- Vương Khả là người thông minh, đáng tiếc, hắn đến Thần Long đảo. Chu Yếm là cháu trai Chu đường chủ, không tiện tính toán, chỉ có thể hạ thủ trên người Vương Khả, vừa vặn hắn có công lao cứu người, lại không được đường chủ chào đón, thân phận không thể tốt hơn!
Đồng An An hài lòng nói.
- Lần này thật nguy hiểm! Chỉ có điều để hầu bao Vương Khả lại dày thêm một chút!
- Nguy hiểm? Hừ, ngươi không phải nói Vương Khả đã bành trướng ư? Nhìn thấy Thánh Tử đến đánh bạc, nhất định sẽ vào cuộc sao? Nếu không phải là cái tên Chu Yếm kia khích tướng, suýt chút nữa đã thất bại trong gang tấc!
Đồng An An trợn mắt nói.
- Ta..., thuộc hạ thất trách! Thế nhưng, cuối cùng Vương Khả vẫn nhập cuộc!
Bắc đổ thần cầu xin tha thứ.
- Nếu Vương Khả không vào cuộc, thì làm sao?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Nếu Vương Khả không chịu vào cuộc, nhất định ta sẽ lặng lẽ tiêu diệt hắn, sau đó lấy lại tất cả tiền và chân nguyên huyết hắn thắng đi! Tuyệt không để đàn chủ mất tiền!
Bắc đổ thần cung kính nói.
- Hừ! Tiền ta ném đi, ta sẽ không cầm về? Ta muốn nói, Vương Khả không chịu vào cuộc, vậy tất cả chúng ta làm, không phải trở thành trò cười sao?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Vâng, tiểu nhân đáng chết!
- Nhập cuộc? Đánh bạc cùng Thánh Tử, chính là kết thù kết oán? Nếu như Vương Khả thua tiền, nhất định ghi hận trong lòng, trở về lặng lẽ giết Thánh Tử, đoạt lại tiền của mình?
Đồng An An lộ ra vẻ hài lòng.
- Đúng, đàn chủ nói rất đúng, Vương Khả thua tiền, sẽ giết Thánh Tử! Còn nếu Vương Khả thắng tiền, Thánh Tử sẽ oán hận, tự mình tìm Vương Khả lý luận, kết quả bị Vương Khả phản sát?
Bắc đổ thần vừa cười vừa nói.
- Đúng vậy, bất kể Vương Khả thua tiền hay là thắng tiền, đều sẽ giết Thánh Tử, Thánh Tử thực sự là chết rất thảm mà!
Đồng An An giơ cái chén lên, lộ ra vẻ đắc ý.
- Đàn chủ tính toán không sơ hở chút nào, ngày mai Thánh Tử bỏ mình, tất cả mọi người sẽ quở trách Vương Khả! Tất cả mọi người sẽ cho rằng Vương Khả là hung thủ giết người! Đến lúc đó, mời đàn chủ tự thân xuất mã, bắt Vương Khả lại, giết chết Vương Khả, báo thù cho Thánh Tử!
Bắc đổ thần cung kính nói.
- Tốt, ha ha ha, ha ha ha, ngày mai, nhìn ta báo thù cho Thánh Tử! Vậy tối nay, các ngươi biết phải làm sao rồi chứ?
Đồng An An cười nhìn Bắc đổ thần.
- Vâng, tất cả đều đang trong kế hoạch, ngày mai Thánh Tử sẽ chết ở trong đại lao, xin đàn chủ kịp thời chủ trì công đạo!
Bắc đổ thần cung kính nói.
- Ha ha ha ha ha!
Đồng An An hài lòng cười to nói.
Đại lao Thần Long đảo!
Từ khi Vương Khả đoán được mình bị người mưu hại, vẫn phòng bị. Đánh bài cũng không quá để ý, ngẫu nhiên lên bàn cho mọi người khỏi hoài nghi, phần lớn thời gian, đều đang đề phòng.
Hiện tại là đêm dài thăm thẳm, nhưng đối với đám tà ma mà nói, đêm dài tính là cái gì? Nên đánh bài thì tiếp tục đánh bài, trong đại lao, vẫn vang lên tiếng cười nói, tiếng mạt chược như cũ.
Vương Khả đi đến lan can Vạn Xà Trì, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng trong, suy tính khả năng bị tính kế.
