Bỗng nhiên Sắc Dục Thiên hưng phấn cười to.
Phế tích Phật Đầu Tự!
Thử Vương hộ pháp cho Vương Khả, Sắc Dục Thiên tọa trấn, tự nhiên không ai dám tới gần.
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Bất Giới Hòa Thượng, Long Bà nhao nhao điều tức khôi phục!
Sau gần nửa canh giờ, tất cả mọi người đã có thể hoạt động, chuyện thứ nhất sau khi hoạt động được, chính là kiểm tra thi thể Long Hoàng một chút.
Đám người vây quanh thi thể Long Hoàng, đột nhiên trầm mặc một trận.
- Không biết Vương Khả làm như nào? Kiếm pháp Vương Khả lợi hại như vậy sao?
Long Bà nhìn về phía Trương Chính Đạo.
Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ:
- Ta nào biết được, ta chỉ biết Trần Thiên Nguyên đã dạy Vương Khả Vạn Kiếm Quyết, từ đó đến bây giờ Vương Khả chưa từng đánh nhau với ai, dùng phi kiếm đều là bạo vũ lê hoa châm* !
bạo vũ lê hoa châm: ý nói một lần dùng rất nhiều kiếm - Nhưng, kiếm pháp có mạnh hơn nữa thì tu vi Vương Khả cũng quá yếu, làm sao có thể một kiếm trảm Long Hoàng? Long Hoàng mạnh mẽ như vậy cơ mà!
Bất Giới Hòa Thượng vẫn không thể nào hiểu được.
Đám người trầm mặc, hiển nhiên không biết lúc trước trong hố lớn xảy ra chuyện gì.
- Đợi chút nữa hỏi Vương Khả một chút!
Long Bà cau mày nói.
- Hỏi? Ta cảm thấy ngươi hỏi cũng như không! Loại người như Vương Khả, làm sao có thể nói bí mật cho ngươi?
Trương Chính Đạo khinh thường nói.
- Không thử một chút làm sao biết?
Long Bà trầm giọng nói.
Thời điểm mọi người ở đây nghi hoặc, đột nhiên có từng bóng người từ phía chân trời bay tới.
- Không tốt, vừa rồi khí tượng trảm sát Long Hoàng quá mức khủng bố, kim quang chiếu sáng Thập Vạn Đại Sơn, chỉ sợ những thám tử ẩn núp trong Thập Vạn Đại Sơn đều bị hấp dẫn tới!
Long Bà biến sắc.
- Thám tử gì?
Trương Thần Hư hiếu kỳ nói.
- Chính là giống như ta, thám tử đến từ các đại hoàng triều Thập Vạn Đại Sơn!
Long Bà lo lắng nói.
- Không thể để bọn họ phá hủy nơi này, các ngươi theo ta giữ vững nơi này!
Bất Giới Hòa Thượng cau mày nói.
- Cho dù chúng ta có năng lực hành động, nhưng hôm nay ai cùng cực kỳ suy yếu, nếu là cường giả giống như Long Bà, vậy chúng ta còn cần cái rắm!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Hô!
Đột nhiên, năm thân ảnh mặc áo bào đen từ bốn phía bay tới, xuất hiện ở trên bầu trời Phật Đầu Tự, từ trên cao nhìn xuống phế tích phía dưới.
- Chuyện gì xảy ra? Kia là ai? Phong ấn Long Hoàng bị phá mở?
Long Hoàng thoát khỏi tù đày? Long Hoàng bị chém giết?
- Trước đó nơi này đã xảy ra chuyện gì?
- Bất Giới, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Sắc Dục Thiên, còn cả Thử Vương nữa, vừa rồi nơi này xảy ra chuyện gì?
- Nói mau!
Năm người mặc áo đen lập tức kinh hãi kêu lên.
Long Hoàng Thập Vạn Đại Sơn bị chém giết? Tin tức khủng bố như vậy, chúng ta nên trở về bẩm báo với người trong hoàng triều như thế nào? Đây là muốn rộ lên sao, không nói bên trong Thập Vạn Đại Sơn, cho dù bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn cũng là sóng to gió lớn.
Năm người mặc áo đen để lộ ra khí tức kinh khủng, tựa như muốn ép buộc đám người phía dưới trả lời.
- Làm càn!
Một tiếng quát vang lên.
- Oanh!
