Đó là trả ân với ngươi rồi! Long Ô đã vì ngươi mà chết! Ta hiện giờ, gọi là Tử Bất Phàm! Mở lối đi này cho ngươi, xem như ta đã không thiếu ngươi rồi! Long Hoàng, lúc này, ta nên vì người ta để ý, giãy giụa một lần, Long Hoàng, xin đắc tội!
Tử Bất Phàm thở sâu nói.
Tử Bất Phàm lúc này giống như hoàn toàn bỏ đi ngu ngốc ngày xưa, không còn là Long Ô bị Long Hoàng sắp xếp.
- Ha, ha ha ha, trong ba tiểu tử, chỉ có ngươi nghe lời ta nhất.
Ngươi hiện tại cũng đối nghịch với ta! Được, được, được lắm, đối nghịch với ta cũng không sao, bởi vì, các ngươi sẽ lập tức bị kéo xuống dưới, không chỉ có cơ thể ngươi, ngay cả nguyên thần của các ngươi cũng đã bị ta hạ một ngàn tám trăm đạo cấm chế.
Xuống dưới đây giúp ta, trợ giúp ta thoát khỏi vòng vây, xuống dưới đây!
Long Hoàng quát lạnh.
^ Am! Năm long tu kéo mạnh xuống, nguyên thần ba người run mạnh lên, lần nữa bị kéo xuống, chợt nhìn thấy vết nứt trên kết giới lan tỏa bốn phía, giống như có thể vỡ nát bất kỳ lúc nào.
- Không, Long Hoàng, ta tên là Điển Sư Trung, ta và Long Ô, Long Huyết, Long Cốt đều không có quan hệ, ngươi vì sao kéo cả ta vào, ngươi thả ta ra, buông ta ra! Điền Sư Trung cả kinh kêu lên.
- Long tu này của ta không phải thật thể, nếu không cũng không thể lôi kéo các ngươi. Long tu kéo không được người khác, chỉ kéo được cấm chế ta hạ chú, ngươi không phải ba người bọn họ?
Nhưng ngươi và nguyên thần của ngươi có cấm chế của ta, mặc dù không phải Ma Tiên Thiên nhưng khi ta bị vây khốn, có thể hóa thành lực lượng giúp ta thoát khỏi vòng vây, xuống dưới đi!
Thanh âm lạnh như băng của Long Hoàng truyền đến.
Am! Điền Sư Trung và nguyên thần Như Lai Phật Tổ bị ném mạnh xuống.
- Là Đại Nhật Như Lai Thân Công, Tử Bất Phàm, công pháp ngươi cho ta có vấn đề, đã bị Long Hoàng động tay động chân. Luyện thần công này cũng xem như luyện cấm chế của Long Hoàng vào cơ thể, luyện nhập nguyên thần? Không, Tử Bất Phàm, ngươi hại chết ta, không... !
Điền Sư Trung bi phẫn quát lên.
Còn tưởng rằng chiếm được công pháp hỏa hệ cao nhất Phật môn, nhưng ai có thể nghĩ đến là một cạm bẫy.
- Điền Sư Trung, ngươi trách Tử Bất Phàm làm gì? Lúc trước Long Ô cũng không định cho ngươi công pháp, là ngươi buộc người ta cho ngươi công pháp, ngươi trách sai người rồi!
Vương Khả nói.
Điền Sư Trung: “... ! ?
Vương Khả ngươi có bệnh sao, ta oán giận ai, liên quan gì đến ngươi, cần ngươi lắm miệng sao?
Long Hoàng sắp thoát khỏi vòng vây! Tử Bất Phàm cũng gặp phải tai nạn.
Điền Sư Trung năm đó bức bách Long Ô, được Đại Nhật Như Lai Thần Công, cũng bị Long Hoàng động tay động chân, lúc này giống với Tử Bất Phàm.
“Rác rắc rắc rắc!" Kết giới chỗ ba người không ngừng xuất hiện vết nứt, mắt thấy sẽ bị long tu kéo hoàn toàn vào vực sâu.
Tà ma bốn phía đến đây không ít, nhưng trước khí tức cường đại của Long Hoàng cũng không dám tiến lên.
Lúc này, về mặt Vương Khả thật lo lắng, quay đầu nhìn nguyên thần Trương Thiên Sư ngồi trên bổ thiên thạch không xa.
