Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1169 - Chương 1170: Bại Gia Tử Vương Khả

Chương 1170: Bại gia tử Vương Khả

Chu Lâm sợ hãi kêu lên.

- Oanh!

Chỉ thấy Chu Lâm ở trong huyết hải, bị Sắc Dục Thiên sống lại mạnh mẽ xé thành hai nửa, máu tươi văng tung tóe khắp huyết hải.

Thử Vương đang muốn vọt tới cũng biến sắc, lập tức ngừng lại:

- Chủ, chủ nhân?

Sắc Dục Thiên chết giết Chu Lâm, nhưng lại không có chút nào vui mừng cả, hắn mang theo một cỗ bi thương nhìn bốn phía bừa bộn, chợt nhìn thấy quan tài Cung Vi. Hai mắt Sắc Dục Thiên tràn ra số giọt nước mắt lớn.

- Tiểu Vi! Vì sao ta lại còn sống, vì sao người chết là nàng, Tiểu Vi Sắc Dục Thiên nhanh chóng chạy đến chỗ quan tài của Cung Vi, trong lúc nhất thời đau buồn đến tận tim, trong mắt là một mảnh trời đất quay cuồng.

- Khụ khụ, nhanh, nhanh, Tiểu Vi vẫn còn cứu được, vẫn còn cứu được!

Bỗng nhiên Long Bà ở trong vũng máu yếu ớt nói.

- Cái gì? Ngươi nói cái gì?

Sắc mặt Sắc Dục Thiên lập tức thay đổi, mừng như điên nhìn về phía Long Bà.

- Sắc Dục Thiên? Ngươi lại biến trở về Sắc Dục Thiên rồi? Cũng tốt, nhanh, Tiểu Vi vẫn chưa chết hẳn, nó vẫn còn một chút hi vọng sống!

Long Bà yếu ớt nói.

- Cái gì, một chút hi vọng sống? Tiền bối, ngươi có biện pháp, xin ngươi nhất định phải mau cứu Tiểu Vi!

Sắc Dục Thiên kích động nói.

- Tiểu Vi là cháu gái ta, đương nhiên ta sẽ không trơ mắt nhìn nó chết, hiện tại có một biện pháp, may mà có Vương Khả chém giết Long Hoàng, Long Hoàng chết đi, nhất định tỉnh hoa năng lượng trong cơ thể hắn, sẽ áp súc thành một viên long châu, đến trình độ này của hắn, nhất định sẽ có một viên long châu, ngươi nhanh đến tìm, mặc dù không có khả năng lập tức cứu sống Tiểu Vi, nhưng có thể biến nó thành người thực vật!

Long Bà nói.

- Vương Khả trảm sát Long Hoàng?

Sắc Dục Thiên sửng sốt nhìn về phía Vương Khả.

- Đừng nói nhảm, cứu Cung Vi quan trọng, ngươi nhanh đi tìm long châu đi, đưa thi thể Chu Lâm cho ta, hắn đoạt vòng tay trữ vật của ta, nhanh lên!

Vương Khả kêu lên.

- Được, được, được!

Sắc Dục Thiên lập tức kích động nói.

Giờ khắc này, chỉ cần có thể cứu sống Cung Vi, cái gì cũng không quan trọng, cái gì cũng có thể không cần.

Vương Khả lấy được vòng tay trữ vật của Chu Lâm theo như ý nguyện, đồng thời, đi đến chỗ một đống bảo vật kim quang.

- Bất Giới Hòa Thượng, làm sao bây giờ? Những bảo vật này, trừ bỏ tám viên Định Hải Châu ra, còn lại có hơn tám mươi hai cái, làm sao ta lấy được công đức?

Vương Khả nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng.

- Tám viên Định Hải Châu kia không phải pháp bảo công đức, nhưng tám mươi hai cái còn lại đều là pháp bảo công đức. Pháp bảo công đức là pháp bảo dung nhập vô số tiên thiên công đức luyện chế thành! Đều có thần hiệu chỉ uy! Ö bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn cũng là bảo bối hiếm có! Bên trong mỗi cái đều ẩn chứa vô tận công đức!

Bất Giới Hòa Thượng giải thích.

- Ta biết rồi, ta muốn hỏi làm sao lấy ra, làm sao mới có thể sử dụng!

Vương Khả lo lắng nói.

