Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1514 - Chương 1515: Khương Đệ Nhất

Chương 1515: Khương Đệ Nhất

Âm thanh Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nói.

- Làm sao ngươi biết Hồng Liên Thánh Sứ đời trước là nằm vùng?

Làm sao ngươi biết là do Vương Khả giết?

Hoàng Nguyệt Nga nhíu mày nói.

- Ta tự có con đường để biết được, về phần Hồng Liên Thánh Sứ đời trước có phải là người nằm vùng của chính đạo hay không, cũng không cần phải chứng minh, bởi vì hắn là do ta phái qua, Hồng Liên Thánh Sứ đời trước cũng là đồ đệ của ta!

Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nói.

- Cái gì?

Một đám chiến tướng ở bốn phía xung quanh kinh ngạc nhìn về phía đệ nhất chiến thần.

- Đồ đệ của ngươi?

Mí mắt của Vương Khả nháy loạn.

Chẳng trách Đệ nhất chiến thần điều động Thi Quỷ quốc sư đi đối phó với mình, mẹ nó, không chỉ là ăn dấm của sư tôn, mà đồ đệ của hắn còn chết trong tay ta? Cái này là không chết không thôi hay sao?

- Đệ nhất chiến thần, ta không biết rõ tin tức của ngươi lấy được từ con đường nào, Nguyên Anh cảnh trảm Võ Thần cảnh, loại lời nói vô căn cứ này mà ngươi cũng không cảm thấy xấu hổ lấy ra nói? Đây không phải là ngươi đang lấy công báo tư thù thì là cái gì?

Hoàng Nguyệt Nga trợn mắt nói.

Đám người bốn phía nhao nhao nhíu mày, hiển nhiên, mọi người cũng không tin Vương Khả giết Hồng Liên Thánh Sứ.

Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả:

- Vương Khả, ta muốn ngươi nói, cái chết của Hồng Liên Thánh Sứ, có liên quan đến ngươi hay không!

Lông mày Vương Khả nhíu lại, rốt cuộc là ai nói với Đệ nhất chiến thần? Chẳng lẽ Bạch Liên Thánh Sứ, Hồng Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng? Không đúng!

- Lúc ấy, Hồng Liên Thánh Sứ đời trước muốn giết ta! Vung ra một đạo kiếm quang, có lẽ chính hắn cũng không nắm giữ tốt, lúc ấy ta ném một khối đá về phía hắn để tự vệ, Hồng Liên Thánh Sứ đời trước không cẩn thận đem kiếm quang tự chém chính mình!

Vương Khả kể lại những gì xảy ra ngày hôm đó.

- Im ngay, đồ đệ kia của ta, căn bản không giỏi sử dụng kiếm, làm sao có thể vung ra một kiếm lóa mắt kia, ngươi nói láo!

Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nói.

- Ách, như vậy, logic sẽ trôi chảy, nhất định là hắn giấu ngươi vụng trộm luyện tập kiếm pháp, kết quả luyện không thuần thục còn khoe khoang, không cẩn thận vô tình tự giết mình! Chuyện này cũng không thể trách ta, lúc ấy ta chỉ vừa mới gặp, hơn nữa, là hắn quá tự tin, coi như ngày đó hắn không sử dụng kiếm đối với ta, hôm nào đó hắn cũng sẽ sử dụng kiếm với người khác, đến lúc đó còn không giống nhau đều sẽ chết? Ta chỉ là vừa lúc gặp mà thôi!

Vương Khả lập tức nói ra.

- Ngươi nói láo! Cái gì là logic trôi chảy? Ngươi nhất định che giấu cái gì đó!

Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nói.

- Không có! Ngươi có thể tìm người hỏi, đây chính là sự thật!

Vương Khả lập tức lắc đầu.

Ngươi cũng không biết rõ tình huống, vậy ta còn nói rõ với ngươi để được khoan hồng? Ta cũng không phải có bệnh!

Đệ nhất chiến thần gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả.

Đúng lúc này, hai đạo quang ảnh từ trên trời giáng xuống.

- Người nào, dừng lại!

Một tên chiến tướng hét lớn một tiếng.

- Oanh!

