Tây Môn Thuận Thủy làm đến vị trí thừa tướng Đại Thiện, có thể dễ gạt như vậy sao?
Hơi dùng chút uy là có thể ép hỏi ra tất cả từ trong miệng Tây Môn Tĩnh.
Gian lận trưởng thi là bê bối kinh thiên cỡ nào, kết quả hai người gian lận, một người là môn sinh đắc ý của bản thân, một người là con trai của mình? Chuyện này khiến sắc mặt Tây Môn Thuận Thủy tự nhận nắm giữ đại cục có bao nhiêu khó khăn?
Giờ phút này, Tây Môn Thuận Thủy đã biết chân tướng, vừa mắng hai người, vừa vô cùng tức giận.
- Cha, Giải đại ca giúp con, nhưng lại bị Vương Khả nhặt tiện nghi! Vương Khả thật sự gian lận, cha, người cần phải vạch trần hắn!
Tây Môn Tĩnh lo lắng nói.
- Vạch trần Vương Khả gian lận? Làm sao vạch trần? Chính hắn cũng thừa nhận ăn gian, làm sao còn phải vạch trần?
Tây Môn Thuận Thủy trợn mắt nói.
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh, Giải Binh Giáp cứng đờ, đúng vậy, vì sao cái tên Vương Khả bị bệnh thần kinh này, lại tự bộc kỳ đoản, tự mình vạch trần bản thân làm gì? Chính ngươi trong sạch rồi, các quan chấm thi đều giải thích giúp ngươi. Nếu như hiện tại lại vạch trần một lần nữa, vậy không phải là chứng minh tất cả giám khảo đều có vấn đề? Đều giúp ngươi gian lận sao?
- Cha, lúc trước Vương Khả tự mình nói bản thân gian lận, thật không có biện pháp sao?
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Có thể có biện pháp gì? Chuyện đã như vậy, lại vạch trần Vương Khả, Chiến Thần Điện sẽ phản ứng như nào, các ngươi biết không?
Tây Môn Thuận Thủy trợn mắt nói.
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh, Giải Binh Giáp đều trở nên khó coi.
Tiếp tục náo loạn, chuyện kia sẽ lớn.
- Thừa tướng!
Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên ngoài thư phòng.
- Vào đi!
Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.
Có một người áo đen lập tức từ bên ngoài đi đến, hơn nữa truyền đạt một phần văn kiện mật.
Người áo đen đưa văn kiện mật xong, nhanh chóng rời khỏi thư phòng.
- Thừa tướng, chúng ta có cần tránh đi trước hay không?
Giải Binh Giáp hỏi.
- Không cần, ta phái người đi thăm hỏi sự tình Tụng Thiện Hoàng của Vương Khả ngày đó và điều tra chuyện Lễ Bộ Thượng Thư Vương Hữu Lễ bị ám sát!
Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.
- Hả?
Giải Binh Giáp kinh ngạc nói.
Hiển nhiên, với năng lực nhạy bén của Tây Môn Thuận Thủy, cũng phát hiện Tụng Thiện Hoàng ngày đó của Vương Khả có chỗ dị thường, nên đã âm thầm phái người đi điều tra.
Tây Môn Thuận Thủy mở văn kiện mật ra quan sát một chút, sắc mặt Tây Môn Thuận Thủy run rẩy mãnh liệt một trận.
- Cha? Không phải là Tụng Thiện Hoàng ngày đó của Vương Khả cũng là do người khác viết chứ, đều là Vương Khả chép?
Tây Môn Tĩnh hiếu kỳ nói.
Tây Môn Thuận Thủy buông văn kiện mật xuống, dựa vào trên ghế bành, nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương.
Hai người đều nghi ngở nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy, đây là thế nào? Cha (thừa tướng) chưa từng mỏi mệt qua như thế? Vẻ mặt này, giống như có cảm giác ăn phải con ruồi.
- Thừa tướng, Vương Khả lại ăn gian sao? Bài thi đầu tiên cũng ăn gian? Tụng Thiện Hoàng là hắn chép của người khác, cũng không phải là hắn viết?
Ánh mắt Giải Binh Giáp sáng lên, nhạy bén phát hiện tất cả.
