Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1112 - Chương 1113: Cái Chết Của Hoàng Hữu Tiên

Chương 1113: Cái chết của Hoàng Hữu Tiên

Trương Thiên Sư nói.

- Dại Trương Thần Hư kích động nói.

Trương Chính Đạo: “... !"

Con mẹ nó, sao ta xui xẻo như vậy! Nhưng còn may, vẫn còn một lần cơ duyên.

- Gia gia, lúc trước không phải người nói, bổ thiên thạch kia là bảo tàng lưu lại cho con sao? Bổ thiên thạch đã phong ấn Long Hoàng rồi, hiện tại người cho con cái gì?

Trương Thần Hư hiếu kỳ nói.

- Lĩnh vực thiên sư này của gia gia!

Trương Thiên Sư nói.

- Lĩnh vực thiên sư?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Sao vậy?

Trương Thiên Sư nhìn về đứa cháu lớn nhất.

- Gia gia, con có thể đổi với Trương Thần Hư không. Con muốn lĩnh vực thiên sư này, cái tiếp theo cho Trương Thần Hư đi!

Trương Chính Đạo kích động nói.

- Không được!

Trương Thiên Sư bình tĩnh nói.

Trương Chính Đạo: “... !

Gia gia đã từ chối như vậy, Trương Chính Đạo còn có thể nói gì?

Chỉ có thể tỏ ra bi phẫn và ghen tị.

Lĩnh vực thiên sư sao? Lĩnh vực của Trương Thiên Sư, mức độ trân quý là khủng bố cỡ nào?

- Trương Thần Hư, nhắm mắt ngưng thần, thu vào lĩnh vực thiên sư! Trương Thiên Sư trầm giọng nói.

- Dại Trương Thần Hư nhất thời kích động nhắm mắt lại.

Trương Thiên Sư lấy tay điểm lên mi tâm Trương Thần Hư.

Âm!

Hư không bỗng nhiên rung động, giống như có từng đợt lưu quang tỏa ra bốn phương tám hướng lĩnh vực thiên sư, rồi tiến vào trong mi tâm của Trương Thần Hư.

Lúc này, nguyên thần của Trương Thiên Sư vì giúp Trương Thần Hư luyện hóa lĩnh vực thiên sư, không ngừng truyền lực nguyên thần vào mi tâm của Trương Thần Hư. Nguyên thần của Trương Thiên Sư ngày càng mờ nhạt, giống như chậm rãi tán đi.

Trương Chính Đạo ở bên cạnh, hai mắt đỏ bừng nhìn Trương Thần Hư, trong mắt đây vẻ ghen tị và hối hận. Đây là chỗ tốt lớn cỡ nào, toàn bộ đều tiện nghi cho Trương Thần Hư, thật con mẹ nó.

Tức thì tức, Trương Chính Đạo vẫn hỗ trợ hộ pháp.

Lĩnh vực thiên sư tiến vào mi tâm của Trương Thần Hư từng chút một, mây đen trên bầu trời đột nhiên phóng đại.

ầm ầm!

Mây đen càng ngày càng dày đặc, giống như thiên kiếp đang không ngừng mạnh lên.

- Trương Thiên Sư, ngươi có thể chờ một chút không, kiếp huyền quan của Lý nhi nhà ta vẫn còn chưa chấm dứt, các ngươi thu lại lĩnh vực thiên sư này, kiếp huyền quan của Lý nhi sẽ mạnh lên, ngươi không thể có cháu trai thì quên cháu gái! Ngươi đây là trọng nam khinh nữ, nàng còn đang độ kiếp đó!

Vương Khả trừng mắt kêu lên.

Nhưng lúc này, nguyên thần của Trương Thiên Sư ngày càng trong suốt, lực lượng cuồn cuộn tiến vào cơ thể Trương Thần Hư, căn bản không thể dừng được.

- Vương Khả, không sao, có Canh Kim Chi Hỏa chàng cho, còn có đan hỏa lúc trước cho ta, ta cảm giác, kiếp huyền quan nho nhỏ này không đáng là gì. Như vậy cũng tốt, ta có thể nhanh chóng phá quan hơn!

Trương Lý nhi kêu lên.

- Thật không?

Vương Khả sửng sốt.

Nếu Trương Lý nhi đã nói vậy, Vương Khả cũng không để ý nữa.

Gừi Trong lôi vân, đột nhiên trào ra thiên lôi hình rồng rít gào phóng đến Trương Lý nhi.

Kén tằm bao vây Trương Lý nhi bùng cháy, trong kén tằm bỗng nhiên lao ra con chim khổng lồ, một con phượng hoàng kim quang xán lạn, ngọn lửa ngập trời.

