Lần trước ngươi chỉ huy vớ vẩn, suýt chút nữa sinh linh đồ thán, lần này có việc gì ta chịu trách nhiệm, đám người này muốn hại ta, còn phải cho bọn hắn mặt mũi sao!
Vương Khả nói.
Sắc mặt Bất Giới Hòa Thượng trở nên cổ quái, gật đầu một cái:
- Cũng đúng, dù sao xảy ra chuyện cũng có ngươi chịu trách nhiệm, nếu có chỗ sơ suất lớn, cùng lắm thì ta mang theo Phi Lai Phong chạy trốn là được!
- Vậy còn không mau đi, muốn nhận tiền lương tháng này hay không?
Vương Khả thúc giục nói.
- Nhớ kỹ, tiền thưởng tháng này phải tăng gấp đôi!
Bất Giới Hòa Thượng nói.
Vừa nói, Bất Giới Hòa Thượng vừa phóng tới chỗ Tào Hùng.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi là một Kim Thân La Hán, là La Hán chỉ thân, ngươi nghe lời Vương Khả sao? Ngươi bị bệnh tâm thần à! Ngươi biết ta là ai không? Ta là hình bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, ngươi muốn là địch với Đại Thiện Hoàng Triều ta sao?
Tào Hùng trợn mắt nói.
- A di đà phật, oan có đầu nợ có chủ, ngươi muốn tìm thì tìm Vương Khả đi, ta chỉ là một người làm công, ngươi nói với ta làm gì?
Bất Giới Hòa Thượng nói.
- Oanh!
Trong nháy mắt Bất Giới Hòa Thượng xuất hiện ở trước mặt Tào Hùng, vỗ một chưởng lên người Tào Hùng.
- Phốc!
Tào Hùng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược mà ra.
- Vương Khả, dừng tay!
Tây Môn Tĩnh kêu to một tiếng, đánh về phía Vương Khả.
- Làm càn!
Bất Giới Hòa Thượng kêu to một tiếng.
- Ông!
Kim quang lóe lên, trong nháy mắt Bất Giới Hòa Thượng xuất hiện ở trước mặt Tây Môn Tĩnh, đánh một chưởng về phía Tây Môn Tĩnh.
- Ngươi dám!
Tây Môn Tĩnh sợ hãi kêu lên.
- Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, Tây Môn Tĩnh lập tức bị đánh bay ra ngoài.
- Nhanh, nhanh bảo hộ Tây Môn công tử, các ngươi đều chết rồi sao, nhanh, bảo hộ Tây Môn công tử rời đi! Vương Khả tạo phản, Vương Khả tạo phản, nhanh!
Tào Hùng ở nơi xa sợ hãi kêu lên.
- Vâng!
Một đám thuộc hạ lập tức nhào về phía Tây Môn Tĩnh.
- A di đà phật, muốn đi sao? Tiền thưởng tháng này của lão nạp trông cậy cả vào các ngươi! Vương Khả còn nói bên trong tiền thưởng có một khối thịt rồng, các ngươi chạy, ta tìm ai đòi đây?
Bất Giới Hòa Thượng kêu lên.
- Oanh!
Kim quang lóe lên, Tây Môn Tĩnh lập tức phun ra một ngụm máu tươi, một đám thuộc hạ che chở hắn đều không bảo hộ được, miệng lập tức phun máu tươi bay ngược mà ra.
Một bên khác, Tào Hùng thấy tình cảnh này, sắc mặt hết sức khó coi, ai có thể nghĩ tới, chủ trì Độ Huyết Tự lại nghe Vương Khả chứ?
- Vương Khả ngươi chờ đấy, ngươi gây ra đại họa rồi, ngươi nhất định phải chết!
Tào Hùng hung tợn quay đầu bay về phía chân trời.
- Thiên Sư Lĩnh Vực!
Một tiếng kêu to từ chân trời vang lên.
- Oanh!
Tào Hùng tựa như đụng vào một mặt tường trong suốt, lập tức đụng đến đầu rơi máu chảy.
Chỉ thấy, bỗng nhiên Trương Thần Hư đến, thôi động Thiên Sư Lĩnh Vực lập tức vây khốn Tào Hùng, hơn nữa dậm chân đi về phía Vương Khả.
- Trương Thần Hư, ngươi tới nhanh vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Nói nhảm, không phải đã nói với ngươi rồi sao? Hai ngày trước ăn thịt rồng, tu vi ta là Nguyên Anh đỉnh phong, nhất cử đột phá đến Nguyên Thần cảnh, dựa vào thực lực Nguyên Thần cảnh của ta, tự nhiên tới cũng nhanh!
