Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1140 - Chương 1141: Đều Tại Ngươi Chỉ Huy Lung Tung

Chương 1141: Đều tại ngươi chỉ huy lung tung

Mọi người cũng tỏ ra cổ quái nhìn Vương Khả.

- A, muốn bảo vật thì các ngươi nói đi, còn gạt ta? Hừ, ta dễ lừa như vậy sao? Nhìn xem, đây là những bảo vật gì?

Thánh Tử vung tay lên.

Hoàng Kim Long Cốt bỗng vung đuôi lên, đánh ầm ầm lên phong ấn vực sâu.

Ẩm!

Lực lượng của Hoàng Kim Long Cốt thật lớn, dưới chấn động, đất rung núi chuyển, ngay cả phong ấn vực sâu cũng bị oanh kích thành rất nhiều vết nứt. Trong lúc nhất thời, một đống bảo vật chậm rãi trồi lên từ các khe nứt.

- Long Bà, ta ở nơi này chờ ngươi hai trăm năm, ngươi không phá phong ấn, hiện tại lại đến giúp ta phá phong ấn, còn nói tiểu đệ tử gì của ta thành Hắc Liên Thánh Sứ, Luân Hồi Hoàng Triều để ta đi chế ngự hắn? Ngươi nghĩ rằng ta dễ bị lừa như vậy sao? Tiểu đệ tử kia của ta, năm đó mới thu lưu bao lâu, hắn mạnh đến mức cần ta chế ngự? Tự biên tự diễn cũng không biết, còn muốn gạt ta?

Thánh Tử dữ tợn nói.

- Ta, ta nói thật!

Long Bà sốt ruột nói.

- Nói thật? Được, ta xem như ngươi nói thật, nếu vậy, hãy dâng lên hết thảy của ngươi, giúp ta khôi phục nguyên khí!

Thánh Tử dữ tợn nói.

Gừi Chợt thấy Hoàng Kim Long Cốt bỗng nhắm vào Long Bà.

- Long Bà cẩn thận!

Bất Giới hòa thượng cả kinh kêu lên.

Gừi Long Bà đột nhiên trừng mắt, hóa thành một con Thanh Long ầm ầm xông ra.

ầm ầm ầm!

Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển, giống như sắp sụp đổ.

- Long Bà, ngươi cuốn lấy nó, ta đến giải quyết nó!

Vương Khả tiến lên.

- Vương Khả, ngươi đừng gây phiền, mau tránh ra!

Trương Thần Hư chắn trước người Vương Khả.

- Trương Thần Hư, ngươi đang làm gì? Muốn chết sao?

Vương Khả trừng mắt nói. Ta sắp dùng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm rồi, ngươi che chắn trước mặt ta, nếu ta xuất kiếm thì ngay cả ngươi cũng bị chém rồi!

- Lĩnh vực thiên sư!

Trương Thần Hư gào to.

Am! Nhất thời, một luồng kim quang bao phủ sơn động, nháy mắt bao vây mọi người vào trong sơn động.

- Tiểu!

Trương Thần Hư vung tay lên.

Am! Kết giới kim quang thu nhỏ lại trong nháy mắt, Trương Thần Hư phất tay lên, Vương Khả, Bất Giới hòa thượng, Trương Chính Đạo bị kéo ra ngoài toàn bộ.

Chỉ có Thánh Tử, Hoàng Kim Long Cốt và Long Bà bị nhốt bên trong.

- Long Bà, ngươi mau ra đây, ta bao vây Long Hoàng!

Trương Thần Hư kêu lên.

Am! Nhất thời, Thanh Long và Hoàng Kim Long Cốt va chạm vào nhau, Thanh Long bay ra khỏi lĩnh vực thiên sư.

Trong lúc nhất thời, chỉ có Thánh Tử được Hoàng Kim Long Cốt vờn quanh vẫn bị bao vây.

- Lĩnh vực thiên sư của Trương Thiên Sư?

Hai mắt Thánh Tử nhíu lại.

- Đúng vậy, a, ta hiện tại xem như đã hiểu, lần trước gia gia ta lưu cho ta lĩnh vực thiên sư, nhất định đã tính đến hôm nay, vì để ta bao vây ngươi! Long Hoàng, năm đó gia gia ta có thể phong ấn ngươi, hôm nay, ta cũng có thể phong ấn ngươi!

Trương Thần Hư lạnh lùng nói.

- Ha, ha ha ha ha, không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng ngươi là ai? Năm đó, Trương Thiên Sư cũng không có khẩu khí lớn như vậy, bằng công phu mèo ba cẳng của ngươi, lĩnh vực thiên sư này còn chưa được luyện hóa xong!

