Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1109 - Chương 1109: Phong Ấn Long Hoàng Lần Nữa

Chương 1109: Phong ấn Long Hoàng lần nữa

Chu Hồng Y và Hỏa Long Nguyên Thần kết hợp, thống khổ rút ra khỏi long tu.

Trong hai kim ô, Tử Bất Phàm và Điền Sư Trung huyết nhục mơ hồ đều từ từ sống lại từ trong tịch diệt.

Hai nguyên thần Như Lai Phật Tổ bị long tu xuyên qua, lực lượng phật tính không ngừng bị nguyên thần tiểu Như Lai Phật Tổ mới sinh hấp thu, đồng thời, trong phật luân ở đỉnh đầu tiểu Phật tổ không ngừng hấp thu Nam Minh Li Hỏa, Canh Kim Chỉ Hỏa vào trong tiểu phật luân.

- Tử Bất Phàm, dừng tay!

Điền Sư Trung gầm lên.

Lúc này ai cũng không quản được ai, mặc dù phía trên có mấy vạn đệ tử Ma giáo, nhưng không ai dám tiến vào vực sâu.

- Đến lúc nào rồi, ngươi còn nhớ thương Canh Kim Chỉ Hỏa? Hừi Tử Bất Phàm cười lạnh nói.

Rầm rầm!

Nhất thời, kết giới phía dưới mọi người xuất hiện hiện tưởng sụp đổ, tất cả mọi người giống như sắp ngã xuống.

- Không!

Điền Sư Trung cả kinh kêu lên.

- Chu Hồng Y, chàng khỏe lại chưa?

Tử Bất Phàm quát.

“Gừ!" Hỏa Long Nguyên Thần rống to.

Âm!

Trong nháy mắt, Hỏa Long Nguyên Thần được Chu Hồng Y dung hợp, giãy ra khỏi long tu, nháy mắt phóng thẳng lên trời.

- Tử Bất Phàm!

Chu Hồng Y lo lắng nói.

- Nam mô a di đà phật!

Nhìn thấy pháp tượng Tiểu Phật Tổ oanh kích ra khỏi thân thể hai pháp tượng Đại Phật Tổ, Tử Bất Phàm cũng lao ra khỏi thân thể kim ô khô quắt.

Bang!

Nguyên thần Tiểu Phật Tổ bay ầm ầm lên trời, bay ra khỏi cửa vực sâu.

- Không, mau, mau lên!

Điền Sư Trung gầm lên giận dữ.

Am! Nhất thời, Điền Sư Trung cũng hoàn toàn thoát ra khỏi thân thể kim ô. Nhưng, bởi vì không làm ra thân thể hoàn toàn như Tử Bất Phàm, huyết nhục một đôi chân của Điền Sư Trung vẫn còn mơ hồ, giống như chưa mọc ra.

Đi ra khỏi vây khốn nhưng toàn bộ những gì của mình đã không còn.

Bang!

Long tu kéo mạnh, hai thi thể kim ô khô quắt, hai pháp tượng Phật Tổ khô quắt, nhất thời rơi xuống vực sâu.

“Gừt Trong vực sâu truyền đến tiếng gầm phẫn nộ của Long Hoàng.

- Đánh!

Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư hét lớn.

Bổ thiên thạch cũng lớn lên, hoàn toàn ngăn chặn cửa động.

- Lão tạp mao, ta muốn tiêu diệt bộ tộc Trương thị của ngươi, gừ!

Âm!

Bổ thiên thạch che kín cửa động.

Rốt cục, Long Hoàng giải trừ nguy cơ.

- Trương Thiên Sư, cứu ta, ta là Điền Sư Trung Đạo môn, là ta! Để ta tiến vào lĩnh vực thiên sư của ngươi, Trương Thiên Sư?

Trương Thiên Sư không để ý đến Điền Sư Trung, nhưng Điền Sư Trung đã bay đến phụ cận, còn tưởng rằng sẽ bị ngã xuống, không ngờ đại kết giới không hề ngăn cản, mặc cho Điền Sư Trung ngã xuống.

- Đa tạ Trương Thiên Sư thả ta vào!

Điền Sư Trung kinh hỉ nói.

- Ngươi cảm tạ gia gia ta làm gì? Lĩnh vực thiên sư của gia gia vốn không ngăn cản đệ tử chính đạo, chỉ ngăn trở đệ tử ma đạo mà thôi!

Trương Chính Đạo nói.

Điền Sư Trung: *... !

- Khụ khụ, Trương Thiên Sư, bên ngoài đều là tà ma, mong Trương Thiên Sư ra tay diệt ma!

Điền Sư Trung ho ra máu.

Trương Thiên Sư không để ý mà nhìn hai đứa cháu.

