Mộ Dung Lão Cẩu lộ vẻ cổ quái nói.
- Không phải, đều là đệ tử Thiên Lang Tông yêu quý, phát ra lời nói từ nội tâm, giờ phút này ta cũng không thể đả kích tâm tình kích động của mọi người!
Vương Khả lập tức từ chối.
Mộ Dung Lão Cẩu sầm mặt lại, mọi người tự phát? Tự phát gì mà cùng nhau kêu lên như vậy? Ngươi đoán ta có tin không! Mặt ngươi so với ta còn dày hơn!
- Sư huynh, ngươi thật sự không muốn đảm nhiệm chức vụ điện chủ Bắc Lang Điện?
Vương Khả nhìn về phía Lý Bắc Đấu.
- Không sai, bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn có quá nhiều chuyện, ta gần như rất ít trở về, căn bản không có thời gian làm điện chủ Bắc Lang Điện!
Lý Bắc Đấu lắc đầu.
- Cháu nội Mộ Dung Lục Quang của ta cũng có một phần tương lai mới, không thèm làm điện chủ Đông Lang Điện, cũng không thèm làm thủ hạ của ngươi!
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Vậy được, vừa vặn tất cả mọi người đều ở đây, ta cũng làm ra cải cách đối với Thiên Lang Tông!
Vương Khả mở miệng nói.
- Cải cách?
Mộ Dung Lão Cẩu nghi ngờ nói.
- Không sai, từ hôm nay trở đi, dưới chức tông chủ của ta, thiết lập chức vị phó tông chủ, để Thiết Lưu Vân đảm nhiệm, có thể quản lý các điện Thiên Lang Tông, nếu ta ra ngoài, xảy ra chuyện lớn không cách nào quyết sách, Thiết Lưu Vân có thể thay ta đi đầu xử lý! Mà các vị điện chủ rời khỏi cương vị lãnh đạo Thiên Lang Tông, tông chủ tiền nhiệm, đều được nhận thân phận trưởng lão vinh dự chọn đời!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vâng, tông chủ!
Thiết Lưu Vân cung kính nói.
- Hả, ngươi cho chúng ta thân phận trưởng lão vinh dự là có ý gì?
Còn muốn chúng ta bán mạng vì ngươi?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Không phải, về sau các ngươi cũng không cần để ý đến Thiên Lang Tông, trưởng lão vinh dự, không cần làm bất cứ chuyện gì, nhưng nếu thời điểm tông môn có phúc lợi, chia hoa hồng, sẽ chia cho các ngươi một phần!
Vương Khả nói.
- Hả? Phúc lợi, chia hoa hồng? Chỉ lấy chỗ tốt, không cần làm việc?
Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.
- Không sai, cái gì cũng không cần làm, yêu cầu duy nhất, à không, coi như là thỉnh cầu, ví dụ như ở một số thời điểm có buổi lễ long trọng, xin các vị trưởng lão, ở dưới tình huống thời gian cho phép, trở về tham gia buổi lễ một chút, mở toạ đàm, nói chuyện với đâm hậu bối, truyền thụ kinh nghiệm là được!
Vương Khả giải thích nói.
Mộ Dung Lão Cẩu, Lý Bắc Đấu lộ vẻ cổ quái, chỉ có việc này? Đây là chuyện gì?
- Đúng rồi, ta đã thống kê một lần, cộng thêm hai người các ngươi, sư tôn ta và nhóm điện chủ Thiên Lang Tông ngày trước nữa, tổng cộng có mười hai người, lần này mừng ta kế vị, có phúc lợi phát ra, tổng cộng mười hai phần thịt Long Hoàng... !
Vương Khả nói.
- Lấy ra! Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt.
Không lấy thịt Long Hoàng thì phí, mẹ nó, ta không cần làm cái gì cũng có chỗ tốt, ai không muốn chứ?
- Ha ha ha, tốt! Thuận tiện đưa lệnh bài trưởng lão vinh dự trọn đời cho các vị!
Vương Khả cười nói.
