- Hoàng thượng, hôm đó ở nhà giam Phù Không, Ma Thập Tam hình như có nhắc tới rằng Tứ Liên Nhân Hoàng hình như có một sứ mệnh nào đó? Sứ mệnh này là do Hoàng thượng cấp bách ban ra, vì sao phải giết... ?
Ma Tôn tò mò nói.
- Trong tay Tứ Liên Nhân Hoàng có Đài Sen Nhị Phẩm, năm đó là thủ hạ của phu quân ta, hiện tại chỉ là thời cơ chưa đến, chờ đến lúc có thể cùng nhau thúc giục Đài Sen Nhị Phẩm, mở ra phong ấn Thập Vạn Đại Sơn, thả phu quân ta ra khỏi núi! Cho nên, trẫm vẫn không động tới bọn chúng!
Trong mắt Ác Hoàng nổi đầy tơ máu.
- Cái gì? Phu quân của Ác Hoàng Bị phong ấn ở Thập Vạn Đại Sơn? Vẫn còn sống sao?
Ma Tôn kinh ngạc nói.
- Còn sống hay không trẫm cũng không biết, nhưng việc bị phong ấn ở Thập Vạn Đại Sơn thì ngươi không biết, nhưng bọn chúng đều biết. Tại sao Thập Vạn Đại Sơn là vùng đất cấm?
Nguồn gốc là từ trận chiến kinh thiên động địa một ngàn năm trước bị phong ấn! Phu quân của trẫm đã bị phong ấn ở đó! Cũng chính là vực sâu năm đó Long Hoàng bị phong ấn!
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Cái, cái gì? Dưới vực sâu kia, còn phong ấn cường giả mạnh hơn Long Hoàng sao? Phu quân của Hoàng thượng ngài, đó không phải là... ?
Ma Tôn kinh ngạc nói.
- Không sai, phu quân của ta, haha, phu quân của ta chính là tiên nhân! Một tiên nhân chân chính!
Trong mắt Ác Hoàng ánh lên sự thống khổ.
- Phu quân của Hoàng thượng là tiên nhân? Ngày xưa, bọn người Tứ Liên Nhân Hoàng và Ma Thập Tam đều là thủ hạ của vị tiên nhân này? Sau khi tiên nhân bị phong ấn, bọn chúng lại phụ tá ngài sao?
Ma Tôn tò mò nói.
- Đúng vậy, trẫm đã đồng ý với phu quân, không giết những lão thần này của hắn, nhưng... haha! Trẫm không giết, không có nghĩa là người khác không thể giết! Trẫm không giết, có thể cho ngươi giết!
Mặt Ác Hoàng lộ ra nét dữ tợn nói.
- Hoàng thượng, vì sao nhất định phải giết?
Ma Tôn khó hiểu nói.
- Hơn hai trăm năm trước, con gái trẫm biến mất không có manh mối! Bọn chúng cho rằng trẫm nhất định tìm không được, nhưng trẫm biết rằng con gái trẫm biến mất nhất định có liên quan đến bọn chúng! Mấy năm nay trẫm không màng thế sự, mặc kệ bọn chúng là để cho bọn chúng cho rằng có thể dựa vào trẫm, để cho bọn chúng không dám dễ dàng giết con gái của trẫm!
Sắc mặt trên gương mặt Ma Tôn liên tục biến đổi.
- Ác Hoàng không quan tâm là vì để con gái ngài có thể sống sót sao?
Ma Tôn kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, thế nhưng trẫm để mặc cho bọn chúng tiến một tấc, bây giờ lại âm mưu muốn hại trẫm sao? Chúng không cần dùng con gái trãm uy hiếp trẫm, vậy chứng tỏ bọn chúng đã không còn ý muốn uy hiếp trẫm, chỉ e rằng con gái trẫm đã chết rồi!
Cả người Ác Hoàng run rẩy, hai mắt đỏ bừng.
- Con gái ngài đã chết rồi sao?
Ma Tôn hít một hơi thật sau.
- Chết rồi à? Chết rồi sao? Ha ha ha, trẫm thỏa hiệp hơn hai trăm năm, chờ đợi kết quả, vậy mà kết cục lại thành ra thế này sao?
Hai mắt Ác Hoàng đỏ bừng, cả người run rẩy.
Chẳng mấy chốc, Ma Tôn cảm nhận được nhiệt độ trong đại điện đang giảm mạnh. Một cỗ sát khí hình thành lốc xoáy, vây quanh bên trong điện.
