Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1215 - Chương 1216: Động Thủ

Chương 1216: Động thủ

- Cũng rất dễ dàng! Còn nữa, đừng tưởng rằng ngươi rất lợi hại, đừng tưởng rằng thực lực ngươi mạnh hơn Tào Hùng, đó là ngươi không biết quyền lực đáng sợ! Tào Hùng là hình bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, đối phó các ngươi, căn bản không cần tự mình động thủ! Nếu hắn tự mình động thủ ở trước mặt ngươi một lần, nhất định là cho ngươi thắng thế, để ngươi cảm giác hắn không đáng để lo, đây đều là mê hoặc ngươi! Ta và Vương Hữu Lễ vừa chết, tiếp theo, chính là tử kỳ của các ngươi!

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Không, không có khả năng!

Thỏ Vương trợn mắt nói.

- Không có khả năng, có cái gì không thể chứ, mới vừa rồi còn nói ta và Trương Chính Đạo lừa ngươi? Ta và Trương Chính Đạo và các ngươi vốn không quen biết, tại sao phải lừa các ngươi?

Còn nữa, vì sao thời điểm lừa gạt ngươi, Tào Hùng lại một mực ở bên cạnh? Hừ, các ngươi đều là đồ đần sao? Ta căn bản không có gặp qua các ngươi, tất cả đều là âm mưu Tào Hùng tỉ mỉ thiết kế, nhất định hắn dùng khổ nhục kế gì đó đối với các ngươi, muốn để đám pháo hôi các ngươi tới giết chúng ta, sau đó lại một mẻ hốt gọn các ngươi! Ngu xuẩn, các ngươi có mấy cái đầu, dám tới giết chúng ta?

Vương Khả trợn mắt mắng.

Vương Khả quát mắng, để đám thỏ yêu lập tức rối loạn tưng bừng, nguyên một đám không biết như thế nào cho phải, Vương Khả nói là sự thật sao?

Vương Hữu Lễ ở một bên cũng trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, chuyện này, chuyện này, quả nhiên lời đồn không sai, Vương Khả ngươi khoác lác là đỉnh nhất, nếu không phải ta một mực biết ngươi đang khoác lác, ngay cả ta cũng muốn tin tưởng.

- Vương Khả, ngươi, ngươi đừng làm ta sợ!

Thỏ Vương cũng khó tin nói.

- Ta hù dọa ngươi? Ngươi là ai, có tư cách gì để ta hù dọa ngươi?

Hừ, thật ra việc này cũng rất dễ chứng minh, muốn biết chân tướng, vô cùng đơn giản!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Chứng minh như thế nào?

Thỏ Vương nhìn chằm chằm vào Vương Khả.

- Để Tào Hùng đến đối chất với chúng ta không phải là được sao! Vương Khả trầm giọng nói.

- Để Tào Hùng đến?

Thỏ Vương nhíu mày.

- Đúng vậy, hắn nói xấu ta, hắn là người trong cuộc mà không dám tới đối chất, vậy khẳng định hắn đang nói láo!

Vương Khả trợn mắt nói.

Vẻ mặt Thỏ Vương liên tục biến ảo, mặc dù không quá tin tưởng lời Vương Khả nói, nhưng ngộ nhỡ là thật thì sao? Chuyện này cũng quá dọa thỏ rồi, chúng ta chỉ là sát thủ bình thường mà thôi, làm gì đã trải qua chuyện kinh khủng như vậy?

- Được, đi gọi Tào Hùng tới! Bảo hắn đừng giấu đầu lòi đuôi nữa, nói với hắn, dù sao Vương Khả cũng phải chết, bảo hắn không cần trốn phía sau!

Thỏ Vương trầm giọng nói.

Hôm nay, nhất định phải làm rõ ràng mọi chuyện.

Ngoài thung lũng, chỗ một ngọn núi!

Tào Hùng mang theo ba mươi tên thuộc hạ, đứng từ xa nhìn về phía sơn cốc to lớn kia.

- Vương Khả? Vương Hữu Lễ? Ha ha ha ha, thực sự là đi mòn giày sắt chẳng tìm thấy được khi tìm được lại không tốn chút công, tìm hai ngày, rốt cục cũng bại lộ!

Tào Hùng lộ vẻ kích động nói.

- Đại nhân, Thỏ Vương mang theo Thỏ Tử Đoàn và một số yêu thú khác, đã vây đi qua, lần này Vương Khả chết chắc?