- Gia gia, chúng con đã tu bổ xong phong ấn của người, hiện tại, có thể cho chúng con tài bảo rồi chứ? Không, đã nên cho chúng con phần thưởng!

Trương Chính Đạo kích động nói - Gia gia! Trương Thần Hư cũng kích động bước đến.

Trương Thiên Sư đặt hai tay lên đầu hai đứa cháu, giống như kiểm tra thân thể hai người, trong lúc nhất thời, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đều chờ mong không nhúc nhích.

Lúc này, ngoại giới.

Vương Khả vừa mới nhảy ra khỏi vực sâu.

- Giáo chủ, Chu Hồng Y, các ngươi không sao chứ?

Vương Khả nhất thời xông lên trước.

- Khụ khụ khụ, thật đúng là nguy hiểm, thiếu chút nữa, chúng ta đã ngã xuống! Phốc!

Chu Hồng Y ói ra máu, suy yếu nói.

- Lão Chu, ngươi thúc giục Hỏa Long Nguyên Thần, bản thể sao lại hộc máu?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Ta không sai, chỉ là chút nội thương, không đáng là gì!

Chu Hồng Y lau vết máu trên miệng.

- Tử Bất Phàm, ngươi sao rồi?

Chu Hồng Y nhìn Tử Bất Phàm.

Nguyên thần Tiểu Phật Tổ đã trở về trong cơ thể Tử Bất Phàm.

- Khụ khu, ta hiện tại sao? Không còn quá nhiều khí lực! Nhưng, Điền Sư Trung còn thảm hại hơn ta, ha ha ha ha, đám đà chủ Ma giáo, mau giết Điền Sư Trung cho ta!

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

- Dại Lập tức, vô số tà ma hướng đến lĩnh vực thiên sư cách đó không xa.

- Vô ích, lĩnh vực thiên sư ngăn cản đệ tử Ma giáo, chỉ cho đệ tử chính đạo đi vào!

Vương Khả nói.

ầm ầm ầm!

Quả nhiên, một đám đệ tử Ma giáo bị lĩnh vực thiên sư cản lại.

- Vậy ngươi làm sao đi vào?

Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Vương Khả.

~ Ta? Ta đặc thù mà! Ta và Trương Thiên Sư tán gẫu hợp cạ, hắn cho ta đặc quyền!

Vương Khả nói.

Tử Bất Phàm: “... !

Trong lĩnh vực thiên sư ở dưới hố to, Điền Sư Trung tức đến thở dốc, nhìn thấy vô số tà ma bị đánh bay, cũng thầm thở phào.

Mình hiện giờ đang suy yếu, nhiều tà ma như vậy, mình có thể kháng cự không nổi, cũng may là có lĩnh vực thiên sư.

- Giáo chủ, ngươi không sao là tốt rồi. Lão Chu, ngươi cũng phòng bị chút đi, để phòng Long Huyết trở về!

Vương Khả nói.

- Vương Khả, chỉ ngươi lắm miệng!

Một tiếng quát lớn truyền từ trong chướng hải cách đó không xa.

Long Huyết lúc trước nổ tung lại lần nữa hội tụ thành huyết hải, đánh tới.

- Vương Khả, ngươi miệng quạ đen, mẹ nó, con sóng này chưa an ổn, cơn sóng khác lại đánh tới!

Chu Hồng Y buồn bực nói.

Gừi Chu Hồng Y thúc giục Hỏa Long Nguyên Thần, nháy mắt nhắm về phía Long Huyết đang chạy nhanh đến.

Âm!

Đại chiến song phương khơi dậy.

- Giáo chủ, ngươi không cần nhìn nữa, cho dù Chu Hồng Y đã bị thương, nhưng tự bảo vệ mình cũng không thành vấn đề!

Vương Khả an ủi.

Tử Bất Phàm gật đầu.

- Tất cả đà chủ Ma giáo, các ngươi không vào được, đừng gắng sức nữa, còn không đến che chở giáo chủ trở về Ma Long Đảo!

Vương Khả quát lên.

- Dại Vô số tà ma rất nhanh vọt đến.

Tử Bất Phàm nhìn Vương Khả, thở sâu:

- Vương Khả, hôm nay, đa tạ ngươi!

- Cảm tạ ta? Cảm tạ mang theo Trương Chính Đạo đi lĩnh vực thiên sư, thúc giục bổ thiên thạch chặn lại cửa ra của Long Hoàng? A, giáo chủ, vậy ngươi muốn thưởng cho ta ra sao?

Hai mắt Vương Khả sáng lên.

Tử Bất Phàm trợn trắng mắt, ôm ngực ho khan:

Bình Luận (0)
Comment