- Ta trực tiếp bị các ngươi ném ra sau đầu? Ta mới là Thi Quỷ quốc sư! Các ngươi biết lúc trước đếcó thể trở thành quốc sư ta đã phế đi bao nhiêu không? Ngươi biết sư tôn khương đệ nhất đã trả cái giá nào không? Cứ thế là tan biến ư?
- Thi Quỷ quốc sư, ngươi có phiền hay không, huynh muội bọn họ trò chuyện một lát, ngươi luôn ngắt lời làm gì? Huynh muội bọn họ ai trở thành nhân hoàng, ai trở thành quốc sư đây là chuyện nhà bọn họ, ngươi người ngoài châm ngòi ly gián làm gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Phi, ngươi mới châm ngòi ly gián? Tam Thái Tử và ta cùng nhau tới, hắn và ta mới là người một đường, từ khi nào mà ta biến thành người ngoài?
Thi Quỷ quốc sư quát.
- Người ta là huynh muội, ngươi cùng lắm chỉ là sư điệt, còn không có quan hệ huyết thống, ngươi ghen cái gì? Tam Thái Tử mới là đại diện phái thân thiện, ngươi bên cạnh châm ngòi thổi gió là có âm mưu gì? Thật là!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Vương Khả, ngươi đánh rắm! Ngươi lại châm ngòi ly gián, đừng trách ta không khách khí!
Thi Quỷ quốc sư quát.
- Tam Thái Tử, còn có các vị đại nhân, ta cũng đã nhìn ra hiện tại Thi Quỷ quốc sư cảm xúc có chút kích động, chúng ta cũng đừng kích thích hắn nữa, để lại đại điện cho Thi Quỷ quốc sư, chúng ta đổi nơi khác vừa uống trà vừa tâm sự, thế nào?
Vương Khả nhìn về phía mọi người.
Thi Quỷ quốc sư:
— va)
Bảo ta ở đây một mình, các ngươi đổi nơi khác tâm sự? Ngươi mẹ nó không nghe ta vừa uy hiếp sao? Cho rằng ta nói chơi?
Một chúng quan viên cổ quái nhìn Thi Quỷ quốc sư, hiện tại làm sao đây? Tam Thái Tử và quốc sư ý chí khác nhau rồi!
Khương Bính cũng như suy tư gì.
Đến mức này còn suy tư gì, Thi Quỷ quốc sư nóng nảy, mẹ nó, đại kỳ phái thân thiện là do ta xả ra, các ngươi muốn bỏ qua ta tự mình đi đàm phán? Vậy tất cả những gì ta làm lúc trước chẳng phải thành giá đố cho Vương Khả? Thế sao được?
- Tam Thái Tử, ngươi còn nhớ ước nguyện ban đầu khi chúng ta tới không? Chúng ta tới có mục đích gì? Khí thế chúng ta vừa bắt đầu tới đâu? Vương Khả biết mê hoặc nhân tâm, không thể tiếp tục ở lại đây, nếu không sẽ bị hắn dẫn dắt sai đường, Tam Thái Tử, ngươi nhất định phải bình tĩnh lại, chúng ta phải suy xét những lỗ hổng mà hắn nói rồi mới đàm phán tiếp, hôm nay không nên nói thêm gì nữa!
Thi Quỷ quốc sư khuyên nhủ.
- Thật sao?
Tam Thái Tử nhíu mày nói.
Thi Quỷ quốc sư nhìn một chúng quan viên cách đó không xa, đôi mắt trừng, dường như đe dọa, đàn ngu xuẩn các ngươi còn không mau tới giúp đỡ?
- Đúng vậy, Tam Thái Tử, nếu không chúng ta bình tĩnh một chút, lúc sau lại nói?
- Đúng vậy, Tam Thái Tử, dù sao cũng không vội nhất thời, chúng ta nghĩ lại, ngài cũng nghĩ lại!
- Cẩn thận sử vạn năm thuyền, mưu tính sâu xa, ngài phải cân nhắc thật kỹ!
Vài thuộc hạ Thi Quỷ quốc sư lập tức tiến lên khuyên nhủ.
Giờ phút này cảm xúc Tam Thái Tử cũng thay đổi rất nhanh, khẽ nhíu mày, cảm thấy có điểm đạo lý.