Một tên thuộc hạ hưng phấn nói.

- Khẳng định là chết chắc, chỉ tiếc, ta không tiện lộ diện, thực sự là tiện nghi hắn!

Tào Hùng lộ vẻ tiếc nuối nói.

- Đại nhân, chúng ta có thể mặc áo đen đi qua!

Tên thuộc hạ này cau mày nói.

- Nếu không có Vương Hữu Lễ, tự nhiên ta có thể tới, nhưng Vương Hữu Lễ ở kia, làm sao ta lộ diện được? Đều là quan một triều, nếu ta lộ diện, về sau bị truy cứu tới, ta sẽ phải xui xẻo!

Tào Hùng trầm giọng nói.

- Thế nhưng, một lát nữa, bọn họ đều phải chết mà!

- Sẽ chết, thế nhưng lễ bộ thượng thư bỏ mình, chuyện lớn như vậy không có người tra sao? Tra được Thỏ Vương thì cũng thôi đi, dù sao Thỏ Tử Đoàn bọn chúng đều là kẻ liều mạng. Tra được ta thì phải làm sao? Ngươi không nên xem thường thám tử Đại Thiện Hoàng Triều, chỉ cần nghiêm túc, có cái gì không tra được chứ?

Tào Hùng lạnh lùng nói.

- Thế nhưng chúng ta... !

- Chúng ta đi ngang qua nơi đây, chúng ta không phát hiện, coi như điều tra ra cũng không tính là gì, nhưng ta nếu như cùng xuống dưới với Thỏ Vương, vậy sẽ không nói được!

Tào Hùng trầm giọng nói.

- Nhưng, sớm muộn cũng sẽ tra ra được chúng ta có tiếp xúc qua với Thỏ Tử Đoàn?

- Tra được thì như thế nào, chỉ cần hiện tại ta không đi xuống, đến lúc đó còn không phải tùy ta nói thế nào cũng được sao? Lại nói, Thỏ Tử Đoàn là đám trộm cướp mà nói, có thể tin tưởng sao?

Tào Hùng trợn mắt nói.

- Đại nhân anh minh! Chỉ cần chúng ta không lộ diện, Vương Khả, Vương Hữu Lễ chết sẽ không liên quan gì đến chúng ta!

Thuộc hạ này cảm thán nói.

- Đó là tự nhiên!

Tào Hùng cười lạnh nói.

Tào Hùng kiên nhẫn chờ đợi, tựa như muốn tận mắt nhìn thấy Vương Khả bỏ mình mới bằng lòng bỏ qua.

Thế nhưng, nhìn một chút, Tào Hùng lại phát hiện ra chuyện không thích hợp.

- Thỏ Vương đang làm gì vậy? Sao không đánh, Vương Khả, Vương Hữu Lễ ở trước mặt, bên cạnh chỉ có một tên phu xe phổ thông, sao các ngươi không động thủ? Tại sao ở kia nói nhảm, còn nữa, Vương Khả đang nói cái gì, nói đến văng cả nước miếng, tại sao Thỏ Vương ngươi không đi đánh hắn?

Tào Hùng kinh ngạc nhìn phương xa.

- Thuộc hạ cũng không hiểu, không phải Thỏ Tử Đoàn hận Vương Khả, Trương Chính Đạo tận xương sao? Bây giờ Vương Khả ở trước mặt, tại sao tất cả thỏ lại có biểu lộ kỳ quái như vậy?

Một tên thuộc hạ khó hiểu nói.

- Mặc kệ, trì hoãn thì trì hoãn, chúng ta chỉ cần không lộ diện, chúng ta có nhiều thời gian chờ Vương Khả chết!

Tào Hùng híp mắt nói.

Đúng ở thời điểm đám người Tào Hùng chở đợi, bỗng nhiên một con thỏ yêu lao đến.

- Tào Hùng, đại vương bảo ngươi đi xuống một chuyến!

Con thỏ yêu kia vừa đến, liền phòng bị nhìn về phía Tào Hùng.

- Xuống dưới? Ta xuống dưới làm gì?

Tào Hùng trợn mắt nói.

Con thỏ này giống như giật nảy mình, lập tức trốn ra.

- Tại sao ngươi sợ đến như vậy? Ta chỉ nói một câu mà thôi, ngươi cần phải rút lui mấy bước sao?

Tào Hùng trợn mắt khó hiểu nói.

Bình Luận (0)
Comment