Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1697 - Chương 1698: Minh Vương Chỉ Tâm

Chương 1698: Minh Vương chỉ tâm

Hổ huyết tràn vào lam sắc cầu, liền thấy, lam sắc cầu bỗng nhiên phát ra âm thanh 'Xì xì thử, giống như đang hòa tan.

- Quả cầu lam sắc là một phong ấn, bên trong có đồ vật, Hổ Hoàng dùng máu bản thân mở ra phong ấn, hiến tế đồ vật trong quả cầu, bên trong là cái gì? Tại sao ta cảm giác có khí tức đồng nguyên với công pháp của ta?

Ú Nguyệt kinh ngạc nói.

- Xì xì thử!

Lam sắc cầu hòa tan, triệt để tản ra, hổ huyết tràn vào bên trong, bị một vật triệt để hấp thu.

- Phù phù, phù phù, phù phù!

Vật kia thể chậm rãi hiển lộ ra.

- Một trái tìm màu xanh nhạt? Còn đang nhảy lên?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Lại nhìn thấy, trái tim màu xanh nhạt giống như quỷ dị nổi giữa không trung, cho dù chỉ là một trái tim, nhưng, vẫn đang đập mạnh, trái tim hấp thu vô số âm khí, giống như đồ vật tà ác nhất thế gian, làm cho da đầu Vương Khả tê dại một hồi.

- Minh Vương chỉ tâm? Là Minh Vương chỉ tâm? Nam Thần Châu, đánh mất Minh Vương chỉ tâm, bị ngươi trộm được?

Một Đại Nhật Như Lai cả kinh kêu lên.

Thời điểm nói chuyện, Đại Nhật Như Lai một chưởng chụp vào trái tim lam sắc.

- Ngang!

Năm trăm đầu long gào thét, lao thẳng vào bàn tay Đại Nhật Như Lai, trong nháy mắt đụng thân hình Đại Nhật Như Lai đang lui lại.

- Hổ Hoàng, ngươi có thể dẫn động năm trăm đầu đại địa long mạch?

Đại Nhật Như Lai kinh ngạc nói.

- Không phải ta dẫn tới đại địa long mạch, những đại địa long mạch này là Minh Vương chỉ tâm dẫn tới! Tử Liên Nhân Hoàng, ngươi động thủ, ngươi xong đời, ha ha ha ha!

Hổ Hoàng phẫn hận cười to nói.

- Ngang!

- Ngang!

- Ngang!...

Lại nhìn thấy, năm trăm đầu đại địa long mạch đụng võ bàn tay Như Lai phật tổ, đột nhiên, toàn bộ tràn vào trái tim lam sắc.

- ầm ầm!

Năm trăm đầu đại địa long mạch giống như bị trái tim lam sắc hòa tan, từ từ biến hình đè ép, ngưng tụ thành cự nhân cao trăm trượng, người khổng lồ có hình tượng Minh Vương.

- Rống Minh Vương trăm trượng ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng.

- Ẩm ầm!

Âm Sơn run rẩy dữ dội, thiên địa bị âm khí bay lên cao che lại.

Toàn bộ Âm Sơn, vô số cương thi, khô lâu quỳ lạy, giống như địa ngục giáng lâm, đang chờ quân vương thăm viếng.

U Nguyệt ngày xưa thi triển địa ngục giáng lâm đã rất khủng bố, nhưng Minh Vương dẫn xuất địa ngục giáng lâm, càng có khí thế gấp trăm lần, khắp nơi đều là quỷ vật hoành hành, Vương Khả nhìn thấy da đầu tê dại.

Hai đại Đại Nhật Như Lai giống như đứa trẻ trước mặt Minh Vương, yếu đuối nhỏ bé.

- Minh Vương chỉ tâm có ý thức của mình? Khí tức này là khí tức Thành Tiên cảnh? Điều đó không có khả năng, Hổ Hoàng, ngươi làm sao trộm được Minh Vương chỉ tâm?

Tử Liên Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.

Hổ Hoàng lại không để ý đến, mà là cung bái.

- Minh Vương, tại hạ đã cố gắng đi tìm Quỷ Thần Kiếm, thế nhưng, Quỷ Thần Kiếm bị người cướp đi, tại hạ chắc chắn tiếp tục giúp Minh Vương tìm Quỷ Thần Kiếm! Lần này quấy rầy Minh Vương ngủ say, cũng là bất đắc dĩ, bởi vì Tử Liên Nhân Hoàng này muốn đẩy ta vào chỗ chết, trổ ngại ta giúp Minh Vương tìm Quỷ Thần Kiếm, mời Minh Vương cứu ta!