Trương Thần Hư kêu lên.
- Đến là được tốt, khẳng định Nguyên Thần cảnh thao túng Thiên Sư Lĩnh Vực sẽ càng dễ dàng hơn, đừng cho bọn họ chạy, mẹ kiếp, muốn đến bắt người là bắt người, muốn chạy là chạy sao? Coi Thiên Lang Tông ta là chỗ nào? Coi Thập Vạn Đại Sơn ta là địa phương nào?
Vương Khả trợn mắt nói.
- tông chủ Kim Ô Tông, Trương Thần Hư? Thiên Sư Lĩnh Vực?
Phá cho ta!
Tào Hùng sợ hãi kêu lên.
- Ầm ầm!
- Đừng phí sức, nếu như ta là Nguyên Anh cảnh, ngươi còn có thể phá mở Thiên Sư Lĩnh Vực, bây giờ ta đã là Nguyên Thần cảnh, không kém bao nhiêu so với ngươi, ta đã tế luyện Thiên Sư Lĩnh Vực được năm, sáu phần mười, ngươi còn muốn phá mở sao? Ngươi cho coi Thiên Sư Lĩnh Vực của gia gia ta là giấy dán tường à?
Trương Thần Hư trợn mắt nói.
- Ngươi là tông chủ Kim Ô Tông, tại sao phải quản chuyện Thiên Lang Tông, tại sao ngươi phải cản ta? Ngươi muốn đối đầu với Đại Thiện Hoàng Triều ta sao?
Tào Hùng trợn mắt quát.
- Ngươi đừng gào thét với ta! Ta nghe theo tỷ tỷ của ta, bây giờ làm công cho công ty Thần Vương, ngươi muốn gào thét thì tìm Vương Khả mà gào thét, ngươi gào thét với ta làm gì? Ta chỉ là một người làm công!
Trương Thần Hư nói.
- Ngươi cũng là công nhân?
Sắc mặt Tào Hùng cứng đờ.
Tào Hùng nhìn Bất Giới Hòa Thượng đã đánh tan đám người Tây Môn Tĩnh cách đó không xa. Đó là chủ trì Độ Huyết Tự, đây là tông chủ Kim Ô Tông, đều nghe Vương Khả sao?
- Nói đến, ta cũng không rõ ràng, ngươi ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn ứng phó Vương Khả, thì cũng thôi đi! Ngươi chạy vào bên trong Thập Vạn Đại Sơn đối phó Vương Khả, đây không phải là bệnh tâm thần sao? Không có tu vi Võ Thần, ngươi cũng muốn ứng phó Vương Khả? Toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, ai có thể động đến hắn? Hình bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều ghê gớm lắm à?
Trương Thần Hư nói.
- Đúng vậy, Tào đại nhân, lần này các ngươi quá lỗ mãng, Vương Khả cũng mở một mặt lưới rồi, diệt tông cảnh chung gõ số lẻ, chỉ mời người bên chính đạo tới, nếu Vương Khả gõ số chẵn, cường giả Ma Giáo cũng sẽ tới, lúc đó ăn bọn ngươi đến hài cốt cũng không còn là chuyện rất bình thường!
Trương Chính Đạo ở một bên nói.
Tào Hùng:
Tây Môn Tĩnh:
Chúng ta là lọt vào ổ thổ phỉ? Tự chui đầu vào lưới sao?
Phía bắc Thiên Lang Tông, ba bóng người đang nhanh chóng bay về Thiên Lang Tông!
Ba người này không phải ai khác, mà chính là Mộ Dung Lão Cẩu, Lý Bắc Đấu mang theo Thiết Lưu Vân nhanh chóng phi hành.
- Lý điện chủ, ngươi, ngươi cũng là Nguyên Thần cảnh rồi?
Thiết Lưu Vân lộ vẻ khó coi nói.
Ban đầu cứ cho là mình chỉ chênh lệch một chút với Lý Bắc Đấu, đều là Nguyên Anh cảnh, nhưng ai có thể tưởng được Lý Bắc Đấu đã là Nguyên Thần cảnh, chuyện này khiến bản thân còn đuổi thế nào!
- Thiết Lưu Vân, ngươi không nên nản chí, một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ đạt tới!
Lý Bắc Đấu an ủi.