~ Ừ, ta tin tưởng, ở dưới sự dẫn dắt của tông chủ, rất nhanh ta cũng sẽ làm được!
Thiết Lưu Vân lại tràn đầy tự tin.
- Cung Vi sao?
Lý Bắc Đấu lộ vẻ cổ quái nói.
- Không phải, là Vương Khả tông chủ, ngày đó sư tôn ta ở trước mặt toàn bộ dân chúng Chu Kinh, đã truyền vị trí tông chủ cho Vương Khả! Hiện tại toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn đã biết, không phải lần này bảo ta tới là để mời các ngươi đi chứng kiến một chút sao? Dựa theo quy củ Thiên Lang Tông, tông chủ sẽ chọn nhân tuyển nhậm chức môn chủ đời kế tiếp, các đại điện chủ không phản đối, vậy liền thành! Mạc Tam Sơn đã chết, hơn nữa bị cách chức, chỉ cần Lý điện chủ, Vương Khả và Mộ Dung Lục Quang gật đầu là được rồi, ta nghĩ Lý điện chủ khẳng định không phản đối, vậy khẳng định Vương Khả sẽ tấn thăng làm tông chủ Thiên Lang Tông!
Thiết Lưu Vân nói.
Lý Bắc Đấu nhướng mày:
- Đoạn thời gian trước ta một mực bế quan đột phá Nguyên Thần cảnh, Cung Vi truyền vị cho Vương Khả? Nếu Vương Khả trở thành tông chủ, vậy chẳng phải thân phận nằm vùng ở Ma Giáo lộ ra ánh sáng sao?
- Lộ ra ánh sáng cái gì, không có ảnh hưởng!
Thiết Lưu Vân nói.
- Cái gì mà không ảnh hưởng? Vương Khả là tông chủ Thiên Lang Tông, vậy còn có thể nằm vùng ở Ma Giáo sao?
Lý Bắc Đấu cau mày nói.
- Nhưng bây giờ tông chủ ở Ma Giáo, cũng là giáo chủ! Nên chuyện này không tính là gì!
Thiết Lưu Vân nói ra.
- Giáo chủ?
Lý Bắc Đấu sững sờ.
- Ngươi vẫn chưa biết? Bây giờ tông chủ là Thần Long giáo chủ của Ma Giáo! Cùng Ma Long giáo chủ Chu Hồng Y là hai đại giáo chủ Ma Giáo!
Thiết Lưu Vân nói.
- Vương Khả trở thành giáo chủ Ma Giáo? Cái này, cái này, cái này..., Mộ Dung tướng quân, ngươi biết việc này không?
Lý Bắc Đấu tò mò nhìn về phía Mộ Dung Lão Cẩu ở một bên.
Mộ Dung Lão Cẩu sầm mặt lại:
- Đương nhiên ta biết rõ, đó đã là sự tình hai năm trước rồi! Cũng chỉ có ngươi bế quan là không biết!
- Ngươi biết vì sao không nói với ta?
Lý Bắc Đấu cau mày nói.
- Ta đã nói với ngươi một lần, ta nói Vương Khả sắp trở thành giáo chủ Ma Giáo, bảo ngươi đi hỏi Trần Thiên Nguyên một chút phải làm sao, ngươi căn bản không để ý tới ta!
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Híc, ta, ta cho rằng ngươi nói đùa, làm sao Vương Khả làm được?
Lý Bắc Đấu lộ vẻ cổ quái nói.
- Đây đã là cái gì, vừa rồi ta còn nhận được tin tức, Vương Khả chém chết Long Hoàng! Thiết Lưu Vân cũng nói cho ta biết đó là sự thật, mẹ kiếp, cho dù là ta cũng không phải đối thủ của Long Hoàng, các ngươi nói như vậy không phải là nói càn nói bậy sao?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Là thật! Đệ tử còn có may mắn, ăn một miếng thịt Long Hoàng đây này!
Thiết Lưu Vân nói.
Mộ Dung Lão Cẩu, Lý Bắc Đấu trợn mắt nhìn về phía Thiết Lưu Vân. Đến cùng khoảng thời gian này, Thập Vạn Đại Sơn đã xảy ra chuyện gì? Vì sao chúng ta nhìn không hiểu chứ?
- Trở về rồi nói!
Lý Bắc Đấu hít sâu một cái trả lời.
- Cho nên, ta muốn các ngươi nhanh một chút, trước đó ta nghe nói, Tào Hùng cũng dẫn người tiến về Thập Vạn Đại Sơn, chỉ sợ kẻ đến không lương thiện!