Nói đùa gì vậy, thịt rồng này dễ cầm như vậy sao? Đúng là trưởng lão vinh dự không cần làm gì, nhưng bởi vì có các ngươi ở đây, Thiên Lang Tông sẽ có thể chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, phi, à là ở thế hiếp người! Hơn nữa, ngộ nhỡ Thiên Lang Tông có chuyện, đám người các ngươi thật sự coi như không thấy sao?
Các ngươi làm như không thấy, nhưng người khác không cho rằng như thế, đến lúc đó Thiên Lang Tông gặp rắc rối, các ngươi sẽ phải giúp đỡ chùi đít!
Lễ mừng tông chủ Thiên Lang Tông kế vị kết thúc mỹ mãn, trong đó có tông chủ Kim Ô Tông, trụ trì Độ Huyết Tự và một số cường giả các đại tiên môn Vương Khả mời tới.
Lễ mừng qua đi, cường giả các môn phái đến cao ốc Thần Vương số một ăn thức ăn tự chọn, đồng thời còn có quà tặng tinh xảo.
- Vương Khả, dù sao Tào Hùng, Tây Môn Tĩnh cũng là quan viên Đại Thiện Hoàng Triều, chẳng lẽ lại giam cầm bọn họ như vậy, có thể... ?
Mộ Dung Lão Cẩu cau mày nói.
- Yên tâm, ta có chừng mực, hơn nữa, ta đã thả bọn hắn ra!
Vương Khả nói.
- Thả rồi?
Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.
Lý Bắc Đấu cũng kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.
Chuyện này, chuyện này không giống tác phong của ngươi!
Đúng lúc này, Trương Chính Đạo ở cách đó không xa chạy tới.
- Vương Khả, ta đã bí mật thả bọn hắn ra, ngươi biết không, lần đầu tiên lão già Tào Hùng kia mang ơn ta như vậy!
Trương Chính Đạo kích động nói.
- Ừ, ít nhất, hắn sẽ không làm khó dễ cha ngươi!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Vương Khả, không đúng, tại sao ngươi lại thả bọn họ đơn giản như vậy?
Mộ Dung Lão Cầu kinh ngạc nói.
- Có chỗ nào đơn giản? Vương Khả moi hết tất cả tiền tài trên người bọn họ, chỉ để lại quan ấn cho bọn họ, còn quất cho bọn họ một thân toàn là máu!
Trương Chính Đạo nói.
- Hải Mộ Dung Lão Cẩu lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả.
Ngươi làm như vậy là đào một lớp da của bọn hắn sao?
- Lão tông chủ, sư huynh, các ngươi đã đích thân tới, hơn nữa còn mở miệng, tự nhiên ta phải nể mặt các ngươi rồi, tiếp theo, bọn họ là thuộc hạ cha vợ của ta, cũng không thể để cha vợ của ta khó xử đúng không? Ta cũng không thể làm quá mức!
Vương Khả giải thích nói.
- Cái này mà còn gọi là không quá mức?
Mộ Dung Lão Cẩu lộ vẻ cổ quái nói.
- Chuyện này không thể trách ta, bọn họ tới bắt ta, nếu ta không có chút bản lĩnh, hiện tại người bị giam vào đại lao chính là ta, đây là bọn họ tự rước lấy nhục, trách ai được?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Thế nhưng, nhất định bọn họ sẽ ghi hận trong lòng, tùy thời trả thù!
Lý Bắc Đấu nói.
- Sợ cái lông gì, ta ở trong Thập Vạn Đại Sơn, bọn họ còn dám đến làm càn sao? Lại nói, ta còn lưu lại một chút nhược điểm của bọn họ ở trong tay, không sao đâu!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Nhược điểm? Cái sơ hở gì?
Mộ Dung Lão Cầu sững sờ.
- Híc!
Trương Chính Đạo ở bên cạnh lộ vẻ cổ quái, hiển nhiên, cái nhược điểm kia có chút xấu hổ, khó mở miệng.
- Ngươi đừng quan tâm! Dù sao cứ như vậy đi! Giao Thiên Lang Tông cho ta, chắc chắn sẽ không làm hỏng uy danh của nó!
Vương Khả nói.
- Lần này trở về, ta cũng đại biểu Chiến Thần Điện hỏi ngươi, đến cùng Long Hoàng chết như thế nào?