Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1113 - Chương 1114: Cái Chết Của Hoàng Hữu Tiên

Chương 1114: Cái chết của Hoàng Hữu Tiên

Nhưng tất cả mọi người biết thì đã muộn rồi, hết thảy đều đã muộn, một chưởng kia đập lên đầu, đừng nói Vương Khả chỉ có tu vi Kim Đan Cảnh, cho dù là Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong, vậy cũng chỉ có thể chết không thể nghi ngờ. Vương Khả sẽ chết như vậy.

Trong kiếp vân, Trương Lý nhi vượt qua một kiếp cuối cùng, khi cúi đầu, vừa lúc nhìn thấy Vương Khả si tình nhìn mình, Hoàng Hữu Tiên lại ở phía sau Vương Khả đánh lén.

- Vương Khả, ư... !

Trương Lý nhi bỗng nhiên bi phẫn thét dài.

Am! Một tiếng nổ, lôi vân không trung ầm ầm nổ tung. Trương Lý nhi hưng phấn vượt qua tất cả thiên kiếp. Nhưng, Trương Lý nhi lúc này hoàn toàn không vui vẻ chút nào, mà mang theo một nỗi bi phẫn đầy hoảng sợ phóng thẳng xuống.

- Hoàng Hữu Tiên, ta phải lấy mạng ngươi! UI Kim phượng hoàng rít gào dữ tợn.

Am! Tất cả mọi người đánh về phía Vương Khả, muốn cứu Vương Khả, nhưng ai cũng không nhanh hơn kim phượng hoàng, tốc độ nhanh đến mức chỉ trong chớp mắt đã đáp xuống.

- Cái gì?

Hoàng Hữu Tiên cảm thấy sát khí tứ phương, nhất thời biến sắc ngẩng đầu nhìn trời.

Hai lợi trảo phượng hoàng thật lớn hướng đến Hoàng Hữu Tiên.

- Đừng!

Hoàng Hữu Tiên hoảng sợ quát lên.

AI Hoàng Hữu Tiên ở không trung bị lợi trảo phượng hoàng xé làm hai, máu tươi tung toé.

Mọi người bay đến đều biến sắc, một đám lộ ra vẻ hoảng sợ.

Hoàng Hữu Tiên sao, cho dù lúc trước nguyên thần từng tự bạo, nhưng cũng là uy lực của Nguyên Thần Cảnh tầng thứ nhất, đó là Nguyên Thần Cảnh, nhưng ở trước mặt kim phượng hoàng, trực tiếp bị xé nát?

Đã chết rồi?

Một đại lão Nguyên Thần Cảnh lại chết như vậy? Kim phượng hoàng này khủng bố ra sao.

- Vì sao muốn giết Vương Khả, vì sao muốn giết Vương Khả? Ta giết ngươi, Hoàng Hữu Tiên, ta muốn mạng ngươi!

Kim phượng hoàng bi rống vang vọng bốn phương tám hướng.

Tử Bất Phàm, đệ tử Ma giáo đều lộ ra vẻ mặt phức tạp. Hoàng Hữu Tiên bị xé nát, lại còn bị kim phượng hoàng xé thành mảnh nhỏ, cho dù là thần tiên hạ phàm cũng cứu không nổi!

Kim phượng hoàng ra sức xé xác Hoàng Hữu Tiên, trong nháy mắt chảy ra hai hàng nước mắt đau khổ. Mình vừa tiếp nhận Vương Khả, Vương Khả lại chết, vì sao lại như vậy, không... !

- Lý nhi, được rồi, vì người như Hoàng Hữu Tiên phát hỏa như vậy thật không đáng. Chết là được rồi, đừng phanh thây như vậy, còn nhiều người như vậy nhìn, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của nàng!

Một tiếng nói đột ngột truyền đến từ trong bụi mù.

“Ách!” Kim phượng hoàng chợt ngừng bi thương, cúi đầu kinh ngạc nhìn thấy bóng hình một người hiện ra trong bụi mù.

Không chỉ có Trương Lý nhi, giờ phút này, Trương Chính Đạo, Tử Bất Phàm, vô số đệ tử Ma giáo đều nhìn theo thanh âm phát ra.

Thấy rõ người đang mở miệng, tất cả mọi người mở to hai mắt, hít ngụm khí lạnh.

- Vương, Vương, Vương Khả? Ngươi vậy mà không chết?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Miệng quạ đen nhà ngươi, ta vì sao phải chết? Hoàng Hữu Tiên điên khùng này, đã sớm nói với hắn, hắn đánh không lại ta, đừng đến giết ta, mẹ nó, còn làm tóc ta rối tung! Ta không cần hình tượng sao! Chết đáng lắm!

Vương Khả trừng mắt nói.

Tử Bất Phàm: “... !"

Đệ tử Ma giáo: “... !

Bên trong đại sảnh mộ huyệt của Ma Thập Bát.

Vô số chuột thi quỷ đánh về phía Điền Sư Trung. Nếu ở thời kỳ đỉnh phong, một hơi thở của Điền Sư Trung đã có thể nghiền áp, khiến tất cả chuộc thi quỷ chết đi. Nhưng hiện tại, hắn đã suy yếu đến cực điểm, làm sao có thể ngăn cản? Đột nhiên bị vô số chuột thi quỷ gặm cắn, tưởng như sẽ táng thân ở nơi này.

- Sư huynh, mau nghĩ biện pháp, ngươi có pháp bảo gì thì lấy ra dùng đi!

Ô Hữu Đạo lo lắng gào thét.

- Sư bá, con cùng Tiểu Hắc sắp không xong rồi!

Bạch trưởng lão cũng lo lắng nói.

Vẻ mặt Điền Sư Trung dữ tợn:

- Hiện tại ta trọng thương, không thể vận dụng lực lượng quá lớn. Hiện tại ta muốn ra ngoài, chỉ có một biện pháp!

- Biện pháp gì?

Ô Hữu Đạo kinh hỉ nói.

- Mượn dùng nguyên anh và đan điền của các ngươi một chút!

Điền Sư Trung nói.

- Mượn nguyên anh của chúng ta?

Bạch trưởng lão khó hiểu nói.

Chỉ có Ô Hữu Đạo lộ vẻ mặt hoảng sợ:

- Sư huynh, ngươi muốn mạng của chúng ta? Ngươi muốn dùng bí pháp hiến tế kia, dùng mạng của chúng ta, đổi lấy ngươi có thể mạnh lên trong phút chốc? Thôi, sư huynh, không được!

Điền Sư Trung lộ vẻ dữ tợn:

- Yên tâm, ta sẽ giúp các ngươi báo thù, giúp các ngươi giết sạch tất cả con chuột thi quỷ, giúp các ngươi giết chết Vương Khả!

- Đừng, đừng!

Ô Hữu Đạo sợ hãi rống lên.

- AI HH 0061666 v6 v.v Mộ thất đại sảnh truyền đến tiếng kêu thảm thiết cuối cùng của Ô Hữu Đạo, hai trưởng lão Hắc Bạch. Ba người làm sao cũng không nghĩ đến, mình cuối cùng lại chết trong tay Điền Sư Trung mà mình tin tưởng nhất.

Ngoài huyệt động!

- Vương Khả, ta, ta thấy một chưởng của Hoàng Hữu Tiên đánh lên đỉnh đầu ngươi, vì sao, vì sao ngươi không sao cả?

Tử Bất Phàm trừng mắt nói.

Lúc này, Vương Khả tỏa ra một luồng khí.

Am! Luồng khí lần nữa thổi bay bụi mù, khí tức của Vương Khả tăng lên không ít.

- Kim Đan Cảnh tầng thứ chín?

Trương Chính Đạo trừng mắt kêu lên.

Sắc mặt Vương Khả vô cùng khó coi, bị Hoàng Hữu Tiên đánh lén một chưởng, còn khiến trọc chân nguyên của mình biến thành màu xám, thiếu chút nữa đã hỏa táng.

- Hoàng Hữu Tiên chết tiệt! Con mẹ nó!

Vương Khả tức giận chửi ầm lên.

Nhưng khi mọi người nhìn chằm chằm, bốn phía trở nên im ắng, mấy vạn người còn đang nhìn, Vương Khả chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nuốt nước miếng, Vương Khả cười khổ nói:

- Giáo chủ, trước kia có tiền bối, ở trong cơ thể...

- Ổ trong cơ thể ngươi ẩn giấu một loại lực lượng, lực lượng này giúp ngươi ngăn chặn một kích của Hoàng Hữu Tiên. Vừa rồi, Hoàng Hữu Tiên còn giúp ngươi giải phóng lực lượng của tiền bối lưu lại, kết quả giúp ngươi tăng tu vi?

Tử Bất Phàm cướp lời. Lý do rách nát này của ngươi đã nói bao nhiêu lần rồi? Ngươi nghĩ rằng ta rất dễ bị lừa sao?

- Ách, đúng vậy, giáo chủ vẫn là cơ trí như vậy, liếc nhìn đã hiểu rõi Vương Khả xấu hổ gật đầu.

Tử Bất Phàm trợn trắng mắt, ngươi có thể đổi cái cớ khác không?

Vô số đệ tử Ma giáo không biết, một đám vừa tỏ vẻ hâm mộ nhìn Vương Khả, vừa oán hận, sao không có tiền bối cho ta lực lượng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment