Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1117 - Chương 1118: Bá Đạo Trở Về

Chương 1118: Bá đạo trở về

Là chiêu thức đầu ngón tay phóng kích quang? Quen thuộc như thế.

Một thân áo đen quen thuộc, lộ ra mặt nạ ác quỷ.

- Ma, Ma, Ma Tôn?

Vương Khả kinh ngạc kêu lên.

- Ma Tôn còn chưa chết? Là Ma Tôn.

Vô số đệ tử Ma giáo run rẩy.

- Ma Tôn?

Tử Bất Phàm không thể tin nói.

Nam tử Hắc Diện vừa rồi kiêu ngạo bao nhiêu, ra lệnh một tiếng, an bài thuộc hạ áp chế tất cả đệ tử Ma giáo xung quanh, phản bác Trương Đông Lai, trút giận cho sư đệ Điền Sư Trung. Khí tức bá đạo tỏa ra chỉ mạnh mà không kém hơn Điền Sư Trung.

Nhưng trước mặt người áo đen mới đến lại không phải địch thủ của một ngón tay? Một ngón tay đặt mi tâm, một ngón tay diệt nguyên thần!

Sức chiến đấu khủng bố như vậy, Điền Sư Trung bị dọa run rẩy, nhất thời không dám kêu gào nữa, nhưng khẩn trương nhìn hai người bên người:

- Bảo hộ ta!

- Ma Tôn? Ma Tôn không phải đã chết khi độ kiếp rồi sao? Còn sống?

Trương Thần Hư kinh ngạc nói.

- Ma Tôn ở Kim Anh Cảnh có thể xé xác Nguyên Anh Cảnh! Ở Nguyên Anh Cảnh đã lực áp toàn Thập Vạn Đại Sơn, không có kẻ địch, có lẽ còn kháng cự được với Nguyên Thần Cảnh! Nguyên Thần Cảnh này, một chiêu diệt sát Nguyên Thần Cảnh khác, đây, đây, đây không phải Ma Tôn thì có thể là ai? Mặt nạ này, ở Thập Vạn Đại Sơn, ngoài Ma Tôn, ai dám đeo?

Trương Chính Đạo run rẩy nói.

Giờ phút này, đám đệ tử Ma giáo nhìn thấy Ma Tôn, đều trở nên phấn khởi.

- Bái kiến Ma Tôn!

Tất cả đệ tử Ma giáo đều bái lạy.

Tuy rằng mấy năm nay Ma giáo đã xảy ra nhiều biến cố, giáo chủ đã đổi hai người, thậm chí Tử Bất Phàm còn là người khai sáng Thái Âm Ma Giáo. Nhưng hình tượng của ai ở Ma Giáo khắc sâu nhất, không hề nghi ngờ chính là Ma Tôn! Ma Tôn tại vị hơn trăm năm, hơn trăm năm này, một người gánh vác giang sơn Ma giáo, thần chắn giết thần, phật chắn giết phật. Đệ tử chính đạo nào có ai đám làm càn trước mặt Ma Tôn?

Một ngày Ma Tôn còn tại, đám đệ tử chính đạo nào dám chia năm xẻ bảy? Ngươi xem chính đạo hiện tại công kích nhau, loạn thành một đoàn. Nhưng thời điểm Ma Tôn còn tại, bọn họ dám sao? Một đám bị dọa như rùa đen rút đầu, chỉ dám tụ hợp thành đám đông mới có tự tin đối kháng Ma giáo.

Hiện tại, Ma Tôn còn sống? Tất cả đệ tử Ma giáo đều kích động vạn phần.

- Vương Khả, Tử Bất Phàm, xem như chưa khiến ta mất mặt!

Ma Tôn trong trời cao bình tĩnh nói.

Thanh âm quen thuộc của Ma Tôn lần nữa truyền ra.

Vương Khả và Tử Bất Phàm không còn hoài nghi.

- Ma Tôn, ngươi thật sự còn sống sao? Thật tốt quá!

Vương Khả nhất thời mừng rỡ như điên nói.

Thần sắc Tử Bất Phàm phức tạp, ta mới là người sáng lập Ma giáo, nhưng... !

- Tử Bất Phàm, bái kiến Ma Tôn!

Tử Bất Phàm bỗng nhiên cung kính thi lễ.

Trong lúc nhất thời, tất cả đệ tử Ma giáo đều nhìn lại, ngươi mới là giáo chủ Ma Giáo, ngươi dùng bái kiến? Ngươi đang bái kiến Ma Tôn?

Ma Tôn liếc mắt nhìn Tử Bất Phàm, gật đầu.