Mộ Dung Lão Cẩu cau mày nói.
- Kẻ đến không lương thiện?
Lý Bắc Đấu sầm mặt lại.
- Thiết Lưu Vân nói nếm qua thịt Long Hoàng, vậy coi như cái chết của Long Hoàng không phải do Vương Khả tự tay giết, thì cũng có quan hệ với Vương Khả, Tào Hùng đích thân đến Thập Vạn Đại Sơn, khẳng định không có ý tốt! Hơn nữa, nghe nói còn mang theo tên gia hoả Tây Môn Tĩnh kia!
Mộ Dung Lão Cẩu cau mày nói.
- Tây Môn Tĩnh? Hỏng bét rồi, bọn họ thật sự đi tìm Vương Khả gây phiền toái!
Lý Bắc Đấu biến sắc.
- Ngươi có ý tứ gì?
Mộ Dung Lão Cẩu kinh ngạc nói.
- Tây Môn Tĩnh? Đoạn thời gian trước hắn còn mặt dày mày dạn theo đuổi công chúa U Nguyệt, nhất định là biết công chúa U Nguyệt từng có quan hệ với Vương Khả, nên mới tìm Vương Khả gây phiền phức!
Lý Bắc Đấu cau mày nói.
- Mẹ nó, ta nói tại sao Tào Hùng tích cực như vậy, hoá ra là hắn muốn vuốt mông Tây Môn Tĩnh, để nịnh nọt Tây Môn thừa tướng?
Mộ Dung Lão Cẩu biến sắc.
- Vậy, cái kia... !
Thiết Lưu Vân lo lắng nói.
- Tây Môn Tĩnh, Tào Hùng đều là Nguyên Thần cảnh cao giai, còn có mấy tên thuộc hạ là Nguyên Thần cảnh, Vương Khả sẽ bị thua thiệt lớn, nhanh lên, nhanh trở về!
Lý Bắc Đấu lo lắng nói.
- Con mẹ nó, bọn họ cũng dám xâm phạm Thiên Lang Tông, đi!
Mộ Dung Lão Cẩu hét lớn một tiếng.
- Oanhl Trong nháy mắt ba người tăng thêm tốc độ, bay đến bên ngoài Thiên Lang Tông.
Vừa đến bên ngoài Thiên Lang Tông, lập tức nhìn thấy ngoài sơn môn có chút dấu vết đánh nhau, ba người lập tức biến sắc.
- Ồ, lão tông chủ, Lý điện chủ, Thiết sư huynh, các ngươi trở về?
Một tên thủ sơn đệ tử kêu lên.
- Đám người Tào Hùng, Tây Môn Tĩnh tới sao?
Mộ Dung Lão Cẩu lập tức kêu lên.
- À, đám người vừa rồi phá hư sơn môn đại trận ở trong này, lúc nãy bọn họ còn đánh một trận, hiện tại... !
Tên thủ sơn đệ tử kia đang muốn miêu tả.
Thì ba người trước mắt đã đi vào trong sơn môn không thấy.
Mộ Dung Lão Cẩu, Lý Bắc Đấu căn bản không kịp đợi xông vào, lo lắng Vương Khả bị tổn thương. Vừa vào Thiên Lang Tông, lập tức phát hiện tất cả mọi người đang vây quanh quảng trường Ngộ Kiếm Phong.
- Hỏng bét!
Lý Bắc Đấu biến sắc.
Hai người xông lên trời, đang muốn tiến đến ngăn cản, nhưng lúc bay đến giữa không trung, sắc mặt hai người chợt cứng đờ, toàn bộ đứng lại ở đó.
Mắt ta mù rồi sao, ta nhìn thấy cái gì vậy?
Chỉ thấy, quảng trường Ngộ Kiếm Phong treo ba mươi người.
- Quất cho ta, tiếp tục quất! Mẹ nó, lão tử đang yên ổn ngồi ở nhà, các ngươi lại cứ nhất định chà đạp sơn môn nhà ta, còn muốn bắt ta, mẹ ngươi chứ là ai chỉ điểm, không nói rõ cho ta, hôm nay ai cũng đừng nghĩ đi! Quất, tiếp tục quất!
Vương Khả ngồi trên ghế ăn hạt dưa mắng.
- Ba! Ba! Bail...
- Á! Á! ÁT.....
- Vương Khả, ta đã nói rồi, không có ai sai sử chúng ta, chính là bản thân ta muốn tới!
Tào Hùng bị quất cho mặt mũi tràn đầy vết roi, buồn bực quát.