Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1130 - Chương 1131: Quán Mì Long Bà

Chương 1131: Quán mì Long Bà

Trước mắt, Long Bà là dì nhỏ của Cung Vi? Vương Khả cũng không quá mức hoài nghi, dù sao nói dối không thể che giấu. Bất Giới hòa thượng hiểu rõ về Long Bà, Long Bà có phải dì nhỏ của Tiểu Vi hay không, chuyện này có thể giấu sao?

- Trước không cần tiết lộ ra ngoài! Chờ tông chủ khôi phục trí nhớ rồi nói sau!

Vương Khả nhíu mày nói.

Vương Khả lần nữa nhìn về phía Long Bà. Một tháng này, thật đúng là nhìn sai lầm rồi, Long Bà này không đơn giản.

Quán mì Long Bà!

Cung Vi và Thánh Tử bưng một chén mì lên cho mọi người.

- Tông chủ, đừng khách khí!

Vương Khả thụ sủng nhược kinh tiếp nhận bát mì.

Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư cũng đứng lên tiếp nhận.

- Không sao, hiện tại Tiểu Vi, Thánh Tử đều là tiểu nhị của quán mì ta, các ngươi là khách, cũng không phải không trả tiền!

Long Bà cười nói.

Vương Khả biến sắc, ngươi đang lên mặt với ta sao?

Ngẩng đầu nhìn giá cả trên tấm biển, Vương Khả mới thầm thở phào.

- Tiền bối, ngươi nói ngươi ở Chu Kinh đã hơn trăm năm? Thậm chí còn đến sớm hơn Bất Giới hòa thượng? Vì sao ngươi lại lựa chọn sống ở Chu Kinh? Vì sao lại đến Thập Vạn Đại Sơn?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Ta phụng mệnh đóng quân ở Thập Vạn Đại Sơn, giám sát thiên hạ Thập Vạn Đại Sơn! Thu thập tình báo của Thập Vạn Đại Sơn, đúng giờ gửi ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn!

Long Bà cười nói.

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:

- Ngươi cũng làm tình báo?

- Đúng vậy, làm công tác tình báo, quan trọng nhất là hiểu che giấu tung tích. Thuật dịch dung của Tiểu Vi là ta dạy nàng, bằng không thuật dịch dung của nàng sao lại tốt như vậy?

Long Bà cười nói.

Vương Khả kinh ngạc nhìn dung mạo Long Bà, dịch dung? Chẳng lẽ Long Bà hiện tại cũng là giả?

- Ngươi cảm thấy ta che giấu tung tích che giấu thế nào?

Long Bà cười nói.

Ba người Vương Khả ăn mì, vẻ mặt kỳ quái.

- Ngươi che giấu tung tích quá lợi hại rồi. Người làm công tác này có trình độ như ngươi ta còn chưa từng gặp. Phải biết rằng, Chu Kinh chúng ta đến nhiều lần rồi, chưa bao giờ phát hiện đại lão như ngươi!

Vương Khả cảm thán tự đáy lòng.

- AI Long Bà khẽ cười.

- Từ từ, tiền bối, ý của ngươi là thu thập tình báo, cung cấp ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn? Vậy tin tức của ta chẳng phải là... ?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Đúng vậy, tin tức của ngươi đã được gửi cho thủ trưởng của ta. Đương nhiên, ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, mỗi lần ta gửi tin tức đi rất nhiều, thủ trưởng ta có chú ý đến ngươi hay không vẫn còn chưa chắc!

Long Bà cười nói.

- Vậy là tốt rồi!

Vương Khả thở phào.

- Chỉ là vốn có thể xem nhẹ ngươi nhưng ngươi hiện tại đã trở thành giáo chủ Ma giáo, ta đoán ngươi khẳng định sẽ bị người khác chú ý!

Long Bà cười nói.

Vương Khả: “... !"

Thân phận giáo chủ này của ta còn dẫn đến tai ương?

- Quên đi, cũng may chỉ có phần tài liệu của tiền bối người gửi lên, ở ngoài Thập Vạn Đại Sơn, ta vẫn không nổi bật gì!

Vương Khả tự an ủi.

- Chưa chắc, ta không chắc chỉ có hoàng triều ta nguyện trung thành có thám tử ẩn núp ở Thập Vạn Đại Sơn. Nói không chừng còn có hoàng triều khác phái thám tử đến ẩn núp!

Long Bà giải thích.

Vương Khả: “... !"

