- Có đệ tử Ma Giáo nào ở đây không?
Chu Hồng Y quát to một tiếng.
- Có đệ tử!
Bỗng nhiên, trong đám người rút lui khỏi Chu Kinh ở đằng xa, có một tên đệ tử Ma Giáo giẫm lên phi kiếm bay tới.
- Bái kiến Ma Long giáo chủ!
Tên đệ tử Ma Giáo kia cung kính nói.
- Lúc trước ngươi nhìn thấy cái gì? Thật là Long Hoàng sao?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Là thật, Long Hoàng vừa ra, thiên băng địa liệt, Bất Giới Hòa Thượng càng có được kim thân la hán, thực lực ngập trời, Long Bà Nguyên Thần cảnh, Trương Thần Hư có Thiên Sư Lĩnh Vực, Trương Chính Đạo có Thiểu Âm Dương Đại Trận, nhưng đều không phải là đối thủ của Long Hoàng, Phương Sân Nguyên Thần cảnh cùng một nhóm hòa thượng Độ Huyết Tự, lập tức bị Long Hoàng nuốt ăn! Long Hoàng bá đạo vô song, gần như vô địch, nhưng cuối cùng vẫn thua ở trong tay Thần Long đường chủ, mặc dù thuộc hạ không có tận mắt nhìn thấy, nhưng lúc ấy bên trong cái hố to này chỉ có Thần Long đường chủ và Long Hoàng quyết đấu, Thần Long đường chủ nói một câu Long Hoàng chịu chết đi, rồi một kiếm trảm Long Hoàng, sau đó chính là hình ảnh Ma Long giáo chủ ngài nhìn thấy!
Tên đệ tử Ma Giáo kia cung kính nói.
Sắc mặt Chu Hồng Y cứng đờ, thật là Vương Khả giết? Con mẹ nó, ngươi đã thông đồng với Trương Chính Đạo rồi sao? Ngươi cho rằng ta sẽ tin lời này ư?
Chu Hồng Y tức giận, lại tìm mấy tên đệ tử Ma Giáo đến đây hỏi thăm, cũng may trong Chu Kinh có rất nhiều đệ tử Ma Giáo nằm vùng, sau một phen bẩm báo, cùng nghe một câu trả lời, sắc mặt Chu Hồng Y lại trở nên khó coi. Thậm chí có chút hoài nghi nhân sinh.
Mẹ nó, lúc trước Vương Khả tự tin, ở trước mặt mình khoác lác, có thể một kiếm đâm chết Long Huyết, một kiếm đâm chết Phương Sân, một kiếm đâm chết Điền Sư Trung các loại, chẳng lẽ là thật? Nếu không phải thật, vậy thi thể Long Hoàng là chuyện gì xảy ra?
- Chẳng lẽ, Vương Khả che giấu tu vi, hắn căn bản không phải Kim Đan cảnh?
Sắc mặt Chu Hồng Y trở nên khó coi.
Đúng lúc này, từng đám mây đen bỗng nhiên xuất hiện, ở trên đỉnh đầu đám người.
- Thiên kiếp? Của ai vậy?
Chu Hồng Y trợn mắt.
Rất nhanh, tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả đang trong nhập định.
- Nguyên Anh chi kiếp? Vương Khả thật sự là Kim Đan cảnh?
Nhưng, tất cả những thứ này không hợp lý!
Chu Hồng Y lộ vẻ cổ quái nói.
- Oanh két!
Đột nhiên một tia chớp bay thẳng đến Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi tỉnh lại đi, thiên kiếp đến rồi, ngươi còn có tâm tư nhập định sao?
Trương Chính Đạo sợ hãi kêu lên.
Đã đến lúc nào rồi, không phải thời điểm độ kiếp phải toàn lực chống đỡ ư? Ngươi lại đi nhập định, đây không phải là muốn chết sao?
Thiên lôi rơi vào trên người Vương Khả, phát ra một tiếng 'Phốc thử' quỷ dị! Tiếp theo biến mất không thấy!
- Không thấy? Vì sao? Thiên lôi đâu? Không phải nổ cho Vương Khả đầu rơi máu chảy à? Tại sao có loại cảm giác như đánh rắm thế? Chỉ lay động vài cọng tóc của Vương Khả, liền biến mất?
Trương Thần Hư sợ hãi kêu lên.
- Chẳng lẽ, thiên lôi là giả?
Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn về phía bầu trời.
- Oanhl Đạo thiên lôi thứ hai bổ về phía Vương Khả.
- Là thật, cái thiên lôi này không giả được, năng lượng lớn như vậy, không thể nào là giả!
Chu Hồng Y cũng trợn mắt nói.
- Phốc thử!
Đạo thiên lôi thứ hai chạm đến trên người Vương Khả cũng bỗng nhiên biến mất.
Đám người:
- Bần tăng ở Phật Môn nhiều năm như vậy, cũng đã thấy qua một lần độ kiếp như này!
Bất Giới Hòa Thượng trợn mắt cau mày nói.
- Ngươi thấy qua?
Long Bà kinh ngạc nói.
- Đúng, đó là một người tu luyện công pháp lôi đình, khiến thân thể trở thành một cái điện lô, thiên lôi đánh xuống, bị hắn hút vào thể nội, rồi lại há mồm phun ra, cực kỳ bá đạo!
Bất Giới Hòa Thượng cau mày nói.
- Nhưng Vương Khả không nôn!
Long Bà hiếu kỳ nói.
Bất Giới Hòa Thượng lộ vẻ cổ quái:
- Ta, ta cũng không biết!
Bất Giới Hòa Thượng chỉ đoán được một nửa, thiên lôi bị Vương Khả đặt vào trong cơ thể, nhưng cũng không có tồn lại, mà là bị thôn phệ, bị trọc chân nguyên thôn phệ.
Giờ phút này Vương Khả nhập định, nội tâm cũng cực kỳ quỷ dị.
Lúc này Kim Đan bên trong đan điền đã lớn cỡ trái dưa hấu, nhưng vỏ dưa hấu này quá dày, Vương Khả liều mạng trùng kích, nhưng không cách nào trùng kích được Nguyên Anh cảnh, đúng vào thời khắc này, một đạo thiên lôi đánh xuống.
- Phốc thử! Dường như thiên lôi bị hút vào thể nội, lập tức bay thẳng đến chỗ Kim Đan lớn cỡ trái dưa hấu.
- OanhI Chỉ thấy, Kim Đan run lên bần bật, bành trướng ra!
Đạo thiên lôi thứ hai bay thẳng đến Kim Đan.
- OanhI Chỉ thấy, trên Kim Đan lập tức xuất hiện một khe hở.
- Kim Đan sắp bị phá?
Giờ phút này Vương Khả cực kỳ khẩn trương.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Liên tiếp chín đạo thiên lôi oanh kích, chỉ thấy, vết nứt trên Kim Đan càng ngày càng lớn, rốt cục ở một lần cuối cùng, một tiếng nổ thật lớn vang lên.
- Oanh!
Kim Đan nổ tung, to lớn giống như vũ trụ bạo tạc, nổ thành vô số tỉnh thể, vờn quanh trong đan điền, mà ở trung tâm đan điền, lại có một đứa bé trong suốt khoanh chân ngồi, bộ dạng đứa bé giống y hệt Vương Khả, óng ánh trong suốt, cực kỳ huyền diệu.
Giờ khắc này vô số công đức được chuẩn bị lúc trước rót vào trong đứa bé màu đen trong suốt.
- Ông!
Đứa bé màu đen chậm rãi biến thành màu xám, tiếp theo biến thành màu vàng sẫm, màu vàng tươi, cuối cùng hoàn toàn hóa thành kim sắc trong suốt.
Đứa bé trong suốt vô cùng nhỏ, mảnh vỡ Kim Đan vừa nổ tung bị nó há miệng hút vào.
- Ông!
Trong nháy mắt toàn bộ mảnh vỡ tràn vào trong miệng đứa bé, cái bụng đứa bé tựa như như trăm sông đổ về một biển, hút toàn bộ mảnh vỡ lớn hơn mình vô số lần vào bụng. Trong nháy mắt, đứa bé đã lớn lên một vòng.
Tiểu nhân ngồi xếp bằng, phun ra nuốt vào, tất cả lỗ chân lông của Vương Khả mở ra, lấy tốc độ gấp mười lần trước kia thôn phệ thiên địa linh khí, nuôi dưỡng đứa bé trong suốt.
Đứa bé toả ra kim quang lóa mắt, thời khắc nhập định, trang trọng nghiêm túc. Khiến giờ phút này Vương Khả không biết nên vui mừng hay là nên bi thương.