- Tiếp tục đánh, mẹ nó, cho là ta dễ bị lừa có phải hay không? Tu vi bị phong ấn, mà vẫn còn mạnh miệng? Bôi nước ớt nóng lên roi, tiếp tục đánh cho ta!
Vương Khả mắng.
- Ba ba ba ba ba ba!
Dưới tiếng roi quất, đám người kêu đau không thôi.
- Vương Khả, ngươi biết chúng ta là ai không? Ta là mệnh quan của Đại Thiện Hoàng Triều, sau khi ta trở về, nhất định sẽ khiến ngươi chết không yên lành!
Tào Hùng dữ tợn mắng.
- Phi! Còn dám làm ta sợ? Các ngươi cho rằng, các ngươi đi được ra Thập Vạn Đại Sơn? Hôm nay các ngươi đã tới, cũng đừng nghĩ đi!
Vương Khả hùng hùng hổ hổ nói.
- Ngươi, ngươi dám giam giữ chúng ta?
Tào Hùng biến sắc.
- Có cái gì không thể? Ta nghe Ma Tôn nói qua, các đại hoàng triều bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, không được nhúng tay chuyện nội bộ trong Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi vừa đến đã muốn bắt quyền tông chủ Thiên Lang Tông, các ngươi làm như vậy không phải là phá hư quy củ sao? Cho dù nháo ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi cũng không chiếm lý, từ hôm nay trở đi, các ngươi phải ở lại bán máu chuộc tội cho ta! Ngươi còn mạnh miệng không chịu khai ra người sai sử, ta sẽ để ngươi một tháng rút máu hai lần!
Vương Khả trợn mắt nói.
Tào Hùng:
Tây Môn Tĩnh:
Mẹ nó, chúng ta thật sự lọt vào ổ thổ phỉ rồi sao?
- Là ta, là ta muốn tìm ngươi gây phiền phức, ta mời Tào đại nhân hỗ trợ tới thu thập ngươi! Bởi vì ta ghen ghét ngươi, công chúa U Nguyệt không nể mặt ta, nhưng lại từng quý mến ngươi, ta, đều tại ta! Ngươi đừng đánh nữa!
Tây Môn Tĩnh lộ vẻ khổ sở nói.
- Đánh rắm, ngươi cho rằng lấy cái cớ này có thể gạt được ta sao? Không nói ra người chủ sự, hôm nay đừng nghĩ tỉnh dậy vào nhà tù!
Vương Khả trợn mắt nói.
~ Ta nói là sự thật!
Tây Môn Tĩnh buồn bực kêu.
- Hai người không thành thật, tiếp tục quất!
Vương Khả hô.
- Đừng, đừng đánh nữa!
Hai người bi phẫn gào lên.
Đáng tiếc, người nơi này đều nghe Vương Khả, không có khả năng nghe hai người.
- Ba ba ba ba ba ba! Tiếng roi không ngừng vang lên, Mộ Dung Lão Cầu và Lý Bắc Đấu đứng cách đó không xa nhìn thấy đều co rúm lại. Chúng ta còn đang lo lắng Vương Khả ăn thiệt thòi trong tay Tào Hùng, cái này gọi là ăn thiệt thòi sao?
- Hình như chúng ta trở về không đúng lúc?
Mộ Dung Lão Cấu cau mày nói.
- Đúng vậy, có lẽ chúng ta nên trở về trễ một chút, nếu không, chúng ta về bên ngoài sơn môn, đi theo trình tự đi?
Lý Bắc Đấu nhìn về phía Mộ Dung Lão Cẩu.
Mộ Dung Lão Cẩu trịnh trọng gật đầu một cái.
Thời điểm hai người muốn rời khỏi, Tào Hùng ở nơi xa giống như nhìn thấy cứu tỉnh.
- Mộ Dung Lão Cẩu, Mộ Dung tướng quân, cứu mạng!
Tào Hùng la lên.
- Mộ Dung Lão Cẩu trở về? Mau tới cứu ta, ta là Tây Môn Tĩnh!
Tây Môn Tĩnh cũng mừng như điên, kêu lên.
Vẻ mặt Lý Bắc Đấu, Mộ Dung Lão Cẩu cứng đờ, con mẹ nó muốn trở về chậm một chút cũng không được sao.
Hai người chỉ có thể ở bên trong sự nghi hoặc của Thiết Lưu Vân, sửa sang lại dung nhan, bay về phía quảng trường Ngộ Kiếm Điện.