- Trương Thiên Sư, Long Hoàng sắp thoát khỏi vây khốn rồi, ngươi ngồi ở đây lâu như vậy, không phải phụ trách trấn áp Long Hoàng sao? Vì sao không có chút động tĩnh nào?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Vương Khả, không phải ngươi nói, gia gia sẽ không phản ứng, đây chỉ là nguyên thần của gia gia thôi sao?
Trương Thần Hư lên tiếng.
Đến lúc này, nguyên thần Trương Thiên Sư bỗng nhiên run lên, giống như bị Vương Khả dọa kinh ngạc.
AI Nguyên thần Trương Thiên Sư ngáp một cái.
- Nguyên thần Trương Thiên Sư này lúc trước không phản ứng chúng ta là vì đang ngủ sao? Nguyên thần còn có thể ngủ?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
Chợt nhìn thấy nguyên thần Trương Thiên Sư chậm rãi đứng dậy, bỗng nhiên nhìn mọi người trước mặt:
- Ai đánh thức ta dậy!
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư yên lặng lui về sau, khiến Vương Khả bại lộ.
- Là ngươi! Ngươi là ai?
Nguyên thần Trương Thiên Sư trừng mắt nói.
- Ách, ngươi có tư duy hay không? Có thể đối thoại với ta? Chẳng lẽ ta đã đoán đúng rồi, Trương Thiên Sư không chết, hoặc ngươi là quỷ hồn của Trương Thiên Sư?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
Trương Thiên Sư: “... !"
Quay đầu, Trương Thiên Sư không để ý Vương Khả, nhìn về phía Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo.
- Gia gia, con là cháu ngoan của người. Trương gia chúng ta hiện tại quá thảm, vừa rồi con còn đốt nhiều vàng mã cho người, gia gia, cầu người ban thưởng cho con bảo tàng!
Trương Chính Đạo lập tức quỳ xuống.
- Gia gia! Trương Thần Hư cũng cung kính bái lạy.
Trương Thiên Sư nhìn hai đứa cháu.
- Gừ, lão tạp mao, một chút nguyên thần cũng muốn trấn áp ta?
Chờ ta ra ngoài, ta diệt bộ tộc Trương thị ngươi!
Phía dưới vực sâu truyền đến tiếng rống giận dữ tợn của Long Hoàng.
- Trương Thiên Sư, ngươi nghe thấy rồi chứ, Long Hoàng muốn giết cháu ngươi! Ngươi không quản sao?
Vương Khả thúc giục.
Trương Thiên Sư cúi đầu nhìn vực sâu, quay đầu nhìn hai đứa cháu.
- Dưới chân ta là bổ thiên thạch, chỉ có con cháu của ta mới có thể thúc giục, là dùng để tu bổ phong ấn. Phong ấn của Long Hoàng nếu bị phá một lỗ thủng, chỉ cần luyện bổ thiên thạch là có thể che lấp chỗ khuyết, khiến hắn bị vây khốn thêm trăm năm!
Trương Thiên Sư bình tĩnh nói.
- Gia gia, lúc trước ta vọt đến thì bị người đánh bay.
Trương Chính Đạo nói.
- Ta ngồi phía trên, ai có thể động vào? Ta không ngồi phía trên, các ngươi có thể thúc giục!
Nguyên thần Trương Thiên Sư nói.
“Ách!” Thần sắc Trương Chính Đạo cổ quái nói.
- Gia gia, ngươi để chúng ta dùng bổ thiên thạch tu bổ phong ấn dưới vực sâu?
Thần sắc Trương Thần Hư khẽ động.
- Gia gia, bổ thiên thạch thật quý giá, dùng phong ấn Long Hoàng thật lãng phí. Tiền của Trương gia dựa vào cái gì phải vứt vào nước trôi! Nếu không, giữ lại để bán lấy tiền thì sao?
Nguyên thần Trương Thiên Sư dò xét bổ thiên thạch.
- Bổ thiên thạch là dùng để tu bổ phong ấn, sao có thể không dùng nó. Chỗ ta có để lại một phần bảo vật trân quý nhất. Hai người các ngươi đang thúc giục bổ thiên thạch phong ấn Long Hoàng. Ai ra lực nhiều, bảo vật trân quý nhất của ta sẽ cho người đó!
Nguyên thần Trương Thiên Sư nói.
Bang!
Trương Chính Đạo nhào lên bổ thiên thạch, đồng thời toàn bộ lực lượng tiến vào thiên thạch, chợt nhìn thấy trên bổ thiên thạch hiện lên quang mang ngũ sắc, rất nhanh được thúc giục.