Đột nhiên một cỗ khí thế khổng lồ từ phía nam bay đến, trong nháy mắt phá huỷ khí tức của năm người mặc áo đen.
Đám người nhìn tới, chỉ thấy Chu Hồng Y bay đến quảng trường Phật Đầu Tự, dậm chân trên không trung, lạnh lùng nhìn về phía năm người mặc áo đen.
- Chu Hồng Y?
Năm người mặc áo đen trầm giọng nói.
Chu Hồng Y cúi đầu nhìn thấy bốn phía là một mảnh hỗn độn, thậm chí thấy được thi thể Long Hoàng, trong nháy mắt, con ngươi Chu Hồng Y co rụt lại.
Cái này, cái này là Long Hoàng sao? Bị trảm rồi?
- Trương Chính Đạo, vừa rồi nơi này xảy ra chuyện gì? Tại sao kim quang trùng thiên, còn có kiếm minh truyền đến Chướng Hải? Cho dù Chướng Hải có sương mù, ta cũng có thể nhìn thấy, xảy ra chuyện gì? Đám người này là ai?
Chu Hồng Y nhìn về phía Trương Chính Đạo.
Dù sao Chu Hồng Y cũng biết, quan hệ giữa Vương Khả và Trương Chính Đạo không tệ.
- Vừa rồi sao? Vừa rồi Long Hoàng thoát khỏi tù đày, chúng ta suýt chút nữa bị đánh chết, sau đó Vương Khả một kiếm chém chết Long Hoàng, hiện tại Vương Khả đang nhập định, Chu giáo chủ, làm phiền ngươi hộ pháp giúp Vương Khả, năm người mặc áo đen này không biết từ đâu chạy tới, còn muốn kiếm lợi!
Trương Chính Đạo lập tức nói.
- Hải Đám người trong không trung cùng nhau trợn mắt về phía Trương Chính Đạo.
Ngươi nói, Vương Khả một kiếm chém chết Long Hoàng? Ngươi đoán chúng ta có tin hay không! Con mẹ nó, ngươi đang sỉ nhục IQ của chúng ta sao?
- Trương Chính Đạo, ngươi dám nói bậy bạ, ngươi tự tìm cái chết!
Một người mặc áo đen trợn mắt quát.
- Tự tìm cái chết chính là các ngươi, lập tức rút đi, bằng không, đừng trách ta không khách khí!
Chu Hồng Y lạnh giọng nói.
Trong nháy mắt, bốn phía Phật Đầu Tự toát ra từng cây cốt thứ, bay thẳng đến chỗ năm người mặc áo đen.
Chu Hồng Y cũng cảm thấy Trương Chính Đạo đang nói càn nói bậy, nhưng rất rõ ràng, giờ phút này Vương Khả là bên được lợi, mà còn đang nhập định chữa thương, tự nhiên lúc này bản thân phải đứng về phía Vương Khả, quay đầu lại hỏi Vương Khả, năm người mặc áo đen này không biết từ đâu ra, muốn làm tiền sao?
Nằm mơ đi!
- Chu Hồng Y, ngươi nghe Trương Chính Đạo nói bậy nói bạ?
Một người mặc áo đen trợn mắt nói.
- Giấu đầu lộ đuôi, không biết sống chết! Muốn ta động thủ sao?
Chu Hồng Y lạnh lùng nói.
Năm người mặc áo đen trầm mặc.
Nếu như năm người động thủ đối phó giáo chủ Ma Giáo, vậy sẽ đại biểu bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn nhúng tay vào tình huống bên trong Thập Vạn Đại Sơn, dựa theo điệu bộ kia của Ma Tôn, rất có thể sẽ bởi vậy mà nổi giận, không giết chết bản thân không bỏ qua! Huống chi, chúng ta còn không có biết rõ tình huống đã động thủ, đây không phải là có bệnh sao?
- Hừi Đám người mặc áo đen hừ lạnh một tiếng.
Sau đó dậm chân bay ra xung quanh tản đi, hiển nhiên, bản thân chỉ là thám tử, vẫn nên làm chuyện tìm hiểu tin tức thì hơn.
Đám người rời đi, Chu Hồng Y lại nhìn về phía thi thể Long Hoàng, khuôn mặt hiện lên vẻ phức tạp. Con tuyệt thế yêu long này, lại không hiểu ra sao chết rồi?