Thể nội càng ngày càng nóng, ngươi đừng giày vò khốn khổ nữa, mau nói đi!

- Chỉ cần phá hư những cái pháp bảo công đức này, công đức sẽ tự động tràn ra, hơn nữa đều là công đức vô chủ, có thể tuỳ tiện thu lấy, nhưng phá hư như thế, cũng có chút quá mức lãng phí, tám mươi hai món pháp bảo này, mỗi một kiện đều có giá trị liên thành, ngươi lựa chọn một kiện không đáng giá nhất phá hư là được, dù sao... !

Bất Giới Hòa Thượng giải thích nói.

Vương Khả lấy hai thanh pháp bảo hình kiếm trong đó ra, lưỡi kiếm hướng về phía lưỡi kiếm, chặt lên lẫn nhau.

- Oanh, oanh, oanh... !

Vương Khả mạnh mẽ chém vào.

- Vương Khả, hai thanh công đức chỉ kiếm đó có giá trị liên thành, là món đắt tiền nhất, công đức bên trong cũng nhiều nhất, ngươi đổi cái khác, đổi cái khác đi, ngươi không dùng pháp lực thôi động, phá hoại thô bạo như vậy, nó sẽ bị hủy hoàn toàn, Vương Khả, không thể làm như vậy, ngươi làm như này là đang phung phí của trời đấy!

Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nói.

- Con mẹ ngươi, đừng quấy rầy!

Vương Khả lập tức mắng.

Lão Tử sắp bị hoả táng đến nơi rồi, còn quan tâm có đáng tiền hay không sao?

- Oanh, oanh, oanh... !

Dưới việc liên tiếp chém vào nhau, rốt cục hai thanh công đức chi kiếm cũng lập tức đứt gãy.

- Thương!

Vô số công đức tuôn ra, trên mặt Vương Khả lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.

- Thu! Vương Khả dùng Định Quang Kính nhanh chóng thu lấy.

Coi như thể nội Vương Khả càng ngày càng nóng, cũng không có lập tức hấp thu vào thể nội, không phải là không muốn, mà là sợ lãng phí, nhiều công đức tuôn ra như vậy, ngươi dùng thân thể hấp thu, quá chậm, hơn nữa dễ dàng có sơ hở, bây giờ mình rất thiếu công đức, nhất định phải hấp thu không lãng phí một điểm.

- Không đủ, không đủ!

Vương Khả biến sắc.

Vừa nói, Vương Khả vừa cầm lấy một cái công đức Lưu Tinh Chùy, đập về phía một đám pháp bảo công đức.

- Oanh, oanh, oanh... !

Đám người nhìn Vương Khả ở kia phá của.

- Vương Khả, Vương Khả, tiểu tổ tông, ngươi chừa lại một chút được không? Những pháp bảo công đức này, ta cũng có phần, ngươi không thể đập toàn bộ được!

Trương Chính Đạo tuyệt vọng kêu lên.

- Đúng vậy, pháp bảo công đức cực kỳ khó luyện chế, cho dù có công đức, cũng chưa chắc luyện chế được vào pháp bảo, nhiều khi sẽ luyện chế thất bại, phải dùng rất nhiều công đức mới luyện chế ra một kiện pháp bảo công đức, tại sao ngươi lại đập toàn bộ chứ!

Bất Giới Hòa Thượng cũng kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, Vương Khả, ngươi nhẹ chút, đây đều là tiền đấy, đều là tiền đấy, không phải ngươi là thiết công kê sao? Ngươi phá của như này là có ý gì, ta, đó là của ta, ngươi đừng đập nữa!

Trương Chính Đạo lo lắng quát.

- Cút, đều là của ta, Long Hoàng do ta giết, những chiến lợi phẩm này đều là của ta, ta muốn xử trí như thế nào thì xử trí như vậy, mẹ nó, nếu không phải là Bất Giới Hòa Thượng chỉ huy vớ vẩn, ta cần phải làm như vậy hay sao? Ta cần phải làm như vậy hay sao? Phi, đều do Bất Giới Hòa Thượng, còn nữa, nếu các ngươi đều nghe ta, sẽ gây ra nhiều chuyện như vậy sao? Con mẹ nó, vậy mà còn mặt mũi cướp đồ vật của ta sao, nằm mơ đi!

Vương Khả hùng hổ nói.

Bình Luận (0)
Comment