- Haiz!
Tây Môn Thuận Thủy buồn bực thở dài.
Nghe thấy tiếng thở dài này, đột nhiên ánh mắt hai người sáng lên.
- Thừa tướng, bài thi thứ hai Vương Khả gian lận, chúng ta không thể làm gì, nhưng bài thì đầu tiên thì sao? Nếu Vương Khả ăn gian, vậy liền hủy bỏ tư cách thi của hắn!
Giải Binh Giáp kích động nói.
- Không sai, cha, Vương Khả ăn gian, bất lể là lúc nào, người cũng có thể truy cứu!
Tây Môn Tĩnh cũng kích động nói.
Tây Môn Thuận Thủy nhìn hai người một chút, sắc mặt trở nên cổ quái, khẽ lắc đầu:
- Không động được!
- Vì sao?
Hai người nghi ngờ nói.
- Vương Khả không có nói láo, hắn đã vạch trần bản thân, là chúng ta nhất định cho hắn đệ nhất!
Tây Môn Thuận Thủy khổ sở nói.
- Ý gì vậy? Chúng ta không có cách nào ở bài thi thứ hai, chẳng lẽ bài thi thứ nhất Vương Khả lên cơn vu khống Lễ Bộ Thượng Thư Vương Hữu Lễ là thật?
Giải Binh Giáp trợn mắt nói.
Tây Môn Thuận Thủy:
Là thật! Cũng là bởi vì là thật, mới bị lừa như vậy!
Ngươi muốn vạch trần Vương Khả, vậy càng liên lụy lớn hơn!
Chẳng những gian lận khoa cử lần này sẽ gây ồn ào lớn, mà toàn bộ Đại Thiện Hoàng Triều cũng sẽ nháo ra chuyện cười, danh dự của Lễ Bộ Thượng Thư Vương Hữu Lễ càng bị mất sạch, đương nhiên Vương Hữu Lễ sẽ không thể nào thừa nhận, đến lúc đó đấu khẩu trận chiến, lại càng nháo lớn, con mẹ nó, chẳng lẽ muốn toàn thể thiên hạ chế giễu sao?
Quan trọng nhất chính là, từ đầu đến cuối Vương Khả đều không có nói láo, từ đầu đến cuối hắn đều đang nói thật. Con mẹ nó nháo đến cuối cùng, tất cả mọi người sẽ mất hết mặt mũi, có hại quốc thể, lại để cao chuyện Vương Khả nói thật.
Đây không phải là vạch trần Vương Khả, mà là muốn dựng nên đạo đức công bia cho Vương Khả!
- Cha, vòng thi thứ hai ta đã bị loại, cũng không thể để cho Vương Khả nhặt tiện nghi được?
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Quan trọng là, Vương Khả còn lộ vẻ ghét bỏ đối với hai cái tiện nghi này, ngươi nói có tức hay không chứ?
Giải Binh Giáp buồn bực nói.
Tây Môn Thuận Thủy xoa huyệt thái dương, đè lửa giận trong lòng xuống, mới hít sâu một cái nói:
- Việc này, các ngươi đều cất ở trong bụng!
- Hả?
Tây Môn Tĩnh lộ vẻ không tình nguyện nói.
Vâng!
Giải Binh Giáp ứng tiếng nói.
- Tạm thời cứ như vậy đi, Vương Khả giành vị trí đứng đầu bài thi thứ nhất, thứ hai! Coi như cho Chiến Thần Điện một chút mặt mũi! Việc này đến đây là kết thúc! Không cho phép lại có lời khác!
Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.
- Thế nhưng... !
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Khoa cử không phải là hai vòng thi đơn giản, còn có vòng thi thứ ba và kỳ thi đình, vòng thứ ba do ta ra đề mục! Ta sẽ không nói đề mục cho bất luận kẻ nào, đợi đến lúc đó công bố, sẽ không tồn tại bất luận kỳ gian lận gì! Vòng thi thứ ba vừa ra, Vương Khả sẽ lộ nguyên hình, lúc đó sẽ bị loại bỏ!
Tây Môn Thuận Thủy khẽ thở dài.
- Vâng!
Giải Binh Giáp, Tây Môn Tĩnh chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.