“U?

Phượng hoàng ngửa cổ lên trời hét dài, phóng thẳng lên lôi long trên bầu trời.

^ Am! Xông kích thật mạnh, nổ tung lôi long, một hơi thở Nguyên Thần Cảnh khủng bố bùng nổ, khiến Vương Khả mở to hai mắt nhìn.

- Nàng, Dao Trì Thần Công thật có thể biến người thành phượng hoàng?

Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.

Phương hoàng vừa xuất hiện, kinh diễm tứ phương. Lôi long nổ tung khiến tất cả mọi người rung động.

Trên không trung, kiếp vân nổi lên, một luồng uy lực mạnh hơn áp xuống.

- Đây là trận thiên kiếp cuối cùng, Lý nhi cẩn thận, Ma Tôn lúc trước cũng vậy, một đạo thiên kiếp cuối cùng phi thường cường đại, ngay cả Ma Tôn cũng không thể vượt qua, nàng cẩn thận!

Vương Khả lo lắng nói.

“UU Phương hoàng ngửa đầu lên trời rống lớn, trong mắt hiện lên vẻ kiên định, lập tức giang cánh, bay lên tận trời.

- Lý nhi, nàng làm gì vậy?

Vương Khả kinh ngạc kêu lên.

Âm!

Phượng hoàng bay thẳng lên trời, nháy mắt nhảy vào trong kiếp vân.

“Rầm!” «ầm ầm!

Trong kiếp vân, tiếng sấm, tiếng rồng gầm, tiếng phượng kêu vang vọng thiên địa, một vùng trời nổ vang hàng vạn hàng nghìn lôi quang.

- Trương Lý nhi muốn độ trận thiên kiếp cuối cùng trong kiếp vân? Nàng tự tin như thế?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

Vương Khả không có tâm tư nói gì, chỉ xiết chặt nắm đấm, khẩn trương nhìn không trung.

Đó đã không còn là Trương Lý nhi lúc trước, đó đã là bạn gái mình, nhất định phải vượt qua, mình không thể vừa hết ế lại trở thành kẻ độc thân như cũ! Kích thích như thế qua từng ngày, ta chịu không nổi!

Không trung nổ vang bốn phía, bên dưới, lĩnh vực thiên sư cũng hoàn toàn tiến vào trong mi tâm của Trương Thần Hư. Nguyên thần của Trương Thiên Sư cũng hao tổn hết tất cả năng lượng, hoàn toàn tan thành mây khói.

Vù vù! !

Trương Thần Hư run lên, thu vào toàn bộ lĩnh vực thiên sư, lập tức nhắm mắt nhập định.

Trương Chính Đạo bảo hộ bên cạnh.

Tất cả mọi vật trong lĩnh vực thiên sư đột nhiên hóa thành tro bụi, tan thành mây khói. Suối nhỏ tan thành mây khói, núi giả tan thành mây khói.

Khi tòa núi giả tan thành mây khói, trong tòa núi giả kia bỗng nhiên lao ra một thân ảnh. Thân ảnh kia không phải Hoàng Hữu Tiên thì còn có thể là ai?

Hoàng Hữu Tiên bởi vì quấy rầy Trương Thiên Sư, bị Trương Thiên Sư phong ấn trong tòa núi giả. Lúc này, lĩnh vực thiên sư đã bị thu hồi, nguyên thần Trương Thiên Sư hoàn toàn tiêu tán, phong ấn của tòa núi giả kia cũng không còn.

Tuy Hoàng Hữu Tiên bị phong ấn, nhưng trong khoảng thời gian này vẫn có thể nghe thanh âm bên ngoài.

Trong nháy mắt thoát khỏi vây khốn, Hoàng Hữu Tiên không chút do dự, đánh về phía Vương Khả đưa lưng về phía mình.

- Vương Khả, nhận lấy cái chết!

Hoàng Hữu Tiên dữ tợn hét lớn.

Vương Khả đang khẩn trương nhìn Trương Lý nhi trên trời cao, nào còn chú ý đến bốn phía? Khi Hoàng Hữu Tiên đánh một chưởng lên đỉnh đầu Vương Khả, Vương Khả mới phản ứng lại, nhưng tất cả đã quá muộn.

^ Am! Một tiếng nổ, vang vọng tứ phương, tất cả mọi người nhìn qua, chỗ Vương Khả bụi mù tận trời, Vương Khả bị Hoàng Hữu Tiên đập lên đầu.

- Vương Khả!

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Vương Khả!

Tử Bất Phàm cũng kinh hô.

- Vương Đường chủ!

Vô số đệ tử Ma giáo nhanh chóng đánh tới.

Bình Luận (0)
Comment