- Tốt, xem như ngươi đã nắm rõ tình thế! Không bị trí nhớ của Long Ô ảnh hưởng suy nghĩ!

Ma Tôn bình tĩnh nói.

- Lớn mật, ngươi đánh lén đại nhân Hắc Diện, mọi người bắt hắn!

Một người áo xanh đang áp chế đệ tử Ma giáo gào to.

- Dại Chín người áo xanh trấn áp đệ tử Ma giáo khác cũng đánh tới.

Chợt Ma Tôn chỉ dùng một ngón tay, bắn ra kích quang! Ma Tôn vung ngón tay lên.

- Cẩn thận!

Trương Đông Lai cả kinh kêu lên. Nhưng Trương Đông Lai đã la trễ rồi, một chùm tia kích quang giống trường kiếm thông thiên triệt địa, nháy mắt chém qua nam tử áo xanh Nguyên Thần Cảnh vừa kêu gào.

Âm!

Kích quang qua đi, nam tử áo xanh Nguyên Thần Cảnh nháy mắt bị phá vỡ mi tâm, máu tươi văng khắp nơi, bị cắt làm đôi, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.

Giết Nguyên Thần Cảnh trong tức khắc? Ma Tôn này rốt cuộc có thực lực khủng bố ra sao?

Đám người áo xanh muốn xông đến chỗ Ma Tôn đều biến sắc, toàn bộ bay đến phía sau Trương Đông Lai, nhìn Ma Tôn giống như gặp phải đại địch.

- Ngươi là Hắc Liên Thánh Sứ nổi tiếng gần đây, giết người như ma sao?

Trương Đông Lai trầm mặc nói.

- Đúng vậy, là ta! Ngươi có thể gọi ta là ma Tôn, ta thích dùng tên này!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Sắc mặt Trương Đông Lai âm trầm, khí tức quanh thân bùng nổ, giống như không muốn nhường nhịn.

- Trương Đông Lai của Thiên Sư Điện, Diêm La Hoàng Triều? Ha, sao hả, ngươi muốn báo thù cho hai tên không biết quy củ này?

Ma Tôn lạnh lùng nói.

- Ngươi nói thử xem?

Trương Đông Lai lạnh lùng nói.

- Ta nói? Quy củ của Thập Vạn Đại Sơn các ngươi đều quên rồi sao? Các đại vương triều chính ma từng thống nhất quy củ, nơi này cho phép đại đệ tử huấn luyện, không cho phép đại hoàng triều can thiệp! Vừa rồi tên Hắc Diện kia lại dám công khai giết giáo chủ của Ma giáo Thập Vạn Đại Sơn, chết chưa hết tội!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Sắc mặt Trương Đông Lai trầm xuống nhìn nam tử Hắc Diện bị ngón tay Ma Tôn xuyên thủng. Lúc trước kêu gào lợi hại, nhưng... !

- Vậy, hắn thì sao?

Trương Đông Lai chỉ thi thể khác.

- Hắn? Hắn mạo phạm ta, không thể giết sao? Bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, mấy năm nay, ngươi thấy ai mạo phạm ta còn có thể sống tốt không?

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Trương Đông Lai nhìn chằm chằm Ma Tôn, sắc mặt khó coi:

- Ngươi nói đúng, ha ha, Hắc Liên Thánh Sứ, hung uy vô địch!

Người đắc tội ngươi, giết không tha.

- Biết là tốt rồi!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Trương Đông Lai lạnh lùng nhìn Ma Tôn:

- Vậy ngươi cảm thấy nếu ta đắc tội ngươi thì sao?

- Ngươi cứ thử xem! Ta cam đoan các ngươi, ai cũng không thể đi!

Ma Tôn không hề nhường nhịn.

Tuy Ma Tôn mang mặt nạ ác quỷ, thậm chí che giấu sát khí, nhưng chỉ một câu bình thường này lại khiến đám áo xanh cách đó không xa giống như rơi vào hầm băng.

~ Truong Đông Lai, Trương đại nhân, ngươi cũng không cần xúc động, chúng ta đi trước!

- Đúng vậy, Trương đại nhân, thực lực ngươi cường đại, không sợ Hắc Liên Thánh Sứ. Nhưng chúng ta không như vậy! Hắc Liên Thánh Sứ giết chóc đáng sợ ra sao, ngươi cũng biết. Hắn thích nhất là giết sạch, diệt trừ tận gốc. Nếu ngươi xúc động sẽ liên lụy chúng ta chết cùng.

- Trương đại nhân, đừng manh động, ngươi đừng chọc giận Hắc Liên Thánh Sứ!

Bình Luận (0)
Comment