Vậy phải làm sao bây giờ?

- Vương Khả, không sao, ngươi đừng khẩn trương, cho dù ngoại giới truyền tin tức của ngươi cũng không sao!

Trương Chính Đạo nói.

- Vì sao?

Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo.

- Bởi vì tất cả mọi người đều biết Vương Khả không hề có bản lĩnh gì, chỉ biết khoác lác! Vậy không cần quá sốt ruột!

Trương Chính Đạo nói.

Vương Khả đen mặt nhìn Trương Chính Đạo:

- Ngươi thối lắm, cái gì gọi là không có bản lĩnh, chỉ biết khoác lác! Ngươi nói thử xem, ta đã khoác lác câu nào rồi! Còn nữa, Thập Vạn Đại Sơn này, còn có ai có thể có bản lĩnh như ta?

Mọi người tỏ vẻ khinh thường nhìn Vương Khả. Ngươi có lời nào không giống khoác lác.

- Tiền bối cam chịu ẩn núp ở đây hơn trăm năm rồi? Một chút tin tức của ngươi đều chưa từng có?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

- Ta phụ trách thu thập tình báo, chỉ xem, không tham dự cũng không nhúng tay vào tiến trình gì của Thập Vạn Đại Sơn. Nếu không sẽ chịu tội phá vỡ cân bằng của Thập Vạn Đại Sơn! Sẽ bị hoàng triều khác nhắm vào! Kỳ thật như vậy cũng rất tốt, không cần xen vào quá nhiều chuyện hỗn loạn, cuộc sống an ổn là được.

Long Bà cười nói.

- Ách, những gì tiền bối trải qua mới là cuộc sống!

Vương Khả tán thưởng.

- Tiền bối, ngươi là Long Tộc thì thôi đi, còn là Nguyên Thần Cảnh, thực lực của ngươi khẳng định rất mạnh, ngươi vì sao lại coi trọng Bất Giới hòa thượng? Chuyện này không hợp lý!

Trương Chính Đạo vừa ăn mì, vừa ghen tị nói.

- Bất Giới đại sư cũng không phải là hòa thượng bình thường, hắn là cao tăng đắc đạo! Ta coi trọng hắn là ta trèo cao rồi!

Long Bà cười nói.

Ba người Vương Khả: “... !"

Cao tăng đắc đạo? Ăn thịt uống rượu tán gái? Còn không biết xấu hổ! Đây cũng là cao tăng đắc đạo?

- Không chỉ như thế, Bất Giới đại sư cũng có nghị lực lớn, dứt khoát phế tu vi vì Sắc Dục Thiên! Có tỉnh thần hy sinh to lớn!

Đồng thời không quên chí nguyện, mặc dù không còn là trụ trì Độ Huyết Tự, vẫn trấn thủ nơi đây. Hơn trăm năm qua, sơ tâm cũng không thay đổi, cực kỳ hiếm có!

Long Bà lắc đầu nói.

- Trấn thủ nơi này là ý gì?

Thần sắc Vương Khả khẽ động.

- Các ngươi không biết sao?

Long Bà ngờ vực nói.

Mọi người lắc đầu.

- Hơn một năm gần đây, khu phàm nhân không ngừng xuất hiện linh khí, các ngươi biết không?

Long Bà hỏi.

- Đương nhiên là phong ấn Trương Thiên Sư dùng phong ấn Long Hoàng đã buông lỏng!

Vương Khả gật đầu.

- Đúng vậy, phong ấn buông lỏng rồi, nơi phong ấn buông lỏng là ở Chu Kinh này! Linh khí khu phàm nhân tràn đây Chu Kinh nhất!

Long Bà nói.

Ba người Vương Khả nhìn nhau, hiển nhiên, ai cũng không có cảm xúc gì.

- Ý của ngươi là nếu Long Hoàng có thể trốn thoát cũng là từ chỗ Chu Kinh phá phong ấn ra ngoài?

Vương Khả nhíu mày nói.

- Năm đó, Long Hoàng bị phong ấn hoàn toàn ở Chu Kinh, các ngươi không biết sao?

Long Bà nói.

Ba người: “... !"

Chúng ta làm sao biết được, chúng ta chỉ biết Long Hoàng bị phong ấn ở khu phàm nhân, ở Long Tiên Trấn có một cửa ra vào, làm sao biết Long Hoàng bị phong ấn ở nơi này?

Bình Luận (0)
Comment