- Ngươi làm Thi Quỷ quốc sư, cùng U Nguyệt thống trị thi quỷ hoàng triều, khi đó ngươi có địa vị cao sùng, về sau nếu Thiện Hoàng chọn lựa người thừa kế, ngươi có thể lấy thân phận quốc sư đi tranh cử, đồng thời nếu mấy đại hoàng triều chính đạo khác hoặc là năm đại hoàng triều ma đạo xảy ra nhiễu loạn, toàn bộ thi quỷ hoàng triều đều có thể giúp ngươi đi nhất tranh thiên hạ, đến lúc đó, hai đại hoàng triều đại thiện, thi quỷ đều là hậu thuẫn kiên cường của ngươi, ngươi muốn đi đâu làm nhân hoàng thì đi tới đó, không phải càng tự tại hay sao?
Vương Khả hỏi.
Khương Bính giật giật cơ mặt nhìn về phía Vương Khả, một nhân hoàng quốc gia sao tới lượt ngươi nói lại trở thành nhân hoàng muốn đi hoàng đô nào cũng được?
- Vương Khả, ngươi nói cái gì thế? Ngươi bảo U Nguyệt công chúa trở thành thi quỷ nhân hoàng, để Tam Thái Tử làm quốc sư?
Ta đây thì sao? Thi Quỷ quốc sư ta thì tính như thế nào?
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt nói.
- Ngươi? Ngươi kêu cái gì? Tam Thái Tử cho ngươi vị trí là vinh hạnh của ngươi, ngươi còn kêu cái gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
Thi Quỷ quốc sư sắc mặt cứng đờ, ý ngươi là cách chức ta? Đặc nương, đây là người ta nói sao?
- Vương Khả, như vậy có thể không tốt lắm hay không?
Khương Bính nhíu mày nói.
- Có cái gì không tốt lắm? Tam Thái Tử, ngươi không cần quá cho hắn mặt mũi, hắn là đồ đệ đại ca ngươi, nói câu không dễ nghe thì hắn hẳn phải gọi ngươi là “sư thúc”, hắn chỉ là một tiểu bối! Còn kém bối phận ngươi kìa! Ngươi cho hắn mặt mũi làm gì?
Ngươi không cần cho hắn mặt mũi! Thân phận Thi Quỷ quốc sư quan trọng như vậy, một tiểu bối như hắn đức không xứng vị, địa vị hiển hách này cũng chỉ có ngươi xứng đôi, ngươi mới là quốc sư được chọn!
Vương Khả khuyên nhủ.
Khương Bính như suy tư gì.
- Vương Khả, ngươi khinh người quá đáng!
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt quát.
- Tam Thái Tử, không cần để ý tới hắn, hắn là tiểu bối, không lớn không nhỏ, còn có thể đối phó ngươi sao? Ngươi chính là Thiện Hoàng chỉ tử, hắn có thể bắt ngươi làm gì? Ngươi phải hiểu để Thiện Hoàng xem trọng ngươi không phải cứ đoạt đồ muội muội là được, nếu ngươi giúp muội muội bảo vệ món đồ chơi, Thiện Hoàng mới có thể xem trọng ngươi. Ngươi trở thành Thi Quỷ quốc sư, thân phận hiển hách, thực hiện nhân sinh giá trị, tuy rằng lần này không tranh đoạt nhân hoàng, lui ra phía sau một bước nhỏ, nhưng một bước nhỏ ấy là vì tương lai nhảy thật xa!
Thiện Hoàng nhìn thấy ngươi yêu quý thân nhân lại có năng lực, có ánh mắt quyết thắng ngàn dặm mới có thể giơ ngón tay cái lên! Tam Thái Tử, Thi Quỷ quốc sư chỉ vị, không phải ngươi thì không được!
Vương Khả thấm thía nói.
Khương Bính lâm vào trầm tư. Cách đó không xa, một đám quan viên càng nghẹn họng trân trối, trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó tình huống sai sai? Lúc này thảo luận, chúng ta đều không có tư cách nhúng tay? Lãnh đạo chúng ta sắp đại tẩy bài?
Chỉ có Thi Quỷ quốc sư trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, giờ phút này nổi trận lôi đình, chỉ muốn động thủ lập tức phục sát Vương Khả. Mẹ nó lại cho ngươi nói tiếp, ta sẽ bị ngươi nói hai bàn tay trắng. Vương Khả đáng chết nhà ngươi!