Hổ Hoàng bái Minh Vương cao trăm trượng.

- Rống!

Trong miệng Minh Vương trăm trượng phun ra một cỗ khói đen, quay đầu, hai mắt linh động lộ ra dữ tợn, bỗng nhiên nhìn về phía hai Như Lai phật tổ.

- Rống!

Minh Vương trăm trượng, cao vút trong mây, thân thể cao lớn, khí thế kinh khủng, hiển thị rõ tư thái không ai địch nổi. Một tiếng rống to, thiên địa âm u, bị vô tận âm khí che khuất bầu trời, quỷ vật còn đang tăng thêm, lĩnh vực địa ngục càng ngày càng mạnh.

Vương Khả mang theo U Nguyệt co rụt lại ở nơi hẻo lánh.

- Tình huống như thế nào? Hổ Hoàng còn có đại chiêu? Ố trước mặt Minh Vương khổng lồ, nguyên thần Như Lai phật tổ của Tử Liên Nhân Hoàng giống như một đứa trẻ?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ta cảm thấy trên người Minh Vương có cảm giác quen thuộc!

Ú Nguyệt cau mày nói.

- Đương nhiên quen, nguyên thần pháp tướng của ngươi cũng là Minh Vương, đây cũng là Minh Vương, công pháp đồng nguyên!

Vương Khả nói ra.

- Không, không phải loại cảm giác này, ta cũng không nói lên được! Giống như có chút thân thiết!

U Nguyệt lắc đầu.

- Thân thiết?

Vương Khả nghi ngờ nói.

Minh Vương trăm trượng, vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía hai Như Lai phật tổ cao năm mươi trượng, hét lớn một tiếng, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.

- Minh Vương, chính là hắn, hắn muốn giết ta, mời Minh Vương giúp ta!

Hổ Hoàng lập tức nói với Minh Vương trăm trượng.

- Minh Vương chỉ tâm, có ý thức của mình, còn có thể mượn năm trăm đại địa long mạch, một lần nữa ngưng tụ ra Minh Vương nguyên thần pháp tướng? Cái này, cái này, cái này...

Tử Liên Nhân Hoàng cũng biến sắc.

Mặc dù vô cùng tự tin vào thực lực của mình, nhưng, hình thể ở chỗ này, chênh lệch gấp hai lần, đánh như thế nào? Hai Đại Nhật Như Lai đứng cho ngươi đánh sao?

Tử Liên Nhân Hoàng muốn chạy trốn, nhưng, Minh Vương khí thế khóa chặt bản thân, giống như bản thân chỉ cần khẽ động, hắn liền lập tức xuất thủ một dạng.

- Minh Vương chỉ tâm? Trẫm vô ý đối địch với ngươi, trẫm chẳng qua có thù với Hổ Hoàng mà thôi!

Tử Liên Nhân Hoàng hơi khẩn trương nói.

- Minh Vương, đừng nghe hắn nói bậy, mau giết hắn!

Hổ Hoàng lập tức lo lắng đang thúc hối.

- Hô!

Minh Vương trăm trượng bỗng nhiên nghiêng đầu, vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía Hổ Hoàng. Một cổ khí tức cường đại trong nháy mắt làm Hổ Hoàng, kém chút ngã nhào xuống đất.

- Minh, Minh Vương, ngươi, ngươi, ngươi làm gì? Ta là Hổ Hoàng, ta giúp đỡ ngươi thoát đi Nam Thần Châu, ta mang ngươi tìm được Âm Sơn phong thủy bảo địa, tạo điều kiện cho ngươi tu dưỡng, ta giúp ngươi tìm Quỷ Thần Kiếm, ta giúp cho ngươi đấy, ngươi, ngươi làm cái gì nhìn như vậy ta?

Hổ Hoàng cả kinh kêu lên.

Không chỉ Hổ Hoàng, Tử Liên Nhân Hoàng cũng kinh ngạc nhìn về phía Minh Vương trăm trượng, tại sao các ngươi bỗng nhiên lục đục với nhau?

- Rống, Hổ Hoàng, ngươi giúp ta tìm Quỷ Thân Kiếm?

Minh Vương lộ ra một tia cười lạnh.

- Đúng, đúng vậy!

Hổ Hoàng khẩn trương nói.

- Ngươi đã tìm Quỷ Thần Kiếm mấy chục năm rồi? Mấy chục năm ở Âm Sơn tế luyện Quỷ Thần Kiếm, lại chưa từng lấy nó ra cho ta?

Minh Vương bỗng nhiên lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment