Một đám người áo xanh không ngừng khuyên ngăn, khiến sắc mặt Trương Đông Lai khó coi, các ngươi rốt cuộc theo phe nào?
Vương Khả, Tử Bất Phàm cách đó không xa cũng mở to mắt nhìn.
Mấy năm nay Ma Tôn đi ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn? Còn làm Hắc Liên Thánh Sứ gì đó? Khoa trương như vậy sao? Ở bên ngoài giết chóc không ngừng, khiến đám người ngoài Trương Đông Lai đều bị dọa không dám nhúc nhích?
- Cha, tỷ tỷ ngất rồi!
Trương Thần Hư kêu lên.
Trương Đông Lai buồn bực nhìn đám người phía sau, cuối cùng nhìn nhìn Ma Tôn:
- Hừ, được rồi, hôm nay xem như xong rồi!
Ma Tôn cũng không nói chuyện, chỉ đạp lên không trung, lạnh lùng nhìn Trương Đông Lai.
Trương Đông Lai vẫy tay, một đám người áo xanh dọn dẹp hai thi thể trên mặt đất, bay lên trời.
- Vương Khả, ngươi nhớ kỹ, ngươi và tiểu nữ ta vĩnh viễn không có khả năng! Trương gia, Vương gia thù hận nhiều thế hệ, chết tâm này đi, hừ!
Trương Đông Lai hừ lạnh.
Trương Đông Lai dẫn theo mọi người rời khỏi Lang Tiên Trấn.
Mặc dù Vương Khả muốn ngăn cản, nhưng Trương Lý nhi được phụ thân dẫn đi cũng xem như an toàn. Hơn nữa nàng vừa nháy mắt với mình là có ý gì? Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư cũng đi cùng, Vương Khả chỉ có thể chờ đợi, chờ sau này hỏi trương Chính Đạo.
- Ma Tôn vạn tuế!
- Ma Tôn vô địch!
- Thái Âm Ma giáo, bách chiến bách thắng. Ma Tôn của giáo, văn thành võ đức, thiên thu muôn đời, thống nhất thiên hạ!
Cũng không biết ai là người đầu tiên hô khẩu hiệu nịnh bợ của Vương Khả, nhất thời mọi người hô lên, vang vọng cả Lang Tiên Trấn. Rất kích động, Ma Tôn lợi hại như vậy, chỉ cần có hắn, vô luận là ai, đều chỉ có thể chạy cụp đuôi! Tiếng hô lúc này đến từ hoan hô của cả đám đệ tử Ma giáo.
Ma Tôn đứng trên cao, lạnh lùng nhìn đám người Trương Đông Lai rời đi, sau đó nhìn vực sâu.
- Bổ thiên thạch? Hừ, Trương Thiên Sư đã sớm có chuẩn bị rồi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Ma Tôn chậm rãi bước đến trước mặt Vương Khả và Tử Bất Phàm.
- Ma Tôn, lúc trước người không phải đã... !
Tử Bất Phàm khó tin nói.
- Năm đó giả chết chỉ vì mê hoặc đám người tính kế ta, đám người kia vốn chuẩn bị thiên la địa võng! Chuẩn bị để ta dựa theo quy củ của bọn họ an bài!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Đám người kia hiện tại thế nào rồi?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Đã trở thành đống xương khô!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Ma Tôn nhìn Tử Bất Phàm, vươn tay:
- Thái Âm quyền trượng cho ta!
Sắc mặt Tử Bất Phàm ngờ vực, nhưng vẫn rất nhanh gật đầu giao ra quyền trượng Lôi Âm của mình!
Quyền trượng Lôi Âm dừng trong tay Ma Tôn. Sau khi Ma Tôn cầm, nhẹ nhàng chấn động.
ầm ầm ầm!
Phía trên quyền trượng Lôi Âm chợt xuất hiện vô số vết nứt, từng tầng kim loại mở tung, phía dưới lớp kim loại là đầy ký hiệu quỷ dị - Đây là... ?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
- Cấm chế Long Hoàng để lại, thứ này, Long Hoàng chưa dùng đến, lần sau đối phó ngươi, nói không chừng!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Long Hoàng thật không lộ chút sơ hở, đây là ban thưởng của Long Hoàng cho ta, vậy mà... !
Tử Bất Phàm kinh sợ nói.
Bang!
Ma Tôn lần nữa chấn động. Quyền trượng Lôi Âm nổ tung trong nháy mắt, phía trên đánh xuống mấy trận lôi điện hoàn.