- Tam Thái Tử, mục tiêu ngươi là nhân hoàng, hiện tại bị Vương Khả nói có thể nhận chức vị quốc sư khẳng định không tầm thường, ta không để bụng thân phận quốc sư, nhưng ngài không thể qua loa như vậy!
Thi Quỷ quốc sư nôn nóng khuyên.
Khương Bính nhíu mày suy tư một hồi, thở sâu gật gật đầu:
- Không sai, ta phải suy nghĩ thật kỹ!
- Tam Thái Tử!
Vương Khả còn muốn rèn sắt khi còn nóng.
- Vương Khả, ngươi làm gì? Tam Thái Tử nói phải cân nhắc, ngươi còn muốn tiếp tục mê hoặc?
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt ngắt lời nói.
- Không, ta và U Nguyệt không ngăn Tam Thái Tử cân nhắc, rốt cuộc đây là đại sự, suy nghĩ là đúng, ta muốn nói chính là dù Tam Thái Tử có ý tưởng gì thì xin đừng quên rằng ngươi và U Nguyệt đều là huynh muội, ai cũng vô pháp mạt sát!
Vương Khả lập tức nói.
- HừI Thi Quỷ quốc sư một tiếng hừ lạnh. Nếu không phải Thái Tử, công chúa tại đây, nếu không phải trước mắt bao người, nếu không phải ta không có cớ động vào Vương Khả ngươi, ta đã sớm giết chết ngươi, mẹ nó! Hôm nay thật là tức chết người đi được.
Khương Bính nhìn nhìn U Nguyệt công chúa, gật gật đầu:
- Được, ta sẽ cân nhắc, U Nguyệt, chúng ta đi đây!
- Tam ca, ta tiễn các ngươi!
Ú Nguyệt cười nói.
- ỪI Khương Bính gật gật đầu.
Một bên Thi Quỷ quốc sư thở ra một hơi, cuối cùng cũng đi khỏi nơi này, thật tốt quá! Đặc nương, vì cái gì ta lại sợ hãi ở chỗ này?
Ta thực lực mạnh nhất mà nhỉ!
- Các vị đại nhân, ta tiễn các ngươi!
U Nguyệt công chúa nhìn về phía một chúng quan viên.
- Công chúa khách khí, không dám nhận, không dám nhận, chúng ta thụ sủng nhược kinh!
Một đám quan viên tức khắc vô cùng khách khí đứng dậy hành lễ.
Khi U Nguyệt mới vừa tiến đại điện, đến cái ghế mọi người còn chẳng cho, bây giờ cúi đầu khom lưng, vẻ mặt ân cần, không chỉ Tam Thái Tử thay đổi thái độ, chúng quan viên cũng thay đổi.
Bởi vì mọi người đều nghe ra, lãnh đạo mình sẽ thay đổi, lúc này không ôm đùi tân lãnh đạo, chờ tân lãnh đạo lên đài tẩy luôn chúng ta thì sao? Vì thế mọi người cũng trở nên sợ hãi ân cần.
- Hừi Thi Quỷ quốc sư nhìn thấy thế, tức suýt ngất. Cái đám gió chiều nào theo chiều ấy các ngươi đều là ta từng bước từng bước xúi giục, hiện giờ lại đi lấy lòng U Nguyệt công chúa? Các ngươi tìm chết hải!
- Các vị, xin mời, đúng rồi, đi bên này, ta và Vương Khả đã chuẩn bị cho các ngươi một ít tiểu quà tặng tỉnh mỹ, coi như là vất vả phí các ngươi đi chuyến này!
Ủ Nguyệt công chúa nói.
- Công chúa lo lắng, đa tạ công chúa!
Một đám quan viên nói.
- Vương Khả, các ngươi muốn thu mua chúng ta?
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt nói.
- Không hề, Thi Quỷ quốc sư, ngươi đừng nghỉ thần nghi quỷ, công chúa chỉ đưa một ít thổ đặc sản địa phương, rất rẻ, không thu mua được nhân tâm đâu, nếu Thi Quỷ quốc sư không muốn có thể đi về trước, bọn họ cầm tiểu quà tặng tinh mỹ thì sẽ về!
Vương Khả lập tức nói.
Thi Quỷ quốc sư đen mặt, bảo ta đi trước? Ta đi rồi không phải ngươi lại tẩy não bọn họ ư?
- Hừ, ta xem thổ đặc sản của các ngươi là gì!