Ma Tôn cũng nhận ra, Ác Hoàng này cũng không phải là bị đám người Ma Thập Tam lừa gạt, sai khiến, mà ngược lại Ác Hoàng biết tất cả nhưng chỉ là giả vờ không biết mà thôi.
- Trẫm muốn bọn chúng chết, để đền mạng cho con gái trẫm, một người cũng đừng mong được sống sót! Chết đi, chết đi, chết đi!
Ác hoàng lộ vẻ mặt dữ tợn.
- Thần nhất định sẽ dốc hết sức thực hiện!
Ma Tôn cung kính cúi đầu.
- Ngươi đi giết bọn chúng, nhất định sẽ thu hút sự chú ý của bọn chúng, cho nên phải tìm chứng cứ để giết rồi giết một cách từ từ! Đừng nóng lòng muốn thành công, giết từng người một đi!
- Vâng! Thần sẽ cẩn thận!
Ma Tôn đáp lại.
- Bọn chúng rất nhanh nhạy, lần này đoàn kết như vậy thì nhất định đã sớm trở thành đồng minh, để giúp ngươi phân tán sự chú ý của bọn chúng, trẫm đã sắp xếp Hoàng Thiên Phong tàn sát Quan Viên Triều, thu hút sự chú ý của mọi người. Cùng lúc đó, Vương Khả tổ chức sự kiện siêu cấp nữ tiên nào đó, trẫm cũng không trông chờ vào việc tìm được con gái của trẫm, chỉ là muốn giúp ngươi nhiễu loạn sự chú ý, giúp ngươi có cơ hội giết người!
Ác Hoàng lạnh lùng nói.
- Hoàng Thiên Phong Ma Thần? Hình như rất trung thành với Hoàng thượng, thực lực của hắn mạnh hơn thần, để hắn đi giết người sẽ có hiệu quả nhanh hơn mà?
Ma Tôn nhíu mày nói.
- Hắn ta? Hắn quá ngu xuẩn, thật sự rất ngu xuẩn, năm đó trẫm nhập ma thì hắn đã vứt bỏ tất cả tiền đồ chính đạo vô cùng rộng mở rồi nhập ma cùng trẫm, để cho hoàng gia của hắn chịu bao nhiêu phỉ nhổ! Một tên ngốc, một tên ngốc mà!
Trong mắt Ác Hoàng ánh lên một tia áy náy.
Nhìn thấy cách Ác Hoàng quở trách Hoàng Thiên Phong, Ma Tôn đã hiểu rõ.
Ác Hoàng không phải không nghĩ đến Hoàng Thiên Phong, mà là muốn bảo vệ Hoàng Thiên Phong! Vì đây là loại ám sát cửu tử nhất sinh nên không muốn Hoàng Thiên Phong dấn thân vào chỗ chết. Hoàng Thiên Phong mới thực sự là tâm phúc của Ác Hoàng.
Mình chỉ là một công cụ của Ác Hoàng mà thôi!
- Thần hiểu rồi!
Ma Tôn hít một hơi thật sâu.
- Đi đi, lập ra sẵn kế hoạch tốt nhất, trẫm sẽ dốc hết sức phối hợp với ngươi!
Ác Hoàng nhìn chằm chằm vào Ma Tôn.
- Vâng!
Ma Tôn đáp.
Hít một hơi thật sâu, Ma Tôn chậm rãi rời khỏi Ác Thần Điện.
Tiếp theo, chắc chắn sẽ là một loạt các vụ thảm sát.
Nhìn thấy Ma Tôn rời khỏi đại điện, Ác Hoàng cô độc ngồi trên ghế rồng, ôm tã lót trong người.
- Bảo bối, là vì mấy năm nay mẫu thân đã quá mềm lòng, con yên tâm, mẫu thân sẽ không buông tha cho bất cứ ai, ai hại con đều phải chết, đều phải chết!
Ác Hoàng nhìn tã lót, đôi mắt ướt nhòe, ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn.
Tã lót trống rỗng, đột nhiên lại phát ra tiếng khóc của đứa bé.
Đại Thiện Hoàng Triều, bên ngoài Thiện Thần Đô, ở mảnh đất Vương Khả mới mua.
Giờ phút này, vô số cường giả cảnh giới Tiên Thiên được chiêu mộ đến đang nhanh chóng san phẳng đất đai ở bên trong, vài chỗ được đào thành một hồ nước lớn, vài chỗ đã bắt đầu xây dựng toà nhà.