Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1179 - Chương 1180: Chúng Ta Chỉ Là Công Nhân

Chương 1180: Chúng ta chỉ là công nhân

- Nể mặt các ngươi là thủ hạ của cha vợ ta, ta không truy cứu vừa rồi các ngươi phá hư sơn môn đại trận, các ngươi hò hét đến Thiên Lang Tông ta làm gì?

- Ngoại giới có lời đồn, Long Hoàng bị trảm, có quan hệ với Vương Khả ngươi?

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Hả, đúng, là ta đâm chết! Chuyện này cũng đã qua thời gian dài, không phải các ngươi mới biết được chứ?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi?

Tào Hùng híp mắt một cái.

Đột nhiên tròng mắt Tây Môn Tĩnh cũng ngưng tụ lại, có chút phòng bị nhìn về phía Vương Khả.

- Là ta tự tay trảm Long Hoàng, chẳng lẽ người truyền tin cho các ngươi, chưa nói rõ ràng?

Vương Khả nghi ngờ nói.

Tào Hùng lộ vẻ cổ quái, chính vì nói rõ, nên chúng ta mới nghi hoặc, Long Hoàng có thực lực cỡ nào, làm sao có thể chết ở trong tay Vương Khả ngươi? Căn cứ tư liệu, ngươi mới là Kim Đan cảnh, à không, hình như đã Nguyên Anh cảnh? Thế nhưng, như này vẫn kém xa!

- Vương Khả, ngươi không nói thật sao?

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Cái gì mà không nói thật, ta đã nói rõ rồi, ngược lại là các ngươi ấy, dùng khí thế hùng hổ tới làm gì? Các ngươi phụng mệnh của ai đến điều tra, hay là tự các ngươi dựa theo ý mình đến điều tra?

Vương Khả cau mày nói.

- Ha ha, ngươi quản vì sao chúng ta đến điều tra sao?

Tây Môn Tĩnh trầm giọng nói.

- Nếu như các ngươi phụng mệnh, vậy phụng mệnh của ai, dù sao cũng phải có cái lệnh điều tra, ta phải căn cứ người ngươi phụng mệnh là ai, mới cho ngươi thái độ dạng gì được, ví dụ như sư tôn ta muốn hỏi ta, khẳng định ta sẽ nói rõ chi tiết, nếu như chỉ là bản thân các ngươi hiếu kỳ, ta dựa vào cái gì phối hợp các ngươi, ta và các ngươi cũng không quen!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ha ha ha, Vương Khả, ngươi biết kết cục khi không phối hợp với chúng ta không?

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Kết cục gì?

Vương Khả trầm giọng nói.

- Hả, ngươi là người tính tình cứng rắn? Nếu tính tình cứng rắn, vậy chúng ta về Đại Thiện Hoàng Triều nói đi!

Tào Hùng trầm giọng nói.

- Vì sao ta phải đi theo ngươi?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Hôm nay, ngươi đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi!

Tào Hùng lạnh lùng nói.

~ Ào ào ào!

Mười tên thuộc hạ sau lưng Tào Hùng lập tức lấy ra pháp bảo giống như dây xích gông xiềng, hình như muốn bao vây Vương Khả.

Vương Khả sầm mặt lại:

- Hả, các ngươi tra hỏi là giả, mà cố ý tới bắt ta?

Tây Môn Tĩnh phe phẩy quạt giấy, lộ ra một tia cười lạnh, Tào Hùng tỏ vẻ băng lãnh, giống như chẳng muốn giải thích.

- Động thủ!

Tào Hùng quát lạnh một tiếng.

- Vâng!

Mười tên thuộc hạ ứng tiếng nói.

- Người đâu!

Vương Khả quát lạnh một tiếng.

- Oanh!

Vô số đệ tử Thiên Lang Tông lập tức phóng tới Ngộ Kiếm Phong.

Đáng tiếc, người Tào Hùng mang tới mặc dù không nhiều, nhưng ai cũng khí thế phi phàm, thấp nhất cũng có khí tức Nguyên Anh đỉnh phong, còn có hai người có khí tức giống Nguyên Thần cảnh, khí tức kinh khủng vừa ra, ép cho đệ tử Thiên Lang Tông không cách nào tới gần.