Lập tức, cái tên chiến tướng kia bị một chưởng đánh lui.

- Ngươi mù mắt hay sao, ngay cả ta cũng không nhận ra?

Một tiếng kêu to vang lên.

Nhìn lại, là tam thái tử Khương Bính bay tới, U Nguyệt công chúa đi theo bên cạnh.

- U Nguyệt, sao ngươi lại tới đây?

Vương Khả biến sắc.

- Vương Khả, chuyện của ta làm xong, nên lập tức đến đây! Vừa vặn nhìn thấy tam ca cũng ở đây, ta gọi hắn cùng đi giúp ngươi!

Ú Nguyệt công chúa nói.

- Đã làm xong? Nhanh như vậy?

Vương Khả sững sờ.

- Vương Khả, ta cũng không phải tới giúp ngươi, hừ, nếu không phải là U Nguyệt muốn nhờ, ta sẽ không thèm quan tâm đến ngươi!

Tam thái tử Khương Bính lạnh lùng nói.

- Khương Bính, ngươi tới đây làm gì? Nơi này là địa phương để ngươi tới hay sao?

Đệ nhất chiến thần lạnh lùng nói.

"Đại ca, mặc dù ta cũng không quen nhìn tên hỗn đản Vương Khả này, nhưng ngươi lặng lẽ đánh hắn một trận hả giận là được rồi, một lần không được, ngươi đánh thêm mấy lần! Ngươi lợi dụng quyền hạn của Chiến Thần Điện để công khai thẩm vấn Vương Khả! Vậy sẽ làm cho U Nguyệt bị mất mặt!

Tam thái tử Khương Bính nói ra.

Khuôn mặt của Vương Khả đen lại:

- Cái gì gọi là lặng lẽ đánh ta một trận cho hả giận là được rồi?

Khương Bính, ngươi quên mất ở Âm Sơn là ta đã cứu ngươi à?

Ách, không đúng, vừa rồi ngươi gọi đệ nhất chiến thần cái gì? Đại ca?

- Đệ nhất chiến thần, đồng thời cũng là Đại Thái Tử của Đại Thiện Hoàng Triều, Khương Đệ Nhất! Ta cũng vừa mới biết rõ!

Ú Nguyệt công chúa giải thích nói.

"Đại Thiện Hoàng Triều Đại Thái Tử?

Vương Khả kinh ngạc nhìn về phía đệ nhất chiến thần.

Con mẹ nó, ta đắc tội với người nối nghiệp tương lai của Đại Thiện Hoàng Triều?

- Hừi Khương Đệ Nhất lạnh lùng liếc nhìn Vương Khả.

- Không đúng, tam thái tử tên là Khương Bính, tên của hắn không phải là Khương Giáp hay sao?

Vương Khả tò mò hỏi.

- Quả thực lúc trước tên của hắn là Khương Giáp, về sau bản thân đổi tên là Đệ Nhất! Còn nữa, Vương Khả, đầu óc ngươi có vấn đề hay sao? Lúc này ngươi lại chú ý đến tên người khác làm gì?

Hoàng Nguyệt Nga ở bên cạnh trợn mắt nói.

- Trước đây hắn ta đúng là tên là Khương Giáp, sau đó mới tự mình đổi tên là Đệ Nhất! Còn nữa Vương Khả, trong đầu ngươi có hố sao? Lúc này ngươi còn quan tâm đến tên người khác làm gì?

Hoàng Nguyệt Nga ở bên cạnh vừa trừng mắt vừa nói.

- Không có gì, ta chỉ không ngờ rằng Đệ Nhất Chiến Thần lại là anh vợ của ta! Chuyện này cũng náo loạn... !

Sắc mặt Vương Khả bá đạo có chút cổ quái.

Vốn là ta định dùng thuốc nổ, không, định dùng phù không thạch của thiên đạo giám quản nổ tung Đệ Nhất Chiến Thần cơ, bây giờ làm thế nào đây? Ít nhất thì trên bề mặt ta không thể nổ tung hắn được rồi, chỉ có thể âm thầm làm thôi! Độ khó đã tăng lên rồi!

Bình Luận (0)
Comment