- Vương huynh đệ, hoá ra ngươi ở nơi này! Vừa rồi ta tìm ngươi rất lâu đấy!
Một cái thanh âm đột ngột truyền đến.
Vương Khả quay đầu nhìn lại, chính là Bắc đổ thần.
Vương Khả lập tức đề phòng, đây là muốn bắt đầu tính kế ta sao?
- Vâng, nghỉ ngơi một chút, ngắm nhìn ánh trăng!
Vương Khả cười nói.
Nụ cười Vương Khả rất tự nhiên, nhưng lại đề phòng Bắc đổ thần.
- Ngắm trăng tốt, Vương huynh đệ, có phải toàn thân khô nóng khó nhịn, rất muốn làm cái kia hay không?
Bắc đổ thần cười hỏi.
Vương Khả: -...
Vương Khả nghĩ tới rất nhiều chuyện Bắc đổ thần có khả năng nói, nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, bỗng nhiên lời này trở nên bỉ ổi.
- Ý của ngươi là... ?
Sắc mặt Vương Khả trở nên kỳ lạ, nói.
- Ta biết, giờ phút này dục vọng Vương huynh đệ rất nặng, cho nên, ta đã xin với đàn chủ, chuẩn bị tốt cho ngươi rồi! Cam đoan sẽ khiến ngươi có một đêm sảng khoái!
Bắc đổ thần cười nói.
Vương Khả há to mồm, cái này, đây là tình huống gì vậy?
Không phải các ngươi đang tính kế ta sao? Đầu tiên là đưa tiền, hiện tại lại chuẩn bị tốt rồi? Mẹ nó, hoàn toàn xem không hiểu mà!
- Vương huynh đệ, ngươi đi theo ta!
Bắc đổ thần mời nói.
Vương Khả:
-...
Đây là tính kế ta sao?
Bắc đổ thần chân thành mời, Vương Khả vừa cảm thấy kỳ quái vừa đề phòng thêm, hắn không có từ chối, mà gật đầu một cái, phòng bị đi theo Bắc đổ thần.
Bắc đổ thần và Vương Khả vừa đi không bao lâu, bên lan can Vạn Xà Trì, liền vang lên một tiếng ba, lại là Chu Yếm đập vỡ một quả trứng luộc.
- Các ngươi đang làm cái gì vậy? Đang làm cái gì vậy? Đây là tính kế Vương Khả, hay là đưa than cho hắn sưởi ấm? Lúc trước đánh bài đưa tiền, sau đó làm nền, cố ý tìm Thánh Tử ngu ngốc đến thua tiền cho Vương Khả, Vương Khả chỉ ngồi đây hóng mát, các ngươi lại giúp hắn tìm phụ nữ? Hơn nữa còn đích thân xin đàn chủ? Hiện tại đệ tử Ma Giáo đều rảnh rỗi như vậy sao? Chuyện này cũng phải xin cấp trên? Cấp trên lại còn cho phép nữa?
Chu Yếm bi phẫn chửi mắng.
Hoá ra vừa rồi Chu Yếm vẫn luôn đứng nghe ở góc tường, làm sao cũng không nghĩ đến kết quả nghe được lại là chuyện này?
Vì sao chứ? Hai người cùng bị bắt vào đại lao, tại sao bản thân lại xui xẻo như vậy? Dựa vào cái gì?
Chu Yếm hùng hùng hổ hổ, nhìn thấy Bắc đổ thần mang theo Vương Khả tiến vào một cái sơn động cách đó không xa.
- Mẹ nó!
Chu Yếm ước ao ghen tị.
Chu Yếm không biết, giờ phút này Vương Khả nhưng không có tư tưởng bẩn thỉu như Chu Yếm, mà là càng ngày càng trở nên cẩn thận. Vương Khả bị đưa tới cái hang núi kia, lòng bàn tay càng ẩn chứa một cái chân khí cầu, đề phòng có mai phục, sẵn sàng xuất thủ.
Thế nhưng giờ phút này bản thân ở trong ma quật, có thể không động thủ thì không động thủ, trước chịu đựng.
- Vương huynh đệ, ngươi xem, ta đã xin đàn chủ, chuẩn bị cho ngươi một người?
Bắc đổ thần cười chỉ vào chỗ sâu trong sơn động.
Vương Khả đang muốn nói gì, nhưng khi theo phương hướng Bắc đổ thần chỉ nhìn qua, lại nhìn thấy một người đàn ông? Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.