần dung hợp, giống như chui vào trong cơ thể Hỏa Long Nguyên Thần.
Hỏa Long Nguyên Thần đột nhiên bùng cháy.
“Gừ!"
Hỏa Long Nguyên Thần liều mạng giãy giụa, đồng thời, nguyên thần của Tử Bất Phàm dùng toàn lực đẩy đi Hỏa Long Nguyên Thần, muốn nó rút khỏi long tu.
- Tử Bất Phàm, hiện tại phải làm sao? Cho dù từ bỏ nguyên thần, thân thể chúng ta làm sao đây?
Điền Sư Trung quát lên.
Hiện tại chỉ còn sinh tử, Điền Sư Trung cũng không muốn tranh chấp với Tử Bất Phàm, chỉ cần có thể sống thì làm gì cũng được.
Nguyên thần từ bỏ, sau này còn có thể luyện tiếp, nếu chết đi, vậy không phải xong đời rồi sao.
- Thân thể này của chúng ta vì luyện Đại Nhật Như Lai Thần Công bị gài bẫy mà đã muốn phế đi, đơn giản thôi, không cần thân thể này nữa!
Tử Bất Phàm thở sâu.