Thánh Tử lạnh lùng nói.

- Hửm?

Sắc mặt Trương Thần Hư trầm xuống.

Ngươi xem thử đi?

- Ngươi hoàn toàn không biết gì về lực lượng của ta cả, cháu của Trương Thiên Sư? Cũng tốt, vậy bắt đầu từ ngươi, ta phải ăn sạch từng người!

Thánh Tử nhe nanh nói.

Gừ!

Hoàng Kim Long Cốt chợt nhảy vào trong cơ thể Thánh Tử.

Thánh Tử uốn éo, đột nhiên hóa thành Hoàng Kim Cự Long.

Gừ!

Hoàng Kim Cự Long rít gào, nhất thời, mọi người cảm nhận áp lực cực lớn áp xuống.

- Đây là áp lực của thiên kiếp?

Long Bà biến sắc.

- Không xong rồi, Long Hoàng đang tăng cường sức mạnh khối thân thể này. Nàng đang độ kiếp huyền quan, mau, mau đi ra, bên ngoài nhất định đang chết thảm trọng!

Bất Giới hòa thượng biến sắc.

- Cái gì?

Mọi người biến sắc.

- A di đà phật, thạch phật đi ra!

Bất Giới hòa thượng chắp hai tay thành chữ thập.

ầm ầm ầm!

Phía trên đỉnh đầu trời rung đất chuyển, thạch phật ở đỉnh sơn động rất nhanh bay lên, đi ra khỏi hố đất, lộ ra cửa động thật lớn ở ngoại giới.

Năm đó, thạch phật vỡ rồi, hiện giờ đã chữa trị xong. Thạch phật ra khỏi mặt đất, nhất thời khiến dân chúng cả Chu Kinh hò reo.

Thạch phật đi ra, mọi người nhìn lên không trung, quả nhiên, mây đen trên trời Chu Kinh dày đặc.

- Trương Thần Hư, mau mang Hoàng Kim Cự Long ra ngoài, bằng không cả Chu Kinh đều sinh linh đồ thán!

Bất Giới hòa thượng lo lắng nói.

- Được!

Trương Thần Hư hét lớn, nhất thời kéo ra một cái lưới lớn, kéo theo Hoàng Kim Cự Long bay lên tận trời.

- Ê, các ngươi có tính tổ chức hay không, không phải đã nói rồi sao, sự kiện này ta phụ trách? Các ngươi đang làm gì, một Hoàng Kim Long Cốt mà thôi, một kiếm của ta sẽ đâm chết nó, các ngươi chỉ huy lung tung gì vậy?

Vương Khả buồn bực quát lên.

ầm ầm ầm!

Trong trời cao, điện chớp, sấm gầm, vô số lôi điện phóng thẳng xuống lĩnh vực thiên sư. Hoàng Kim Cự Long càng lì lợm, giờ phút này, lôi vân của kiếp huyền quang không chút đáng nói gì.

Hoàng Kim Cự Long đang độ kiếp, là lực lượng Long Hoàng cần để tăng cường thân thể này. Độ kiếp mà thôi, hết thảy đều là bắt đầu!

- Vương Khả! Ngươi đừng hét nữa! Đến phía sau, ngươi còn nói ngươi có thể chém Long Hoàng, khoác lác như vậy không hay đâu!

Bất Giới hòa thượng cười khổ nói.

- Thối lắm, sự tình đơn giản thế nào, bị các ngươi biến thành phức tạp như vậy!

Trên bầu trời Chu Kinh, tiếng sấm vang vọng, từng luồng lôi điện bổ về phía Hoàng Kim Cự Long!

Lĩnh vực thiên sư của Trương Thần Hư cũng không ngăn cản lôi điện, thậm chí còn quấy nhiễu Hoàng Kim Cự Long. Nhưng đối mặt với kiếp hoàng quan, Hoàng Kim Cự Long biểu hiện quá mức khủng bố, lôi điện ngay cả vảy rồng của nó cũng không thể phá.

Trong thời gian ngắn ngủi, thiên kiếp đã trôi qua.

Gừi Tiếng rồng gầm, oanh kích cả Chu Kinh. Dao động thật lớn khiến cả Chu Kinh nổi lên cuồng phong, vô số kiến trúc sụp đổ, tiếng gào khóc nổi dậy khắp nơi.

- Quân Vương Đại Chu, nhanh chóng bảo hộ dân chúng rút lui khỏi Chu Kinh! Tất cả tử đệ Vương gia, toàn bộ phối hợp!

Vương Khả hét lớn một tiếng.

- Dại _

Bình Luận (0)
Comment