- Là ai? Thật to gan, thế mà đến trường thi gây chuyện?
Đám quan giám khảo kinh ngạc nói.
Một số thí sinh ở gần cũng trừng to mắt, còn có người giả mạo thí sinh dự thi?
- Hả?
Tây Môn Thuận Thủy híp mắt nói.
- Ti chức đã xác định, tặc nhân giả mạo thí sinh chính là Vương Khả, chính là hắn, hắn đoạt sĩ tử thư của người khác, trà trộn vào nơi đây, hắn muốn nhiễu loạn trật tự trường thi, hắn căn bản không tham gia kỳ thi hương ở các đại thành trì, hắn là giả mạo, thừa tướng, xin hãy bắt tên tặc tử này về quy án, nhất định Hình Bộ ta sẽ thẩm vấn ra dụng tâm hiểm ác của hắn!
Tào Hùng lập tức chỉ vào Vương Khả ở nơi xa kêu lên.
- Cái gì?
Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía Vương Khả ở nơi xa.
Chính là hắn, vừa rồi ngang ngược đòi một ly trà, thế mà là tặc nhân giả mạo thí sinh?
Tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả, Vương Khả cũng lộ ra vẻ ngơ ngác. Ngươi nói xấu ta cái khác không được sao, ngươi vu khống thân phận ta là giả? Ngươi không phải bị bệnh tâm thần à?
- Vương Khả?
Tây Môn Thuận Thủy nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả, rốt cục xác định thân phận người này.
- Vị Tào đại nhân này, tại sao ngươi lại ngậm máu phun người như vậy? Ta cướp đoạt khảo chứng của người khác lúc nào? À, là sĩ tử thư! Sĩ tử thư của ta chính là của ta! Không phải ta chỉ muốn một ly trà thôi sao? Các ngươi làm như này là muốn chỉ hươu bảo ngựa ư?
Vương Khả trợn mắt quát.
Ta nói ta muốn đi, các ngươi mang trà ngon đến không cho ta đi, bây giờ còn muốn để Tào Hùng nói xấu ta, chuyện này làm sao có thể nhịn?
- Vương Khả, ngươi đừng vội giảo biện, đây là lần đầu tiên ngươi tới Đại Thiện Hoàng Triều, căn bản không có trải qua tầng tầng khảo hạch ở các đại thành trì, làm sao ngươi có thể có sĩ tử thư?
Ai cho ngươi sĩ tử thư?
Tào Hùng trợn mắt khiển trách quát mắng.
- Sĩ tử thư của Vương Khả, là Chiến Thần Điện chúng ta cho!
Bỗng nhiên, một tiếng quát to từ lối vào văn miếu truyền đến.
Tất cả mọi người nhìn tới, lại nhìn thấy, Mộ Dung Lão Cẩu, Trương Chính Đạo và một đám lão binh của Chiến Thần Điện đi lên đài cao ở bốn phía quảng trưởng văn miếu, hướng về nơi này.
- Mộ Dung Lão Cấu?
Tào Hùng biến sắc.
Bản thân sợ Vương Khả trở lại Chiến Thần Điện, từ đầu đến cuối mục đích chính là tiêu diệt Vương Khả trước khi Vương Khả tiếp xúc Chiến Thần Điện, nhưng tại sao vẫn để bọn hắn tiếp xúc? Kế hoạch phục sát của ra triệt để thất bại sao?
Tào Hùng biến sắc, mấy người Mộ Dung Lão Cẩu, Trương Chính Đạo cũng mở to hai mắt nhìn hắn. Mọi người tiến đến chỉ là vì phòng ngừa Tào Hùng vu oan hãm hại, nhưng ai có thể nghĩ tới, vừa mới tiến đến đã thấy Vương Khả đang cãi nhau cùng Tào Hùng.
- Vương Khả? Tại sao hắn lại xuất hiện ở trường thi? Không phải ngươi nói hắn chạy nạn ở bên ngoài sao? Đây là bộ dạng chạy nạn à?
Mộ Dung Lão Cầu triệt để ngây ngốc.
- Ta nào biết được? Ta cũng không biết mài!
Trương Chính Đạo trợn mắt buồn bực nói.
Mặc dù không biết tại sao, nhưng từ nơi xa nhìn thấy Tào Hùng muốn vu oan Vương Khả, tự nhiên phải đứng ra làm chỗ dựa cho Vương Khả trước.