Thi Quỷ quốc sư mạnh mẽ đè nặng hỏa khí muốn phun trào!
Muốn bùng nổ, chính mình thật sự muốn nổ tung! Huyết áp đều bị Vương Khả ép cho tăng vọt! Mẹ nó đây chính là kiến nghị ngươi nói? Đây là song thắng ngươi nói? Song thắng của ngươi chính là để Tam Thái Tử và công chúa hợp lại hố ta? Còn nữa Tam Thái Tử ngươi suy tư gì vậy? Ngươi đại diện cho thân thiện phái hay để ta giúp ngươi ngồi trên đi, ngươi chuẩn bị nghe Vương Khả qua cầu rút ván, bãi miễn ta? Và cả đám quan viên các ngươi đều là kẻ điếc hay là người mù? Rắm cũng không thèm đánh một cái? Là đều tán đồng sao?
- Tam ca, theo đạo lý nói, ngươi là ca ta, ta không nên tranh với ngươi, nhưng lần này ta thật sự muốn trở thành nữ hoàng, ta không thể lui, tam ca, ở Âm Sơn chúng ta cũng từng kề vai chiến đấu, lúc này xin tam ca nhất định phải giúp ta!
U Nguyệt công chúa nhìn về phía Khương Bính.
Khương Bính thần sắc phức tạp nhìn U Nguyệt công chúa, lại không biết tiếp tục nói như thế nào.
- U Nguyệt công chúa, ngươi nói cái gì? Không thể bởi vì ngươi muốn làm thi quỷ nữ hoàng mà bắt Tam Thái Tử từ bỏ lý tưởng của mình được, ngươi không thể quá ích kỷ như thết Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
U Nguyệt công chúa không để ý đến Thi Quỷ quốc sư, mà là nhìn về phía Khương Bính.
- Tam ca, vừa rồi Vương Khả nói không sai, lúc trước chúng ta cũng thương lượng qua, ta trở thành thi quỷ nữ hoàng thì ngươi chính là Thi Quỷ quốc sư, ngươi biết đấy kỳ thật ta không thích quản lý quá nhiều sự tình, chính vụ một quốc gia càng khiến ta sứt đầu mẻ trán, nếu ngươi thích quyền lợi đến lúc đó thi quỷ hoàng triều ngươi tốn nhiều tâm, ngươi quản lý nhiều! Ta giúp ngươi xử lý quan hệ mấy Võ Vương, đểngươi có thể tùy tâm sở dục, ta còn thích Vương Khải, muốn ở bên cạnh hắn nhiều hơn.
Sau khi trở thành nữ hoàng, nói không chừng đại bộ phận thời gian ta cũng giống như cha mà là một nhân hoàng phủi tay, đến lúc đó ngươi như Tây Môn xuôi dòng, việc trong triều ngươi giúp ta xử lý!
Ú Nguyệt công chúa nói.
- Ngươi mặc kệ triều chính? Ngươi tin ta như vậy?
Tam Thái Tử nhíu mày nói.
- Tam ca? Chúng ta là huynh muội, có cái gì tin hay không? Trên Âm Sơn, ngươi liều chết giúp ta chắn nạn, Chiến Thần Điện khẩu giằng co đại ca, ngươi nghĩa vô phản cố đứng ở bên ta giúp ta cứu Vương Khả, ta và Vương Khả đều ghi tạc trong lòng, ngươi là thân nhân của ta, sự tình thi quỷ hoàng triều giao cho ngươi ta mới yên tâm!
U Nguyệt gật gật đầu.
- Ngươi nha đầu này!
Trong mắt Khương Bính lộ vẻ cảm động.
- Không đúng, không đúng đâu! Tam Thái Tử, ngươi cảm động như vậy làm gì? Bọn họ đang lừa ngươi đó! Muốn cho ngươi từ bỏ tranh cử nhân hoàng chỉ vị đó!
Thi Quỷ quốc sư tức khắc cả kinh kêu lên. Các ngươi hoà thuận vui vẻ, huynh muội tình thâm là cái quỷ gì? Mẹ nó giờ đã bắt đầu phân chia quyền lực? Đã chứng thực Tam Thái Tử làm quốc sư?
Ta đây thì sao?