- Quyền trượng Lôi Âm chỉ có ba lôi điện hoàn có thể dùng. Về sau ngươi vẫn là dùng chúng nó đi, tiếp tục hóa thành Thiểm Điện Thần Tiên, hiệu quả không kém hơn quyền trượng Lôi Âm!
- Dạ, đa tạ Ma Tôn!
Tử Bất Phàm tiếp nhận lôi điện hoàn.
Lúc này, chướng hải phía xa nổ vang.
Âm!
Sau tiếng nổ, một con hỏa long bay ngược lại, hỏa long bao vây Chu Hồng Y, nháy mắt dừng trước mặt Tử Bất Phàm.
- Tử Bất Phàm, đi mau đi, vừa rồi ta chỉ hơi choáng, thiếu chút nữa... A, ngươi, ngươi, ngươi... !
Chu Hồng Y hiển nhiên thấy được Ma Tôn, cả kinh kêu lên.
- Là Ma Tôn!
Tử Bất Phàm lập tức nói.
Chu Hồng Y biến sắc, hiển nhiên cũng không nghĩ rằng Ma Tôn còn sống, nhưng theo bản năng, Chu Hồng Y vẫn cung kính cúi đầu:
- Bái kiến Ma Tôn!
Ma Tôn nhìn Hỏa Long Nguyên Thần bên cạnh Chu Hồng Y!
- Hỏa Long Nguyên Thần này, ngươi vẫn chiếm được rồi. Năm đó không nói cho ngươi là vì lo lắng thể chất ngục hỏa của ngươi.
Đáng tiếc, ngươi vẫn luyện vào trong cơ thể!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ma Tôn biết sao?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
Ma Tôn không để ý, lần nữa nhìn chướng hải.
- Ha ha ha, Chu Hồng Y, ta xem ngươi chạy trốn đến đâu. Ngươi không phải muốn nấu khô huyết hải của ta sao? Đến đây đi! Đến đi! Ha ha ha ha!
Phía trên chướng hải truyền đến thanh âm vênh váo của Long Huyết.
Nhìn thấy huyết hải đến bờ càng lúc càng gần, phía trên biển máu, Long Huyết từ trên cao nhìn xuống, giống như nắm chắc phần thắng.
- Hôm nay, Tử Bất Phàm bị thương nặng, ta muốn hai người các ngươi trở thành phân thân của ta!
Long Huyết điên cuồng nói.
Nhưng lúc này, mọi người trên bờ biển lại trở nên an tĩnh, mọi người trừng mắt nhìn Long Huyết, không còn ai sợ hãi.
Ma Tôn chính là trụ cột của đệ tử Ma Giáo, có Ma Tôn, tất cả mọi người đều không sợ hãi.
Ma Tôn đứng phía trước, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Vương Khả đứng phía sau, cùng Ma Tôn nhìn Long Huyết.
Long Huyết cũng phát hiện có gì không đúng, tất cả đệ tử Ma giáo vì sao đều đứng phía sau một người áo đen mang mặt nạ ác quỷ? Ngay cả Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y đều lộ ra thần thái kính cẩn? Đây, đây là ai?
Bên cạnh chướng hải!
Tất cả đệ tử Ma giáo cung kính đứng phía sau Ma Tôn, đối mặt với với Long Huyết gào thét trong huyết hải, không còn ai sợ hãi nữa! Ma Tôn ở đây, vạn người Ma giáo một lòng.
Long Huyết đạp sóng đến, đứng trên huyết hải, nhìn chằm chằm người áo đen mang mặt nạ. Long Huyết đã đoán được hắn là ai.
- Ma Tôn?
Long Huyết hí mắt nhìn Ma Tôn.
- Long Huyết? Ngươi vẫn là bộ dáng cũ, bản lĩnh không lớn, lại tự phụ vô biên!
Ma Tôn bình tĩnh nói.
- Ha ha ha, tiểu quỷ, ngươi là tiểu quỷ kia? Long Hoàng tổng cộng có bốn Tiên Thiên Ma Chủng, ma chủng của ngươi là đặc thù nhất. Trước ngươi bao nhiêu đứa nhỏ ghép đôi đều thất bại. Kết quả, lại thành công trên người ngươi. Đứa nhỏ lôi thôi năm đó có tư cách gì quở trách ta? Ma Tôn? Ha ha ha ha ha ha, Long Ô nàng là úng não rồi sao, tìm về trí nhớ lúc trước rồi còn bái lạy ngươi?