- Sĩ tử thư của Vương Khả là Chiến Thần Điện chúng ta cho!
Mộ Dung Lão Cấu kêu to một tiếng.
Tất cả mọi người lập tức nhìn lại.
Vương Khả cũng trợn mắt nhìn về phía Mộ Dung Lão Cẩu và Trương Chính Đạo, đột nhiên ánh mắt sáng lên.
- Mộ Dung trưởng lão, tìm các ngươi thật đúng là không dễ dàng!
Vương Khả lập tức vui mừng nói.
- Tại sao tiểu tử ngươi đến nơi này?
Mộ Dung Lão Cấu cũng trợn mắt kinh ngạc nói.
- Haiz, nói ra rất dài dòng, đi thôi, chúng ta ra ngoài tìm tửu lâu, ta mời khách, mọi người cùng ngồi xuống, vừa ăn vừa nói chuyện!
Vương Khả lập tức cười nói.
- Cái này tốt!
Một đám lão du côn vui vẻ nói.
Vừa nói, Vương Khả đã muốn đẩy thị vệ ở bốn phía ra, theo đám người Mộ Dung Lão Cẩu rời đi.
Cái này, cái này, lúc này đi sao?
- Đứng lại cho ta!
Tào Hùng kêu to một tiếng.
- Làm sao?
Vương Khả trợn mắt nhìn về phía Tào Hùng.
Giờ phút này, ngay cả Tây Môn Thuận Thủy cũng trở nên âm trầm, nhưng Tây Môn Thuận Thủy vẫn không nói chuyện.
- Hừ, không nhìn thấy đây là địa phương nào sao, đây là văn miếu, là hội trường kỳ thi Ân Khoa, đây là nơi các ngươi nói đến là đến, nói đi là đi sao? Vương Khả cướp đoạt sĩ tử thư, giả mạo thí sinh đến trường thi, tất có ý đồ! Hôm nay, các ngươi không mang được hắn đi!
Tào Hùng trợn mắt tức giận nói.
Đám thị vệ ở xung quanh lập tức xông tới.
- Vương Khả, ngươi đây là... !
Mộ Dung Lão Cầu cũng nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.
- Ai cướp đoạt sĩ tử thư? Ai tranh đoạt? Ai giả mạo? Sĩ tử thư của ta ð nơi này, các ngươi chưa kiểm tra, đã ngậm máu phun người, đây là đạo làm quan của ngươi sao? Mộ Dung trưởng lão, ngươi đừng lo lắng, cái sĩ tử thư này chính là cái ngươi cho ta, Tào Hùng đơn giản là nói càn nói bậy!
Vương Khả lập tức khiển trách quát mắng.
Mộ Dung Lão Cầu cũng sững sờ, vừa rồi bảo vệ Vương Khả chỉ là hành vi bản năng, nhưng Vương Khả nói cái sĩ tử thư này là mình cho? Tại sao ta không nhớ rõ chứ? Không phải ngươi muốn kéo ta xuống nước chứ?
- Lão tướng quân, ngươi quên rồi sao? Lần trước ngươi bảo ta mang một phần sĩ tử thư cho Vương Khả, để chuẩn bị mượn danh nghĩa cái sĩ tử thư kia kiếm tiền của hắn!
Trương Chính Đạo ở một bên nói.
- Hả? À! Là ta cho, không sai!
Đột nhiên Mộ Dung Lão Cẩu nhớ lại.
- Thừa tướng, không thể vì Vương Khả là thí sinh Chiến Thần Điện ta tiến cử, là ngược đãi hắn được? Chiến Thần Điện ta cũng có thể diện!
Mộ Dung Lão Cẩu lập tức nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy kêu lên.
Mộ Dung Lão Cẩu là lão du côn, vừa rồi cho là mình không chiếm lý, cho nên chuẩn bị hung hăng càn quấy, hiện tại phát hiện mình chiếm lý, lập tức đúng lý không tha người, trực tiếp bỏ qua Tào Hùng, đi ăn vạ Tây Môn thừa tướng.
- Thừa tướng, khẳng định là đám người Mộ Dung Lão Cẩu cố ý, nào có chuyện trùng hợp như vậy? Từ trước cho tới giờ Vương Khả không nói đến khảo thí, hắn cũng không thi đậu kỳ thi thử!
Hắn căn bản không hiểu được khảo thí! Căn bản là nói láo! Chiến Thần Điện chơi xấu, cũng không phải là ngày một ngày hai.