- Các ngươi có chuẩn bị mà đến, không có lệnh điều tra, đã muốn làm càn ở Thiên Lang Tông ta? Tào Hùng, Tây Môn Tĩnh, các ngươi có nghĩ đến kết quả chưa!

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Kết quả? Trước khi đến ta còn lo lắng, hiện tại ta đã nhìn ra, ngươi chỉ là một tên Nguyên Anh cảnh, nhất định lời đồn là giả, hiện tại ta lấy thân phận hình bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, mời ngươi cùng ta trở về phối hợp điều tra một lần, nếu không, chúng ta sẽ động thủ!

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Ngươi muốn hạn chế tự do của ta?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Không sai, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, bằng không, đừng trách ta không khách khí!

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Trương Chính Đạo, động thủ!

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

- Hắn dám!

Tào Hùng lạnh lùng nói.

Vẻ mặt Trương Chính Đạo trở nên cứng đờ:

- Chuyện này, chuyện này không liên đến quan ta, các ngươi tự đánh đi, ta tạm thời tránh một chút!

Vương Khả trợn mắt nhìn Trương Chính Đạo, cũng không trách tội, dù sao cha Trương Chính Đạo cũng ở trong tay Tào Hùng.

Vương Khả lạnh lùng nhìn về phía đám người Tào Hùng:

- Các ngươi muốn hạn chế tự do của ta, còn muốn dùng những cái gông xiềng này trói buộc ta, vậy đừng trách ta không khách khí!

- Trách ngươi không khách khí? Ngươi có thể không khách khí như nào?

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Bất Giới, động thủ, bắt toàn bộ đám hỗn đản này lại cho ta, mẹ nó, không nhìn một chút xem đây là chỗ nào, ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn diễu võ giương oai thì thôi đi, lại dám đến Thập Vạn Đại Sơn gây chuyện? Đồ chán sống, thật sự tưởng rằng ta không dám động tới các ngươi sao? Động thủ!

Vương Khả kêu to một tiếng.

Đám người Tào Hùng nghiêng đầu lại, lập tức nhìn thấy ngoài sơn môn Thiên Lang Tông, có một vị hòa thượng kim quang lóa mắt, chắp tay trước ngực.

- A di đà phật!

Bất Giới Hòa Thượng niệm một tiếng phật hiệu.

Trong lúc nói chuyện, Bất Giới Hòa Thượng đã đến phụ cận.

- Ngươi là vị La Hán trong tình báo? Ngươi muốn làm gì? Ngươi biết thân phận ta là gì không, ngươi to gan!

Tào Hùng biến sắc.

- La Hán hàng long!

Bất Giới Hòa Thượng từ trên trời giáng xuống, vỗ ra một chưởng, một bàn tay kim quang to lớn ầm ầm đánh vào trước mặt Tào Hùng.

- Đại nhân đừng lo!

Một đám thuộc hạ lập tức vọt lên.

- Oanhl Một tiếng nổ thật lớn vang lên, trong nháy mắt mười tên thủ hạ bị đánh bay ra ngoài, Tào Hùng lập tức bị đánh bay ngược mà ra, phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi dám! Phốc!

Tào Hùng sợ hãi kêu lên.

- Bất Giới Hòa Thượng, không phải vừa rồi ta gõ vang diệt tông cảnh chung, tiếng chuông truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn sao?

Tại sao bây giờ ngươi mới đến, lấy thực lực của ngươi, không phải có thể lập tức đến sao? Thiếu chút nữa ta đã bị người ta đeo gông xiêng rồi!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Híc, hôm qua ta uống nhiều rượu, ngủ thiếp đi, là thập bát đồng nhân đánh thức ta!

Bất Giới Hòa Thượng lộ vẻ lúng túng nói.

- Được rồi, được rồi, tỉnh rượu là được, mau ra tay, bắt bọn hắn lại!

Vương Khả nói.

- Hình như bọn họ đến từ Đại Thiện Hoàng Triều?

Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nói.

- Ta đã không sợ, thì ngươi sợ cái cọng lông gì?

Bình Luận (0)
Comment