Đây chính là tốc độ của Thần Vương, khi tất cả mọi người tập trung vào công việc thì rất là nhanh.
Toàn bộ bốn phía của công trường khói bụi mịt mù, khí thế ngất trời!
Đột nhiên ở bên ngoài công trường lại xuất hiện một đám khách không mời mà đến.
Một tiếng hét to vang lên:
- Dừng lại, tất cả đều dừng lại, có nghe thấy hay không?
Trong căn phòng ở nơi xa, truyền đến tiếng quát mắng của Mộ Dung Lão Cẩu:
- Ai vậy hả? Con mẹ nó tên nào mắt mù lại đến công ty Thần Vương gây chuyện thế?
Một đám khách không mời mà đến nhìn tới..
Lại nhìn thấy, một căn phòng rất lớn bên trong công trường, trong đó có mấy chục bàn mạt chược.
Một tên tiểu công nhân tiến đến bẩm báo, khiến cho toàn bộ những người đang chơi mạt chược bên trong nhất thời bùng nổ.
Một tên lão binh du côn giật mình lo sợ trừng mắt quát:
- Mộ Dung Lão Cẩu, mẹ kiếp ngươi đừng hòng chạy, bài này ta dán, ngươi bỏ tiền ra đây trước đã!
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói:
- Thối lắm, không phải có người tới gây chuyện sao? Vừa rồi cái bài mạt chược kia đều loạn hết cả lên, ù bài cái gì? Ta không nhìn thấy! Giải quyết việc này trước đã, phân bộ của công ty Thần Vương đang kiến thiết, kẻ nào dám ngăn cản kiến thiết chính là chặn đường kiếm tiền của chúng ta, trước đó các ngươi đều đã đồng ý với Vương Khả, giúp hắn trông coi hiện trường, bọn gây chuyện đã đánh đến tận cổng, các ngươi còn có tâm trạng đánh bài nữa hả? Đừng đánh nữa, cầm vũ khí lên!
Lão binh du côn kia tức giận lầm bẩm một câu:
- Hừ, ngươi... cái tên lão cẩu này!
Tức thì tức, bắt người tay ngắn, mọi người đều nhận lợi ích từ Vương Khả, vẫn muốn đi theo Vương Khả để kiếm nhiều tiền đây, kẻ nào tới chặt đứt con đường tiền bạc của bọn họ thì chính là giết cha giết mẹ bọn họ!
Ngay lập tức, một đám người dưới Mộ Dung Lão Cẩu dẫn đường đi ra ngoài.
Mộ Dung Lão Cầẩu đi ra ngoài hỏi một tên quản đốc:
- Trương Chính Đạo đâu rồi?
Tên đệ tử quản đốc của nhà họ Vương cung kính:
- Quản lý Trương Chính Đạo ư? Ngài ấy đã bị U Nguyệt Công Chúa gọi đi rồi, bây giờ không có ở công trường này đâu ạ, vì thế ta đành làm phiền các vị đi xử lý kẻ đến gây chuyện!
- Đi, đi, đi, dẫn bọn ta đi xem một chút, là tên nào không sợ chết dám đến đây kiếm chuyện hả? Vương Khả mới đi hơn hai tháng, mẹ nó, đã có người tới kiếm chuyện rồi sao? Muốn chết đúng không? !
Mộ Dung Lão Cầu tức giận nói.
Một đám! ão binh du côn kéo nhau đi đến cổng chính của công trường.
Bọn họ lập tức nhìn thấy đám nam từ phía đối diệndậm chân đi đến.
Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt:
- Ồ? Có phải là chiến tướng Chiến Thân Điện của chúng ta đây không? Lão Tu, ngươi muốn làm cái gì thế? Không biết chúng ta ở trong này hay sao? Các ngươi tới náo loạn cái gì chứ?
Mắt thấy người cầm đầu nhóm người kia là một nam tử gầy gò, hắn ta cau mày nhìn về phía Mộ Dung Lão Cầu.
Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt:
- Làm gì thế? Muốn làm cái gì hả? Lão Tu, ngươi không biết các huynh đệ đang ở nơi này đánh bài sao? Ngươi khí thế hung hăng tới đây là định làm gì? Đây là ngươi muốn chúng ta phải khó xử đúng không?