- Sư huynh? Lão tông chủ? Các ngươi trở về? Trùng hợp như vậy?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Mộ Dung Lão Cẩu, Lý Bắc Đấu, nhanh, mau thả chúng ta, bằng không thì... !
Tào Hùng biết mình sắp được cứu, lập tức kêu lên.
- Bằng không thì thế nào? Ngươi còn muốn uy hiếp ta hay sao?
Ta là chiến tướng Chiến Thần Điện, không bị quan văn như ngươi ước thúc!
Lý Bắc Đấu trợn mắt.
- Đúng vậy, ngươi cũng không nhìn tình huống một chút, chúng ta chỉ đi ngang qua Thiên Lang Tông, vốn đang chuẩn bị xem ở trên phương diện cùng là người Đại Thiện Hoàng Triều, giúp ngươi cầu tình, ngươi còn muốn uy hiếp chúng ta?
Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt.
Vương Khả thấy hai người đứng ở phía mình, thì lập tức yên lòng.
- Vương Khả! Đám người Tây Môn Tĩnh, Tào Hùng có năm tên Nguyên Thần cảnh, những người khác đều là Nguyên Anh cảnh cao giai, làm sao ngươi bắt được họ?
Lý Bắc Đấu ngạc nhiên nói.
- À, đội trưởng đội bảo vệ công ty Thần Vương ta tạm thời rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, sư tôn hắn Bất Giới Hòa Thượng kiêm luôn chức đội trưởng bảo an, cầm hai phần tiền lương, tạm thời hỗ trợ một lần, còn nữa, bây giờ Trương Thần Hư là quản lý hậu cần công ty Thần Vương ta, hô một tiếng, tự nhiên đến giúp đỡ!
Vương Khả chỉ Trương Thần Hư và Bất Giới Hòa Thượng cách đó không xa nói.
- A di đà phật!
Bất Giới Hòa Thượng chắp tay trước ngực.
Trương Thần Hư cũng chắp tay.
Mộ Dung Lão Cấu nhìn thấy hai người này, mặt lộ vẻ kinh ngạc:
- Ta nhận được tin đồn, Trương Thần Hư tông chủ Kim Ô Tông, Bất Giới La Hán chủ trì Độ Huyết Tự đều nghe theo ngươi?
- Đúng vậy! Nhân viên nghe ông chủ, không phải là bình thường sao?
Vương Khả nói.
- Vậy chẳng phải là, ngươi đã nhất thống tiên môn chính đạo Thập Vạn Đại Sơn?
Lý Bắc Đấu kinh ngạc nói.
- Ma Giáo Thập Vạn Đại Sơn cũng nghe ta!
Vương Khả nói.
Lý Bắc Đấu:
Mộ Dung Lão Cẩu lại kinh ngạc nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng:
- Đại sư, ngươi, ngươi là Võ Thần cảnh đấy! Võ Thần! Phật môn La Hán! Ngươi nghe lời Vương Khả sao? Chuyện này không hợp lý!
- A di đà phật, rất lâu trước đây ta đã ký qua hiệp ước với Vương Khả, ngươi đừng phá sân khấu của ta! Tháng này ta có gấp đôi tiền lương, gấp đôi phúc lợi đấy, ngươi đừng khích bác ly gián!
Bất Giới Hòa Thượng trợn mắt nói.
Còn nữa, ta nghe theo Vương Khả cũng không mất mặt, hắn ngay cả Long Hoàng cũng có thể chém, lại không làm bẩn danh ta!
Ngươi kinh ngạc cái cọng lông gì?
Mộ Dung Lão Cấu:
Con mẹ nó, cường giả Thập Vạn Đại Sơn đều là một đám bệnh tâm thần sao? Cùng nhau chờ đợi Vương Khả điều động?
Hiện tại Vương Khả nhất thống Thập Vạn Đại Sơn?
Thiên Lang Tông, quảng trường Thiên Lang Điện!
- Bái kiến tông chủ, tông chủ tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!
Dưới sự chứng kiến của Lý Bắc Đấu và Mộ Dung Lão Cẩu, Vương Khả chính thức trở thành tông chủ Thiên Lang Tông, được đệ tử Thiên Lang Tông quỳ bái.
- Tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất? Vương Khả, lời này là do ngươi biên à? Ngay cả Đại Thiện Nhân Hoàng cũng không dám dùng lời này, ngươi lại dám để đệ tử Thiên Lang Tông xưng hô với ngươi như vậy sao?