Mộ Dung Lão Cấu cau mày nói.
- Ta đã nói rồi, bị ta dùng một kiếm đâm chết!
Vương Khả giải thích nói.
- Ngươi đánh rắm, dựa vào tu vi của ngươi làm sao đâm Long Hoàng? Ngươi đâm một kiếm cho ta xem!
Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt không tin nói.
- Nào, dùng Manh Thần Kiếm của ta múa cho ta xem!
Lý Bắc Đấu đưa trường kiếm của mình ra.
Sắc mặt Vương Khả, Mộ Dung Lão Cẩu đều trở nên cứng đờ, ngươi gào thét cái gì? Không phải chúng ta không biết chuyện, lần trước Điền Sư Trung dùng một kiếm trảm cánh tay của mình.
- Cái này cũng không phải là bí mật gì, ngươi đi tìm hiểu một chút, rất nhiều người trong Chu Kinh đều nhìn thấy!
Vương Khả lập tức trả lời.
Vương Khả không che giấu việc chém giết Long Hoàng, quan trọng là, dựa vào cái gì ta phải để lộ Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm? Ngộ nhỡ có người đến đoạt Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm với ta thì sao?
Mộ Dung Lão Cầu sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi nghĩ rằng những ngày này chúng ta không đi tìm hiểu sao, chính vì dò xét không sai biệt lắm, mới càng thêm nghi ngờ.
- Long Hoàng chết ở miệng vực sâu, có phải đồ vật trong thâm uyên đi ra tiêu diệt Long Hoàng hay không?
Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.
- Ý gì vậy? Ngươi không tin ta?
Vương Khả trợn mắt tức giận nói.
Mộ Dung Lão Cầu sầm mặt lại, bộ dạng này của ngươi khiến ta rất khó tin tưởng!
- Được rồi, sau này trở về Chiến Thần Điện bẩm báo, sẽ viết là chính đạo liên hợp trọng thương Long Hoàng, cuối cùng thời điểm Long Hoàng quyết đấu Vương Khả, bị quái vật trong vực sâu thoát ra, cùng Vương Khả chém giết Long Hoàng!
Lý Bắc Đấu cau mày nói.
- Sư huynh, các ngươi còn phải viết báo cáo sao?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không sai, Tào Hùng đến điều tra chỉ là đợt thứ nhất, không xử lý việc này, tiếp theo ngươi sẽ rất phiền phức, chỉ sợ thực lực Long Hoàng ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, cũng đã tiếp cận Nhân Hoàng phổ thông, nếu bị ngươi tùy tiện giết chết, vậy các đại Nhân Hoàng sẽ thấy thế nào? Chỉ có thể làm yếu thực lực của ngươi, phải cho người bên ngoài một câu trả lời, thì mọi người mới không nhớ thương ngươi!
Lý Bắc Đấu giải thích.
- Được rồi, được rồi! Vì có thể tiếp tục im lặng phát tài, ta sẽ tiếp tục cẩm y dạ hành! Thế nhưng, chữ vàng sẽ có lúc phát sáng, ta sợ ta không che giấu được bao lâu!
Vương Khả lắc đầu thở dài.
Mộ Dung Lão Cầu lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả, tại sao mặt ngươi lại dày như vậy? Ta nói chuyện này là chuyện nghiêm túc, ngươi lại cứ nhất định dát vàng lên mặt mình làm gì?
- Nếu nói như vậy, vậy ta cũng có công lao trảm sát Long Hoàng?
Ánh mắt Trương Chính Đạo ở một bên sáng lên.
- Không sai, ngươi, Trương Thần Hư, Thạch Phật, Long Bà, Bất Giới Hòa Thượng, Sắc Dục Thiên, cùng nhau đả thương Long Hoàng, xem như có đại công, ta trở về sẽ biểu dương thành tích cho ngươi!
Mộ Dung Lão Cầẩu nói.
- Ha ha ha, đúng đúng! Vốn là chúng ta trọng thương Long Hoàng mài!
Trương Chính Đạo lập tức vui vẻ nói.
- Biểu dương thành tích, có khen thưởng không vậy?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không biết, còn xem tình hình phía trên!
Mộ Dung Lão Cầu nói.
- Vậy quên đi!
Vương Khả lắc đầu.