Một tên du côn lão binh tiếp lời:
- Đúng vậy, tất cả các ngươi đều là chiến tướng của Chiến Thần Điện, các ngươi phụ trách kỷ luật, mọi người cúi đầu không gặp ngẩng đầu gặp, chúng ta đã đồng ý trông coi hiện trường cho Vương Khả, các ngươi lại tới phá đám là muốn làm gì hả?
Một đám du côn lão binh hùa vào, trầm giọng nói:
- Đúng vậy, đúng vậy!
Sắc mặt nam tử gầy gò nghiêm túc, cũng không vì sự xuất hiện của Mộ Dung Lão Cấu mà cho ra sắc mặt tốt.
Lão Tu trầm giọng:
- Bây giờ, tất cả những người đang có mặt trên mảnh đất này đều phải dừng công việc lại, chúng ta muốn tiến hành điều tra làm rõ tất cả mọi người ở đây!
Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt, ngăn lại một đám người trong ngành kỷ luật của Chiến Thần Điện niêm phong:
- Lão Tu, ngươi muốn làm cái gì hả? Ngươi không nể mặt chúng ta đúng không? Điều tra rõ ràng cái gì? Có phải ngươi đang muốn đánh một trận đúng không? Mẹ kiếp, nói chuyện tử tế với ngươi, ngươi nghe không hiểu hay sao? Thật sự muốn làm ầm 1 to chuyện, cho mọi người đều mất mặt à!
Lão Tu trầm giọng:
- Mộ Dung Lão Cẩu, có phải những ngày gần đây các ngươi chưa từng quay lại Chiến Thần Điện đúng không?
Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt:
- Vậy thì sao? Gần đây cũng không có chiến sự nào cả! Chúng ta nói chuyện, không được hay sao?
Lão Tu âm trầm nói:
- Có phải tin tức của Chiến Thần Điện thông báo, các ngươi cũng chưa nhìn tới đúng không?
Mộ Dung Lão Cầẩu tái mặt:
- Tin tức của Chiến Thần Điện sao? Tình hình như thế nào rồi?
Phương Nam có biến động lớn hả?
Vẻ mặt của đám du côn lão binh cũng nghiêm lại.
Lão Tu trầm giọng:
- Tự các ngươi xem đi, chuyện các ngươi bảo vệ Vương Khả này gây ra động tính lớn như thế nào, hừi Thuộc hạ đứng bên cạnh Lão Tu đưa tới một phần tư liệu.
Đám người Mộ Dung Lão Cầu nhất thời nhìn lại.
Nhìn một chút, sắc mặt cả đám du côn lão binh lập tức trở nên không giống nhau.
Con mắt của Mộ Dung Lão Cẩu trợn lên gần như muốn lòi ra ngoài:
- Hồng Liên Thánh Sứ vẫn lạc, để cho Vương Khả lên kế nhiệm, trở thành Hồng Liên Thánh Sứ mới sao?
Lại một lão binh du côn giật mình kêu lên:
- Có phải là trùng tên trùng họ không? Vương Khả mới rời đi được hơn hai tháng, làm sao lại trở thành Hồng Liên Thánh Sứ được chứ?
Lão Tu quát:
- Không thấy rõ sao? Chính là Vương Khả, là lễ bộ hữu thị lang của Đại Thiện Hoàng Triều, Vương Khả! Đây là minh chứng cho thân phận của hắn, các ngươi không nhìn rõ sao? Bây giờ hắn là ma, là Hồng Liên Thánh Sứt Đám người khẽ nhăn mặt sau đó nhìn về phía Mộ Dung Lão Cầu.
Mộ Dung Lão Cầu cau mày giải thích:
- Hình như ta đã nói với các ngươi rồi mà, Vương Khả đang nằm vùng ở Thập Vạn Đại Sơn, nằm vùng ở ma giáo, nằm vùng trở thành Thần Long Giáo Chủ của Ma Giáo!
Đám lão binh du côn lại nhìn qua Lão Tu bên kia.
Lão Tu âm trầm nói:
- Ngươi nghĩ mọi người ở Đại Ác Hoàng Triều đều mù hết hay sao? Ở trong ngục giam Phù Không, Ác Hoàng tự mình sắc phong cho hắn, hơn nữa còn có sự chứng kiến của Hồng Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng, Bạch Liên Thánh Sứ, Ma Thập Tam, Hoàng Thiên Phong và Hắc Liên Thánh Sứ, chuyện này đã truyền đi khắp thiên hạ ai nấy đều biết, ai cũng không bưng bít được!