- Yên tâm, dưới tình huống cho phép, ta sẽ giúp ngươi thỉnh công! Thế nhưng, lần này ngươi đánh Tào Hùng, hắn lại là mệnh quan triều đình, chỉ sợ... !
Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.
- Ta không đánh hắn, chẳng lẽ để hắn đánh? Ngươi không phải nói, Thiên Lang Tông là chi nhánh của Chiến Thần Điện sao?
Chẳng lẽ không bảo vệ được ta?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Bảo vệ là có bảo vệ, nhưng cường độ như nào thì phải xem tình huống!
Mộ Dung Lão Cấu nói.
Mặt Vương Khả đen lại:
- Không phải là đòi tiền sao? Này, cầm cái này trở về, hung hăng tố cáo Tào Hùng, Tây Môn Tĩnh, đây là danh sách tổn thất mà bọn họ tạo thành cho Thiên Lang Tông ta, ngươi có thể mang về!
Đòi nợ bọn hắn! Đòi được nợ, ta và Chiến Thần Điện chia đều.
Vương Khả đưa ra một tờ giấy.
Mộ Dung Lão Cầu nhìn một vòng, sắc mặt cứng đờ:
- Năm trăm vạn cân linh thạch? Ngươi, ngươi thật đúng là công phu sư tử ngoạm, ngươi lột sạch tất cả tiền tài trên người bọn họ, còn muốn bọn họ đền một số tiền lớn như vậy? Năm trăm vạn cân linh thạch, ta làm sao mở miệng? Ngươi trung thực một chút được không?
- Ta nhân lên mười lần!
Vương Khả gật đầu một cái.
Mộ Dung Lão Cầu sầm mặt lại, nhìn về phía Vương Khả, tâm của ngươi còn đen hơn so với ta! Ta cầm cái bảng giá này trở về, có thể đòi được sao?
- Mộ Dung Lão Cẩu, ngươi tiết kiệm tiền vì bọn họ làm gì? Ngươi không biết nhân viên tài vụ của Vương Khả lợi hại như nào đâu, tự ngươi xem bảng giá này đi, làm không chê vào đâu được, ai cũng tìm không ra sai sót!
Trương Chính Đạo ở một bên giúp nói.
Mộ Dung Lão Cẩu nhìn kỹ từng cái điều khoản trong danh sách một chút, quả nhiên tất cả đều hết sức hợp lý, nhưng cuối cùng không hiểu sao số lượng lại cao hơn nhiều như vậy.
- Ngươi, nhân viên của ngươi là những người nào? Vậy mà làm giả sổ sách đến mức không có chút khe hở nào? Nếu làm quan ở hộ bộ, không bao lâu, sẽ có thể móc rỗng quốc khố!
Mộ Dung Lão Cấu kinh ngạc nói.
- Hữu dụng là được, ngươi đừng đánh chủ ý lên nhân viên của ta!
Chỉ hỏi ngươi đòi nợ hay không đòi nợ!
Vương Khả hỏi.
- Đòi, đương nhiên đòi, không phải đã nói năm mươi năm mươi sao? Mẹ nó, tốt xấu gì ta cũng có thể vào sổ hai trăm năm mươi vạn cân linh thạch!
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Vậy là được, đợi chút nữa ăn tiệc đứng xong, thì sớm lên đường đi! Đừng trở về trễ, để đám người Tào Hùng cáo trạng trước!
Vương Khả thúc giục nói.
Lý Bắc Đấu và Mộ Dung Lão Cẩu ăn xong tiệc kế vị của Vương Khả liền muốn rời đi.
- Vương Khả, ngươi không cần lo lắng, mặc dù Tào Hùng là hình bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, nhưng không làm gì được chúng ta, Thiên Lang Tông do Mộ Dung tướng quân mở ra, cho nên thuộc về Chiến Thần Điện nhất mạch, hắn là thượng thư quan văn, không quản được Chiến Thần Điện chúng ta, huống chỉ, sư tôn đang làm bước nhảy vọt sau cùng, trùng kích Võ Thần cảnh, một khi sư tôn trùng kích thành công, chính là vị chiến thần thứ ba Chiến Thần Điện, đến lúc đó bọn họ muốn vu khống ngươi, cũng phải nhìn có can đảm kia hay không!